Anh đau lòng vì không thể hôn lên vết bỏng
sự bất cẩn thường xuyên của em chỉ làm nỗi ân hận ngày càng đau rát thêm
em dùng tình yêu thiên thần tác dụng trái tim trần tục anh
những hỗn loạn vô vàn mệt mỏi
câu hỏi chúng ta luôn bất đồng nơi đâu mình sẽ hôn nhau lần đầu
thành phố nào sẽ khóc sướt mướt cảm động thay cho đôi ta
thành phố nào sẽ lặng thinh đồng tình niềm hưng phấn
thành phố nào sẽ chứng kiến hành trình hồi ức lỗi lạc nhất
em còn hai mươi bốn năm sống thiếu anh
hai mươi bốn tiếng thở cùng anh
và hai mươi bốn phút để chìm vào anh
chiều bừa bãi chăn gối dài ngắn ngủi
ngày trống trải uể oải lướt buồn tủi
có nên giữ lại một chút gì phòng khi không còn sự lặp lại?
thực thể anh trong những gói giấy gởi theo đường bay
luôn thiếu tem, lẫn nhầm địa chỉ, nhưng vẫn đến đúng tên người nhận
nguyên bản anh hiện những dòng chữ rách nát tư duy
giữ lại nguyên vẹn anh và cho hết khắp cả em
ngõ phố nào cũng là góc hơi quen
tuyến đường nào cũng đến nơi hò hẹn
từ ái ân mình khai sinh lối yêu tương phản định mệnh
em lớn lên cạnh sức sống anh mãnh liệt
thành phố thiêng chỉ riêng mình hai ta biết.
Lưu Diệu Vân