- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Hy Vọng

29 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 44726)

Tôi không tin trái tim người băng giá

Cuộc đời toàn gỗ đá với tro than

Chiếc bình vỡ và những cành hoa giả

Bữa cơm chiều nguội lạnh ở trên bàn

 

Không tin đâu! Lá trên cành lìa rụng

Lại không thay đi những chiếc lá non

Mưa tháng tám để mùa thu ướt sũng

Bước chân nai còn dạt những lối mòn

 

Sẽ không tin dù chỉ là ảo tưởng

Lấy tình thương thay đổi thế giới này

Khi cánh cửa của lòng người mãi đóng

Chỉ cho đi những tàn ác đắng cay

 

Tôi cần tin dù đó là tuyệt vọng

Dẫu ngàn lần gục ngã giữa cô đơn

Lại không nhớ thương một người xa khuất

Để cuộc đời còn thấy đáng sống hơn.

 

Ngô Tịnh Yên

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 31832)
Sáng nay khi em bỏ chiếc máy điện toán cũ vào thùng đựng những món phế thải Những vật dụng không còn dùng vào việc gì nữa
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 36524)
Những dòng sông lỡ thời Nước không bao giờ muốn chảy ? Ta nghịch ngợm rơi tùm xuống đáy Mới hiểu buồn tự cổ chí kim...
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38060)
trước mặt rừng kiệt lá sau lưng phố tạnh người trời xa mây quánh đặc đờ đẫn vạt chiều phai
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38438)
Em đang làm gì? Soi gương Soi gương tìm gì? Tìm em
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33965)
Đêm pơthi (*) mắt tượng tròn vo ngơ ngác ché chum nghiêng theo nhịp chiêng cồng âm u rừng già đau đáu rừng già rưng rưng gọi nhau về vòng tay xiết chặt
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33795)
Buổi sáng mùa hạ những đốm trắng bên ngoài cửa kính sương bốc lên từ mặt hồ hay từ núi tỏa xuống em như một giọt sương rơi xuống chiếc hồ thăm thẳm quanh quẩn ngại đường sông
25 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34412)
nắng mùa hạ cây phượng hoa đỏ tràn không tìm đâu thấy lá lũ ve sầu núp trong tàng cây bóng cả ran mãi nhắc lũ học trò [nghỉ hè]
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34150)
mưa biệt giam những ngày đầu hạ nhớ nhũng cơn bão rớt đất cũ qua ba chục năm mưa giông vẫn tồn tại
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34797)
Làm sao để mỗi chữ trong thơ có thể trở thành một đơn vị nghệ thuật độc lập, có khả năng đứng vững như một người? Đó là một thách đố đối với những người sành chơi thơ, chơi chữ. Tạo được những câu thơ có thể đọc xuôi, đọc ngược, bỏ một số chữ đầu, cuối, mà vẫn là thơ...
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34617)
Môi mọng tím bầm những dấu răng da thịt ấy đã nhàu nhò một dạo những ghế nệm trong xe không bao giờ khai láo những bàn tay vò nát ngực căng đầy