- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Tháng Bảy Ngô Quốc Phương

28 Tháng Bảy 20225:39 CH(Xem: 8830)

 

tranh LeMinhPhong
Tranh Lê Minh Phong



 THƠ THÁNG BẢY

Ngô Quốc Phương


TRÊN QUÊ HƯƠNG CỦA DỐI TRÁ

 

Trên quê hương của dối trá

tự do mang hình của lưỡi dao

ngọt và sắc

đâm trước

chém sau

lưỡi vẫn ngọt như đường

 

trên xứ sở của dối trá

công lý đội chiếc mũ tàng hình

quan tòa làm xiếc

đi dây trên núi tiền loảng xoảng

và thay vì tiếng vỗ tay

ngày cũng như đêm

là tiếng khóc của dân lành

áo in hai chữ oan khiên

 

trên mảnh đất độc tài gọi tên

trùm độc tài tóc bạc, miệng trơn tru

gọi chúng dân một ngày và bảo

nay ta cho các con được nói sự thật

và chỉ sự thật mà thôi

liệu các con có yêu ta?

liền thấy nơi nơi mặt nở mày hoa

tiếng vâng dạ,

dạ vâng

cất hoan hỉ

khắp trời!

 

(Nhân ngày quốc tế của "Độc tài và dân chủ bảo ban" sắp tròn trăm năm, nơi xứ sở hoa cỏ nở cúi đầu!)

Ngô Quốc Phương, London, 03/7/2022

 

 

 

NGỤY QUÂN TỬ

 

Khi triết gia kia vuốt ve kẻ độc tài, toàn trị

mi giở hết võ nhà nghề, xoắn lưỡi múa môi

mi liếm sạch những tì vết độc tài vương vãi

chửi rủa cả Chúa Trời

mắng mỏ nhân dân

mi cảnh cáo thơ văn là vớ vẩn

nhưng để cao triết cánh Tả thân độc tài

 

và chưa hết

mi kéo bè, kéo cánh

đánh đập nhân dân

khủng bố tinh thần

mi đem chữ nghĩa như tàu to, súng lớn

trích dẫn liệt kê dằng dặc tổ tây tàu

để khi dân lầm than còn chưa kịp mở miệng

đã lấy cả lời lấp chặn tiếng oán than

 

hỡi triết gia cánh tả thân độc tài ác gian

ngụy quân tử thời trong mi đã rõ

mi càng nói, miệng lưỡi mi càng đỏ lòm máu nhân quần đang nhỏ

mỗi chữ mi nâng bi độc tài, mỗi đá tảng đè dân

mi bảo đối với độc tài, toàn trị phải nói vòng, nói vít

để họ nghe, đặng giải phóng nhân dân?!

 

thôi xin mi

lại thêm trò ngụy biện

bịp bợm nhân dân

tưởng thiên hạ toàn mù?

này triết gia ngụy quân tử ác, ngu

sẽ tới ngày dân lớn khôn, vùng dậy

trí tuệ nhân dân sẽ mạnh mẽ khôn cùng

cùng chân lý đồng hành, họ sẽ vung chổi quét

quét sạch trơn bọn quan triết trá hình,

dù các người đang đắc thắng, khỉnh khinh!

 

(Cho những kẻ đang múa lưỡi trong, ngoài và đang đùa với dân cùng lịch sử)

Ngô Quốc Phương, London, 03/7/2022)

 


CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC

 

Các anh đi

các chị đi

các ông bà, chú bác

các bậc tiền bối nối bước nhau đi

đi xuyên ngày,

xuyên đêm

xuyên thế kỷ

xuyên lịch sử

trên con đường

đầy gai góc

bom đạn

súng mìn

 

các anh đi

các chị đi

mọi người đi

ngẩng đầu

vươn tới

dù thập giá vác nặng

dù xiềng xích kềm khóa

dù roi vọt

dù gông cùm

dù nhục hình

dù lính kín

dù lính ngục

dù quan tòa

đứng chật hai bên đường

đe dọa ngày đêm

 

xiềng xích cứ xích

gông cùm cứ cùm

đoàn người cứ bước đi

thập giá cứ vác

hết người này

lại người khác

hết ngày này

lại ngày khác

người này ngã

người kia vươn

đầu không bao giờ cúi

trên con đường của ánh sáng, khai minh

mở sinh lộ

cho con cháu muôn đời!

 

Ngô Quốc Phương, London, 07/7/2022

(Tặng Kỹ sư N.L Thắng, Nhà báo Đ. Trang, Tiến sỹ P.C. Dũng, Nhà báo N.T. Thụy, Doanh nhân T.H.D. Thức và bao Anh, Chị, Cô Bác, các bậc Tiền Bối, hàng hàng lớp lớp đã, đang vác thập giá hộ cho bao người!)

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 85688)
Con tàu đã trở nên ọp ẹp, mấy mươi năm còn gì. Người ta nói đây là chuyến tàu tốt nhất hiện nay. Hành khách bực dọc phàn nàn tốt gì mà tốt, như đống sắt vụn, làm như họ là kẻ trên trời rơi xuống không bằng.
23 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 88883)
Tình yêu, cũng như chiến tranh, là hai đề tài muôn thuở của con người. Văn chương ngoại quốc nói về chiến tranh, viết về những trận chiến gần, xa trong lịch sử, chúng ta vẫn thích đọc. Vậy thì tại sao, người Việt Nam viết về chiến tranh Việt Nam lại nhàm chán?
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 92113)
... Tôi đã từng ăn thịt chuột. Tôi ăn vụng của em tôi. Bố cấm tôi nói cho ai biết. Bố đã cho thằng em tôi ăn bao nhiêu con chuột tôi cũng không nhớ nổi. Chỉ có điều bố thích như vậy. Bố nướng con chuột lên, thế thôi. Thằng em tôi cười hềnh hệch, nước dãi chảy dài, cầm con chuột gặm như một bắp ngô nướng. Những tảng máu chưa đông rịn đỏ hai mép. Tôi thấy đầu mình ung ung. Những hình ảnh như những mảnh vỡ lộn xộn va đập vào nhau liên hồi ...
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 89835)
Không ai biết cuộc sống của ai đang xáo trộn. Không ai biết ai đang nghĩ gì. Người chồng không bao giờ biết người vợ vừa gối đầu lên tay mình vừa dâm hoan với sếp của ả trong giấc mơ. Gã sếp đô con, bụng cuộn lên những bó cơ và làm tình thì miễn bàn. Người chồng không bao giờ biết âm hộ của ả nóng bừng như muốn nổ tung ra. Mà biết cũng chẳng thể chết ai vì ả là vợ của anh ta.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 111302)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91903)
Thành phố nằm bên một rẻo biển miền Trung yên bình và tĩnh lặng. Những ngày gầ n đây bổng nhiên được khuấy động bởi mấy chú cá mập, không hiểu vì sao lại lang thang vào bờ, chúng lượn lờ nơi bãi tắm trước khuôn viên trường, là bãi du lịch của thành phố. Thỉnh thoảng chúng lại ruỗi theo sóng nước cợt nhã với con người. Có hôm một chú cá mập con nhá vào mông ai đó, có hôm lại ngoạm vào giò của kẻ nào bơi đến gần. Bạn tôi phán: đất này “linh kiệt”. Tôi cười vui: Đất lành chim đậu, biển lành cá mập làm tổ .
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91423)
Trong tình bằng hữu nhiều năm với Huy, được sự đồng ý của chị Cao Xuân Huy và hai cháu Chúc Dung & Xuân Dung, bài viết thiên về khía cạnh y khoa này, nói về một Cao Xuân Huy khác, người bệnh Cao Xuân Huy chênh vênh trên con dốc của tử sinh, đã can trường chống chỏi với bệnh tật cho tới những ngày và giờ phút cuối cùng và đã ra đi với tất cả “phẩm giá”. NGÔ THẾ VINH
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 81700)
Cao Xuân Huy có người cha đi kháng chiến, để lại vợ con trong thành. Rồi, 1954, ông ngoại bị đấu tố, người cậu cấp bách đem cháu, 7 tuổi, vào Nam. Mẹ ở lại Hà Nội đợi bố. Về, nhưng người cha kháng chiến, gốc tư sản, địa chủ, không thể "can thiệp" cho người mẹ khỏi diện "tự lực cánh sinh" (như đi "kinh tế mới"). Rồi họ chia nhau con cái: mẹ để lại con gái cho bố, vào Nam với con trai. Xa cách, mỗi người lập một gia đình khác, có các con khác. Huy được cậu và bà ngoại nuôi. Như một định mệnh, chuyện nhà Huy trùng hợp với chuyện đất nước, với truyền thuyết Sơn tinh Thủy tinh, với bao gia đình thời chia đôi Nam-Bắc.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 86164)
Thường, khi viết về một nhà văn, trong vai trò của một người làm phê bình, tôi chỉ quan tâm đến tác phẩm, đến văn bản. Đúng hơn là tôi quan tâm đến văn bản văn học, và cái cách mà tác giả của nó đã, cùng với các độc giả của mình, biến nó thành một tác phẩm văn chương. Tôi không quan tâm lắm đến tác giả.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 87186)
Cánh đồng trải rộng mênh mông ngút ngàn, nhìn xa xa chỉ thấy sương mờ tựa mây lãng đãng bay thấp, lòa xòa bôi xóa nhạt nhòa đường viền chân trời. Thời xưa Cao Biền đã nhiều lần cỡi diều bay tới, tay cầm quạt giấy phất bằng lụa bạch, nan cánh quạt đúc bằng vàng khối tinh ròng, toan tính yểm đất.