- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ: Còn Sót Lại Của Chiều

25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 51048)

Buồn miên man hoàng hôn. Buồn

chảy ra từ mười đầu ngón tay hoang mang.

Buồn

là máu.

Lênh láng chờ trăng lên

để lóng lánh.

Buồn là chất rắn

nóng chảy.

Đóng vảy trên da thịt. (Có vẻ như đã từng có

một vết thương bên trong.

Nhưng chính tôi

là vết thương của chiều.)

***

Buồn là không gian.

Tôi cứa vào trời xanh

ánh mắt mỉa mai chính mình.

Buồn

chảy ra từ tóc.

Từng sợi tóc nhỏ máu. Ngực nặng

dưới áp thấp của sự trở mặt.

Khó thở

tôi nhắm mắt.

Lắng nghe

từng giọt máu nhẫn nại bò từ tóc

thấm xuống đất.

Bung ra mầm

tuyệt tình.

***

Bông hoa say đắm không thể nở

bằng ánh sáng của những điều tầm thường.

Hạt giống

bay theo gió hờn ghen.

Rơi xuống

mặt đất hiểm trở.

Độ lượng mất giá. Khu vườn

ân cần một cách lên gân.

Khiến tôi

nôn nao thai nghén sự trả thù.

Nhưng

buồn đã chảy hết.

Tôi không còn nổi một

giọt máu.

Trên đầu tôi. Tóc

cũng trôi theo ánh đỏ

ráng chiều.

***

Vờ như níu kéo chân trời.

ánh mắt

anh.

Chạy trốn nụ cười của gió. Anh nhìn

xuống chân tôi nơi những con sâu

buồn đang ngọ nguậy và bò lên đầu gối.

Sắp đặt

kiểu dáng mới cho trật tự của tuyệt vọng.

Anh chạy

khỏi nỗi buồn của tôi trong buổi chiều

chắc chắn đang cắm đầu vào đêm.

Những chiếc rễ

tinh tế chối từ sự dịu dàng lừa bịp.

Ái tình héo rũ

trong chiếc bình chứa đầy tạp chất nhỏ nhen.

***

Tôi đã chảy hết máu buồn

trong buổi chiều kiễng chân.

Kiêu hãnh.

Khi đêm đến.

Chỉ còn lại hai ống chân

một vài con sâu vẫn còn ảo tưởng.

Ngọ nguậy. Và

găm lại trong kẽ ngón chân cái.

Là. Một lời nói

hoặc cái gì đó đại loại...

như

cái nhìn vô cảm của anh.

Phan Huyền Thư (20.04.05)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 46021)
Tròng mắt lạnh Lạnh khuôn mặt đá Bao quyền uy đã rớt xuống bùn Những cơ bắp còn căng lên mãi mãi
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 48017)
Soi vào gương thấy mẹ ta chiều nhọ mặt người tất tả liêu xiêu gánh gồng đê vắng chợ xa làng xa bước chân tấp tểnh tre oặn mình trong gió bão mười hai.
03 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 44799)
Con chó già vác mặt ra xem / Khuôn mặt nào thuổn đuột / Khuôn mặt nào buôn buốt / Khuôn mặt nào đứt ruột / Khuôn mặt nào lem luốc. /
03 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 45695)
Bữa về Con chó già vác mặt ra xem Khuôn mặt nào thuổn đuột Khuôn mặt nào buôn buốt
29 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 49414)
Tôi không tin trái tim người băng giá Cuộc đời toàn gỗ đá với tro than Chiếc bình vỡ và những cành hoa giả Bữa cơm chiều nguội lạnh ở trên bàn
29 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 49450)
Có cần chăng hành động chứng minh với cuộc đời vốn đã thiếu thốn đặc ân vũng mồ hôi vắt ra bằng nước mắt tử tế sẽ đẫm đầy phê phán những gánh vác nể nang tầm thường đến thê lương em ngỡ mình kiên định dưới sức hút trọng lực từ tình yêu vô lượng
29 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 48737)
Chiều nay anh ra biển Buồn như cuộn chỉ rối Những tưởng đùa thôi Bỗng tình lặm không ngờ
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 44523)
Đẩy anh rối thành sợi dây yêu nhau phía tơ duyên tìm nơi đầu mối Từng nơi va cọ quắn vào một nỗi đau. ở dưới vực là mái nhà
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 45471)
nắng nhảy líu lo trên từng đọt cây của khu rừng già trí nhớ, rồi nhảy tật nguyền khó nhọc trên đám mây hồi tưởng theo thời gian biến thành cơn gió chướng thổi ngược vùng nhiệt đới đáp trên ngọn cây bàng, cây khế; tràn xuống lề đường, lăng xăng góc phố
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 47684)
Tôi quen em qua computer biết em làm người mẫu tại Hà Nội em thường mớm cho tôi những lời tình ngọt ngào nhiều lần em mong muốn được gặp tôi