- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC

13 Tháng Hai 20232:28 SA(Xem: 6324)
tranh LeMinhPhong2
tranh Lê Minh Phong

 
Ngô Quốc Phương

CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC

 

Con đường phía trước còn dài,

chúc ai vững bước, dùi mài chí kia,

ngày mai rồi hết phân ly,

quê hương, bốn bể, một bề lành an,

nhắc ai dừng bước gian tham,

nhất là quyền lực, bạo tàn, hại dân,

con đường phía trước canh tân,

là đường nhân loại muôn phần đẹp hơn,

chúc ai mềm đá cứng chân!

 

***

Đường phía trước đường đang hé mở,

chí tang bồng ai bước nhẹ tênh,

làm điều thiện chẳng băn khoăn,

cũng không cả nể, ấm thân lụy người,

rồi đây non nước tuyệt vời,

hoa nở phía trước, xuân mời đón xuân,

quê hương ngày ấy canh tân!

 

***

Đường phía trước, đường đi nhân loại,

học hỏi nhiều qua quá khứ, sử xanh,

tới một ngày, loài Vượn thông minh,

sẽ lựa chọn một tương lai hòa ái,

để đường đi chỉ toàn hoa trái,

bom đạn kia quẳng thẳng sọt rác kia,

hay làm lưỡi cày, như tiền nhân đã bảo,

hay làm ghế sắt công viên kia cho em nhỏ chơi vui

đường phía trước, chân trời hé rạng,

xuân sắp đến rồi, nhân loại cất bước thôi!

 

NQP, London, 06/2/2023

(Cuối đông, đầu xuân, trời ấm dần, chim vui hót cùng ai)

 


CON SÓI ĐƠN ĐỘC

 

Con sói đi dưới ánh trăng trong đêm lạnh,

hay đặt những dấu chân qua miền có gió hạ, cát nóng, mặt trời thiêu,

xung quanh có lúc làm bạn với xương rồng, có khi hít hà bông hoa tuyết,

tuyết lạnh, hay mặt trời đốt thiêu,

gió từ miền xa như của cõi hồng hoang,

tiếng gọi như của Jack London như thể từ thuở còn ai săn đào vàng,

sói vẫn đi,

thỉnh thoảng dừng lại và nhìn trời, hay nhìn trăng, sao,

nỗi cô đơn chính là bạn đường,

nếu có lúc buồn, lúc vui,

dù hoa nào có đến chúc mừng, lá nào có đến chia sẻ,

thì cảm ơn,

nhưng nếu không có đến, thì cũng cảm ơn,

đường đi đã tự mở,

vui cũng thế, buồn cũng thế,

lặng lẽ làm bạn rồi

ta cứ bước đi thôi!

 

(NQP, London, 06/2/2023)

 

 

ĐẤU TRƯỜNG, ĐẤU SỸ VÀ NHÀ VÔ ĐỊCH

 

Đấu trường Colosseum không còn nằm ở Roma,

nó đã di chuyển về xứ sở kia,

nhưng trò đấu sỹ thì vẫn còn,

những đấu sỹ làm vật hy sinh đã có trong danh sách,

kịch bản là sẽ chết ngả, chết nghiêng, chết chùm, chết sặc, chết ngoẹo cả đầu

 

bên thắng thả đội tinh binh giết chóc của mình xuống,

họ có đủ thứ, giáo sắc, kiếm sắc, giáp dầy, cung nỏ mạnh,

lại có hùm beo đưa vào màn dạo trước, quần đối thủ tả tơi,

thực ra, họ chỉ cần xuất hiện để đâm những nhát đâm chí tử kết liễu, hay ra những cú đòn "ân huệ" tắc tử mà thôi

 

bên thất thế, số bị thương nặng, số chết khó mà đếm xuể,

phía trên khán đài, tứ bề, khán giả no nê cơn giải trí,

ồ, xem kìa, đấm, đá, thúc, chọc, đập, quăng, xiên, phang, siết, bóp, vụt, đè bẹp, hốt xác,

ô kìa, van xin, chạy, trốn, lăn, lộn, cúi, ngã, quỳ, tắt thở, thanh minh...

hê hê, hê hê,

 

lại có những cái loa, hình như ở một miền ở giữa nào đó đưa ra, hòa âm cùng giàn tinh binh cũng ở nơi trung phần nào đấy,

hô hào, đánh nữa, giết nữa, phang nữa,

rồi ngợi khen nhà Vua là minh quân tuyệt hảo, bàn tay sạch, làm như thế thật được lòng dân, và Vương triều sẽ mãi mãi trong tim nhân dân,

khán giả lại say mê, hoan ca,

chỉ có một nhóm nhỏ các Quý tộc và Quan lại ngồi trên, quan văn có, quan võ cũng có, lặng lẽ nhìn xuống,

họ biết rõ cuộc đấu và đấu trường này thực sự là gì, đem quyền lực cho ai!

 

(Ngô Quốc Phương, London, Anh quốc, 05/02/2023)

 

LIÊN HOÀNH CHỜ CƠ MỚI?

 

Ông Pu tìm ông Tập,

lo lập thế liên hoành,

chống hợp tung mà Mỹ,

phương Tây làm lâu nay,

ông Tập cũng đi giây,

nếu nghiêng về Nga quá,

rủi Putin thiệt thua

canh bạc Ukraina đó,

thì lãi lỗ khó bù.

 

Ông Tập nhìn ra biển,

có hai nút bấm kia,

một: Đài Loan bướng bỉnh

hai: Biển "Nam Trung Hoa",

nếu bấm nút một êm,

thì nút hai thẳng tiến,

nhưng sa lầy thì sao?

tiền của, người tiêu hao,

lại chuốc bao thù cừu,

canh bạc chưa ăn chắc.

 

Trong lúc chờ xoay vận,

ông Pu vẫn xuống tay,

đâm lao, lại cưỡi hổ,

trót rồi phải tiếp thôi,

nhất là người trong cuộc,

đang quấn, ghì lẫn nhau,

đấu trường khó phân định,

thắng bại tháng ngày này,

một số người suy đoán,

rồi sẽ có xuống thang (?)

vì túi tiền hai bên,

cũng đang dốc gần cạn,

chỉ nạn nhân chiến tranh,

là đau đớn khôn nguôi,

cuộc thế đã thế rồi,

mong tìm được công lý,

năm 23 vừa sang!

 

NQP, London, 03/01/2023

 

CHÍNH DANH?

 

Ông Tập nắm Trung Hoa,

sau sáu ông ngồi trước,

trong cuộc nắm binh quyền

luôn phải lo chính danh.

 

Đã không bầu cử thật,

quốc hội rặt đảng ta

hiến pháp đảng đặt ra,

nhà nước dựa súng ống,

nay hết Anh, Nhật... rồi,

lấy gì giữ quyền đây.

 

Vậy kế sách có ngay,

diệt ruồi, đánh tham nhũng,

tăng gây sự Biển Đông,

đe dọa "tỉnh" Đài Loan,

lại thêm 0 Covid...

 

Điều lệ đảng sửa tiếp,

để cầm quyền trọn đời,

vào quan tài thì thôi,

còn lại cứ ngồi mãi,

ấy chính danh của ta!

Ngày nọ có người bảo,

này Hoàng đế Đỏ kia,

trò "chính danh" giả dối,

đã hết thời, quá nhàm,

thứ chủ nghĩa hạng bét,

với lịch sử đảng máu,

đáng vứt vào sọt kia,

thành rác rưởi lịch sử!,

 

càng ngồi lâu ông nhé,

Trung Hoa càng tệ lâu,

và thế giới càng khổ,

vì cái đầu tham lam,

rồi một ngày kia đến,

sẽ rơi vào lãng quên!

 

NQP, London, 03/01/2023

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Ba 202310:12 CH(Xem: 7293)
Biết lòng mình đã mùa đông / nên mưa giông đổ mù không hướng này / biết em sầu muộn giăng vây / nên đôi tay cứ đong đầy sớm trưa
08 Tháng Ba 20236:56 CH(Xem: 6416)
Ai cũng ghét kẻ khoe khoang và gọi kẻ ấy là hợm hĩnh khó ưa. "Khoe khoang" có gọi là "phô bày" không? Có đó, vì cả hai đều đồng nghĩa như nhau nhưng tôi thấy kẻ phô bày lại đáng thương hơn là đáng ghét đó. Có ai trong đời này mà không hề có sự phô bày cho người ta thấy chứ, ta thích được người biết cùng, khen cùng ta những điều ta có. Bây giờ có facebook thì điều này thể hiện rõ nhất qua nút chia sẻ đó.
08 Tháng Ba 20236:09 CH(Xem: 6004)
Hắn - viết một dòng xanh / Lên người đàn bà đầu tiên / Dòng xanh thẩm thấu - rỉ hoa màu / Nụ non tươi loé biếc / Rịn ướt lá mới / Rồi khô
08 Tháng Ba 20235:43 CH(Xem: 6673)
Về sặc sỡ một mảng ho / Ôm buốt lạnh tới co ro ngân hà / Triệu chấm sao đỏ mặt già / Sợi gió vướng cổ khan tà yếm nâu.
08 Tháng Ba 20235:31 CH(Xem: 6788)
Nhân ngày Tết trung thu, trùng với thứ bảy, chủ nhật, Trung phóng xe máy về Cần Giờ. Con đường từ phà Bình Khánh về thị trấn Cần Thạnh được mở rộng, đường vắng, xe cứ phóng thả ga. Hai bên đường, suốt hơn bốn chục cây số chỉ thấy rừng là rừng. Những cây đước vươn thẳng tắp, cành lá xòe ô che kín bầu trời, xe chạy trong màu xanh ngút ngàn của rừng cây như trôi trong không gian huyền thoại.
06 Tháng Ba 20236:46 CH(Xem: 5679)
Nhận được tin trễ Thi sĩ NGỌC HOÀI PHƯƠNG (Ông Nguyễn Ngọc Kiểm) Pháp Danh Tuệ Phương Cựu học sinh Chu Văn An. Ký giả nhật báo Thời Luận (Sài Gòn). Chủ biên tạp chí Hồn Việt (California). Sinh ngày 18 tháng 10 năm 1941 tại Bắc Ninh, Việt Nam. Đã từ trần ngày 28 tháng 2, năm 2023. Tại Orange County, California. HƯỞNG THỌ 83 TUỔI
26 Tháng Hai 202310:19 CH(Xem: 7200)
Tôi yêu em. Thật là lố bịch khi một kẻ như tôi nói ra câu ấy, nhưng tôi yêu em. Cồn cào trong tôi nỗi nhớ được nhìn thấy em vào khoảnh khắc ngắn ngủi trống trải khi chiều tàn. Tình yêu của tôi đến muộn và mặn mòi. Nhỏ giọt như những tin nhắn tôi gửi cho em. “Hôm nay em muốn gặp ở đâu?” Tôi ẩn dấu tình yêu của mình trong những điều nhỏ nhặt, và cần mẫn góp nhặt từng hạt cát. Thứ tình yêu tội lỗi. Mẹ đã từng rì rầm hàng đêm vào tai tôi thứ bà gọi là tội lỗi này. Và giờ, tôi vướng vào nó như một lời nguyền không phép màu hoá giải. Độc dược làm tôi yếu đi mỗi ngày. Còn em, thứ thuốc giải duy nhất vẫn cứ thơm ngát đầy quyến rũ trước mắt mà không thể chạm vào.
26 Tháng Hai 20238:39 CH(Xem: 6743)
Mai An Nguyễn Anh Tuấn Ủng hộ lời kêu cứu cho Đồng Bằng Sông Cửu Long của nhà khoa học Ngô Thế Vinh trên vanviet.info và bauxitevn.net
26 Tháng Hai 20238:08 CH(Xem: 6100)
giữa mê lộ của quỷ dữ / sợi dây thòng lọng treo thân người / chạy tìm một giáo dân quỳ xuống đọc kinh / …không thấy…/ niềm tin không đủ đối đầu sự ác / cho nên cúi đầu lặng thinh /
17 Tháng Hai 202311:10 CH(Xem: 7969)
Hai mươi bốn giờ qua / Lại hai mươi bốn giờ tới / Qua một năm rồi một năm sẽ tới / Tiếng đại bác bên kia bờ đại dương vẫn liên tục dội về trong mỗi buổi sáng giấc mơ tôi