- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MÙA THU… DÃ QUÌ VÀNG VÀ ÁO TÍM

11 Tháng Hai 202111:43 CH(Xem: 11954)
tranh Nguyen Lưu
Thiếu nữ- tranh Nguyễn Lưu

MÙA THU… DÃ QUÌ VÀNG VÀ ÁO TÍM

 

 

Mơ hồ sương khói…triền đồi hoa vàng…tung tăng áo tím…Tôi chợt thức giấc, trái tim nhói đau. Dường như khóe mắt có đôi giọt nước mắt. Bên cửa sổ vầng trăng hạ tuần đang lơ lửng treo đỉnh đồi, ngọn gió bấc hiu hắt lạnh.

…Bao năm bụi đỏ, tình cờ qua đây…Không phải là tình cờ, tôi vẫn về nơi ấy. Ngồi trên thảm cỏ xanh, triền đồi hoa vàng như mùa thu tỏa nắng, nhưng áo tím rúc rích cười đã tan vào sương khói mơ hồ. Ngày nào đó em nói…Trong tim luôn có người mà mình yêu mến thì làm sao gọi là cô độc, là hạnh phúc đó… Em lại cười ran nhởn nhơ như cánh bướm khắp lưng đồi.

Cuộc sống như nhát dao chém vào phận người, thân xác này đã bao nhiêu nhát chém? Tôi ngồi dưới tán thông xanh nhìn về miền bụi đỏ, có bao niềm vui, có mấy chuyện buồn?… Ngựa buông vó người đi chùng chân đã bao lần… Dẫu chùng vẫn cứ phải đi… Đi đến cuối cùng. Ôi! Cuộc sống có bao điều nghịch lý. Kẻ ác mang khuôn mặt thánh thiện, lủ giả dối rao giảng đạo đức, bọn tham lam giả vờ trong sạch.

Những cánh rừng hấp hối, con thú hoang không nơi ẩn nấp. Biển cả ô nhiểm, cá tôm cạn kiệt. Lòng người chất chứa hận thù, ánh mắt nghi kỵ sợ hãi. Xin người thôi tàn phá, xin đời hãy bao dung. Tôi đi dưới hàng Anh Đào trụi lá, những cành khô khẳng khiu trong sương. Chợt nghe lạnh… Cái lạnh mang mang tiền kiếp, chợt nghe nỗi buồn áo tím rưng rức… Nỗi buồn mấy độ luân hồi.

Tôi như con chim đắng đót lơ đãng vùng ký ức… Dòng sông nào đưa người tình đi biền biệt…Giọng hát Lệ Thu sao nghe da diết quá. Người ca sĩ này vừa mới đi xa để lại cho thế gian sự tiếc nuối vô bờ. Nếu giọng hát hoang dại ma mị của Khánh Ly đem đến cho tôi nỗi khoắc khoải phận người, thì giọng hát sang trọng vút cao của Lệ Thu lại đem đến niềm bi thương cuộc tình đổ vỡ. Tôi thổn thức với hai giọng ca này từ thuở còn là cậu học sinh Trung học ngơ ngác. Đôi lúc tôi tự hỏi… Có phải đó là sự mặc định cho cả một cuộc đời?

Thể xác mềm mại sương khói mùa thu, cánh môi dã quì khát khao rực nắng. Như đôi bướm nhởn nhơ lũng hoa vàng, như mây lơ lửng trời xanh trong vắt. Hương ái ân bay khắp lưng đồi. Thật là kỳ diệu… Ngày nào đó em đã nói… Trong tim luôn có người mà mình yêu mến thì làm sao gọi là cô độc, là hạnh phúc đó…Aó tím ơi! Tôi đã mất em trong cuộc đời này nhưng tôi vẫn hạnh phúc vì em thường trực trong trái tim rách nát này. Bên cửa sổ trăng đã lặn, chồi non mơn mởn hàng cây trong gió bấc rét mướt. Ừ nhỉ… Tháng chạp đã tàn…

 

 

TRẦN QUANG PHONG

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 86279)
N hư nhiều người, khi đọc bài “Tìm Thăm Nguyễn Hữu Đang” của Phùng Quán, chúng tôi rất xúc động. Cụ là một người xuất sắc về đủ mọi lãnh vực: văn chương, khoa học, chính trị, thông thạo nhiều thứ tiếng, mà suốt hơn 50 năm qua đã bị đọa đầy đến cùng cực...
08 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 97426)
... Ở đây các nhà thơ đều phải bỏ tiền ra in thơ. Mà họ có giầu gì cho cam. Phải dành dụm từng đồng, bớt xén tiền ăn của cả nhà, có khi đến mấy năm mới in được tập thơ. Mà in rồi chỉ đem đi tặng cũng đủ hết hơi. Thì ra trên thế gian này, thơ văn sinh ra để làm vất vả cho con người...
05 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 28212)
Khách sạn VIBE ở ngay góc đường Goulburn và Elizabeth. Buổi sáng lúc tôi xuống phòng tiếp tân đẩy cánh cửa kính bước ra đường trời mưa lất phất và lạnh. Cái lạnh làm tôi khựng lại vài giây dưới mái hiên khách sạn. Tôi sực nhớ là mình không mặc đủ áo ấm. Thời tiết vùng này thật khó đoán.
05 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 28553)
Mình có cái tính thích khoe khoang, rất đặc trưng của nơi mình sinh ra. Khi đã vào Nam, cái tính cách ấy, cũng không vì thế mà vơi đi. Hồi mới chuyển qua bên này ở, bạn bè gọi điện, gào lên trong máy điện thoại: Má ơi, sao ở xa vậy má ơi.
22 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 90492)
Những ngày cuối cùng của cuộc chiến, tháng 4/1975 như vết nước mắt loang dài của miền Trung ngắn dần đi khi dân chúng di tản vào Nam kiệt sức đến không còn nước mắt khóc cho những xác người ven đường.
21 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 86879)
Ông Nguyễn Hưng Quốc là người rất xục xạo đã lôi ra được những vấn đề văn học độc đáo. Cũng trong một bài viết blog, ông đã phát giác ra là nhà văn Nguyễn Huy Thiệp rất thích cái thứ chúng ta thường thả vào bồn cầu! Ông viết : “Trong các truyện ngắn, ông (Nguyễn Huy Thiệp) cho chữ (cứt) ấy xuất hiện khá nhiều, một cách trần trụi, hung hãn, đầy bạo động.
12 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 90917)
Ngày bốn chị em tôi đến phi trường Houston, Texas, anh Bằng ra đón chúng tôi. Tôi đã ngỡ ngàng khi trông thấy anh. Người anh cả của tôi đã mất dáng vẻ của một cậu công tử được bố mẹ nuông chiều, tóc anh để dài hơn trước nhiều, gương mặt gầy guộc hẳn đi, ánh mắt hòa nhã, không còn một chút khó khăn và bướng bỉnh của ngày xưa.
12 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 88928)
Sau đám cưới, Cung về đơn vị, tôi vẫn ở nhà với cha mẹ, đợi Cung được biệt phái về dậy học lại, (Bộ Giáo Dục hứa sẽ cho các giáo chức được về vào tháng 10/1969) rồi sẽ ra ở riêng.
08 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 98418)
Nguyễn Trung, để đi đến Xám Trắng Đen năm nay hay Bảng Đen năm 2004 là cả một chuổi dài rượt nà theo nghệ thuật. Kể từ những năm năm mươi tại Đàm trường viễn kiến của Nguyễn đức Quỳnh, những năm sáu mươi ký Anh Oanh viết phê bình mỹ thuật trên Văn Nghệ chủ nhiệm Lý Hoàng Phong, thư ký toà soạn Ngọc Dũng, trị sự Phí Ích Nghiễm (Dương Nghiễm Mậu )...
02 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 96009)
LTS: Nguyễn Hạnh Nguyên sinh năm 1985, tốt nghiệp thạc sĩ khoa học ngành Ngữ Văn. Hiện sống và làm việc tại Hạ Long, Quảng Ninh. Năm mới, bài viết mới lần đầu đăng ở trang mạng Hợp Lưu như một món quà xuân gởi đến quí văn hữu và bạn đọc đầu năm Tân Mão 2011. TCHL