T rước hết tôi chỉ biết họa sĩ Đinh Cường qua tranh vẽ của ông và qua những bài
thơ đăng trên bán nguyệt san Văn của bác Nguyễn Đình Vượng.
Trong thời gian dạy ở trường Lương văn Can Saigon, tôi thường lui tới thăm
anh Trần Phong Giao nhà ở dốc cầu Kiệu gần chợ Tân Định đường Hai bà Trưng,
ghé quán cà phê của nhà thơ Huy Tưởng đường Bà Lê Chân . Một buổi sáng tôi
ghé lại quán uống cà phê. Nhà thơ Huy Tưởng chỉ ông khách đang ngồi uống cà
phê gần đó hỏi tôi: ông có biết người ngồi đó là ai không? Họa sĩ Đinh Cường đó
Thấy ông ngồi yên lặng một mình tôi định lại làm quen nhưng vì tôn trọng sự im
lặng của ông tôi đành thôiVà từ đó không ngờ hình ảnh Đinh Cường như khắc như
chạm vào tâm trí tôi .Đó là lần duy nhất và cũng là lần cuối tôi biết họa sĩ Đinh
Cường.
Rồi bị cuốn hút vào vòng xóay của cuộc sống , tôi không còn thì giờ để nghĩ
đến ai thậm chí cả đến bản thân mình và không còn dám nghĩ đến chuyên văn nghệ
văn gừng nữa… cho đến khi liên lạc được với nhà văn Nguyên Minh người chủ
trương tập san Quán Văn tôi mới biết họa sĩ Đinh Cường đang ở Mỹ , lâu lâu có về
Việt nam triển lãm tranh. Tôi nhờ anh Nguyên Minh in cho một tuyển tập thơ văn
vừa được nhà xuất bản Văn Học cấp giấy phép.Tôi cũng không quên nhờ anh cho
tranh bìa và phụ bản của hoa sĩ Đinh Cường.Và nguyện vọng của tôi đã được đáp
ứng..Chừng một tuần sau tôi nhận được tập thơ in thử anh Nguyên Minh gửi xuống
có tranh bìa và phụ bản vẽ hình thiếu nữ. Thế là thỏa lòng mong ước từ lâu – in
được tâp thơ có tranh của họa sĩ Đinh Cường.
Khi nghe tin họa sĩ Đinh Cường mất ngày 7/1-2016 tôi vừa buồn vừa hối tiếc.
Phải chi…Thôi đành mượn những dòng chữ này như nén nhang thắp lên để tiếc
thương một họa sĩ tài hoa được nhiều người mến mộ.
Rồi từ đây mỗi lần cầm tuyển tập thơ, mỗi sáng quét lá trước sân nhà làm sao
khỏi nhớ đến một họa sĩ Đinh Cường dù chỉ gặp một lần duy nhất trong đời
Hạc thành Hoa
9-1-2016
- Từ khóa :
- HẠC THÀNH HOA