- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MẠNG NHỆN CỦA TRĂNG

19 Tháng Tư 202211:21 CH(Xem: 10089)


photo by UL
photo by UL

LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu, K C NGUYỄN với những vần thơ thật lạ và sâu lắng: “dưới vầng trăng lạnh. sắt se bắc cực / những cánh hoa và em nằm sóng sượt /… có phải ta kêu gọi chúng đến từ đáy sâu tiềm thức / những con nhện thù hằn dệt mạng dưới ánh trăng”.

Chúng tôi hân hạnh gởi đến quý độc giả và văn hữu thi phẩm “Mạng Nhện Của Trăng” như một món quà ra mắt của tác giả k c Nguyễn.

Tạp Chí Hợp Lưu

 

k c Nguyễn

MẠNG NHỆN CỦA TRĂNG

 

cơn bão tuyết đi qua

một lớp băng mỏng trên mặt đường còn lại

màu trắng bây giờ là màu đen

màu đen bây giờ trong suốt

dưới ánh trăng ta ngả nằm sóng sượt

ẩn dụ. nạn nhân của mâu thuẫn trên bề mặt?

không. chỉ là ánh trăng

 

chỉ là cảm giác, anh biết không

một cái gì đó ta không thể cầm, nắm, bắt và ngăn

trói bàn chân, em cố ngồi dậy mà vẫn không thể bước

hình như chúng ta mỗi người trôi về một hướng

hình như em không còn là em

hinh như anh không còn là anh

 

chung quanh ta những đóa hoa phù dung mọc

để từng cánh một rơi trong phút chốc

dưới vầng trăng lạnh. sắt se bắc cực

những cánh hoa và em nằm sóng sượt

lớp băng đen trên đường bây giờ nứt

một mạng nhện kỳ quặc

có phải ta kêu gọi chúng đến từ đáy sâu tiềm thức

những con nhện thù hằn dệt mạng dưới ánh trăng

 

em chỉ cần hơi ấm anh, mặc kệ thế giới

mặc kệ những đóa phù dung với số phận hẩm hiu

mặc kệ mạng nhện vướng chân

thậm chí mặc kệ vầng trăng u tối

chỉ có anh và em

một thế giới

ôm chặt em để ta không trôi đi

trong vòng tay anh, em vẫn là em, có thể

 

nó vẫn còn ở đó

cảm giác cái lạnh giờ xâm nhập

và lớn lên bên trong chúng ta

 

thế giới nơi ta sinh ra

nở một thứ pháo bông nào đó

ôm em chặt hơn, xua đi cảm giác:

em có thể không phải là em

anh chắc chắn không phải là anh

hình như không ai còn là chính họ

hình như mọi người nằm trong màng nhện của trăng

 

k c Nguyễn

 

 

 

SPIDER WEB OF THE MOON

By K C NGUYEN

 

 

The snow storm has passed

a thin layer of ice remains on the road

white is now black

black is now transparent

under the moon we fall down and lie motionless

metaphor. victim of contradictions on the surface? no. just the moonlight

 

just the feeling

something that can’t be grasped, seized, caught and prevented

binds my feet, I try to sit up but still can't walk

it feels like we are drifting in different directions

it feels like I'm no longer me

it feels like you're no longer you

 

around us, confederate flowers grow

then one by one, their petals fall in minutes

under the cold moon. arctic

petals and me lie motionless

the black ice on the road is now cracked

a weird spider web

did we ask for them from the depths of our subconscious

hateful spiders weaving webs under the moon

 

I only need your warmth, ignore the world

ignore confederate flowers and their fate

ignore the spider web

ignore even the moon

only you and me

one world

hug me tight so in different directions we don't drift

in your arms, I’m still me, maybe

 

it's still there

the feeling that something very cold

now penetrates and grows inside us

 

the world in which we were born

is blooming some kind of fireworks

hug me tighter, erase that feeling

I'm probably not me

you’re definitely not you

no one seems to be themselves

everyone seems to be in the spider web of the moon

 

k c Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
27 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 82198)
Chuyện một cơ quan chức năng ở địa phương nọ yêu cầu kiểm điểm một nhà văn đang cư trú tại địa phương mình vì nội dung một tác phẩm mới xuất bản của nhà văn ấy, chẳng hiểu sao cứ từng lúc từng lúc gợi thức trong tôi nhiều việc cũ, nối lại nhiều suy nghĩ vẫn bỏ dở, những điều tưởng chừng rất ít liên quan nhau.
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 92340)
Tôi là kẻ lọc lừa. Từ bé, tôi đã lừa những đứa trẻ khác để lấy đồ chơi của chúng. Đến tuổi đi học, tôi lừa thầy, phản bạn. Tôi gạt gẫm cả cha mẹ, anh em. Đi đâu tôi cũng được ưu đãi vì cái bề ngoài hào nhoáng của mình.
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 87968)
Nhìn những mảnh gương vỡ và cái khung mạ vàng nằm dưới đáy thùng rác trong góc phòng tắm, Thúy không cảm thấy một mảy may tiếc nuối. Cái gương nhỏ này là món quà đầu tiên Dave tặng khi mới quen.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 68860)
Sáng hôm nay ông Năm nhấp nhỏm ngồi đứng không yên. Hết ngồi xuống lại đứng lên. Ông bước chầm chậm lại gần cửa kiếng lớn phía sau nhà, nghiêng mình nhìn xéo qua cái hàn thử biểu để ngoài trời. Ông nhướng mắt rán nhìn cái màu đỏ của thuỷ ngân, coi nó lên xuống tới mức nào. Có thấy gì đâu, cái lằn đỏ nhỏ xíu, lờ mờ.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 65874)
Hai mươi nhăm năm. Một phần tư thế kỷ. Khi nhìn lại chặng đường vừa qua của văn học Việt Nam, người ta nhận thấy do một tình cờ, một định mệnh hay một thần giao cách cảm ...
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 62771)
Gió vi vu làm nền cho lời ca thánh: ...”Nhờ công ơn lân tuất của Chúa ta, Đấng đã từ cao cho 'Mặt trời mọc' đến thăm viếng. Và soi sáng cho những ai còn ngồi trong u tối và trong bóng chết, để dắt chúng ta trên con đường an lạc.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 79746)
Hai mươi nhăm năm. Một phần tư thế kỷ. Khi nhìn lại chặng đường vừa qua của văn học Việt Nam, người ta nhận thấy do một tình cờ, một định mệnh hay một thần giao cách cảm ...
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 97359)
Sáng hôm nay ông Năm nhấp nhỏm ngồi đứng không yên. Hết ngồi xuống lại đứng lên. Ông bước chầm chậm lại gần cửa kiếng lớn phía sau nhà, nghiêng mình nhìn xéo qua cái hàn thử biểu để ngoài trời. Ông nhướng mắt rán nhìn cái màu đỏ của thuỷ ngân, coi nó lên xuống tới mức nào. Có thấy gì đâu, cái lằn đỏ nhỏ xíu, lờ mờ.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 128290)
Thạnh móc trong túi ra một miếng vải được buộc túm chặt bằng lạt tre, cẩn thận gỡ sợi lạt. Một dúm muối hột đen bẩn hiện ra. Thạnh trân trọng, nâng niu múc, vừa chẵn được hai thìa, đổ vào bát của Tường.
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 111459)
Dực đã đi rất đỗi nhẹ nhàng. Dực đang chỉ chạm khẽ mũi giầy vào bậc thang gỗ. Cảm giác Dực đang bay. Bậc cầu thang nâu bóng mầu thời gian, nâu bóng rêu phong những kiếp người hình trôn ốc. Có người đang nhìn Dực, nhiều người đang nhìn Dực. Họ kinh ngạc trân trối ngóc đầu lên những bậc cầu thang gỗ.