- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

HẠNH PHÚC KHÔNG NGỪNG KHỞI SINH

22 Tháng Hai 20224:55 CH(Xem: 10321)
 

 

bình yên- Quy SG
Bình yên - Ảnh Quy SG

 

 

 

khaly chàm

HẠNH PHÚC KHÔNG NGỪNG KHỞI SINH

 

tháng giêng

tia sáng mặt trời xuyên vào những hiện thể

có thể, chỉ là giấc mơ tương thích của những ý nghĩ được hình thành

sự thăng hoa là cánh buồm no gió mất hút bên kia vòng cung ánh nhìn

 

hôm nay, mầm sống cứ rạo rực trong thanh quản

khi người đời chắng dám đến gần thân thiện để nắm bắt tay nhau

dường như, những gì chúng ta nhìn thấy đều đang chuyển hóa

xâu chuỗi niềm tin vòng quanh cổ tay được nhuộm thẫm nâu màu phúng dụ tồn sinh  

chẳng ai can đảm thở ra mùi buồn để đốt cháy hiện thực

 

em và tôi đến khi nào là dấu hóa bất thường cổ điển

thăng hay giáng mãi nhấp nhô cùng thực dụng hình dung sinh tử

những niệm từ không là một ví dụ đấy chứ

những tia nắng chầm chậm bung tràn hạt lượng tử tái sinh

chúng ta là bóng hình thuộc sự ngẫu nhiên chăng

và hôm nay, niềm tin yêu không thể dài hơn nỗi đau đời

 

tháng giêng

cỏ và lá biếc lan tỏa hương thơm hòa lời gió hát

chúng ta hãy gieo nụ hôn vào niềm thương khó

hạnh phúc không ngừng khởi sinh khái niệm đẹp trong tâm thức

 
khaly chàm
tptayninh 1/2022

 

 

 

HẠNH PHÚC KHI TA NHẬN THỨC

 

cảm ơn ánh sáng xóa tan ảo mộng

khi ta biết mình vẫn còn hiện hữu để nhìn thấy ban mai

hiện thực, bắt đầu nhận thức những gì còn lại và mất đi

mặt trời dần lên cao mặc nhiên tỏa hồng màu lửa

 

cảm ơn góc hẹp vỉa hè                      

chỗ ngồi quen dành cho ta tựa lưng vào cột đèn đường

hẳn thế, nó đã thu nhỏ cái đầu cúi mặt an phận

thinh lặng một hiện thể khiêm nhường

thả xuống hơi thở nhẹ hẫng tan vào ly cà phê đen nóng

 

có thể, loài người đang định thần cố tìm lại giấc ngủ

với ta, vùng đỉnh tam tinh sao cứ trồi lên những vạch đỏ

mọc ra đôi cánh chờn vờn bay nhói sáng mật ngữ vọng niệm

chầm chậm hóa thành tro bụi lẩn vào những ô dù lá xanh mùa đông

 

hôm nay, con chữ tai ương nằm co trên giấy

ta nhìn ta trong màn hình ma trận tưởng chừng đã trong suốt

tin rằng chẳng khác biệt với tín điều bình an hy vọng

kiên nhẫn ngồi chờ mệnh đề niềm tin phủ mờ võng mạc kiếp người

 

xin cảm ơn màu nắng tô điểm khuôn mặt em*

nụ cười khả ái có phải là một phép mầu giả tưởng

cảm ơn nhục thể thơm hương hoa nồng nàn khứu giác  

chợt biết, ta chỉ là hình nhân khát vọng tồn sinh

cùng song hành với bóng loài linh trưởng bước đi đếm nhịp thời gian

 

khaly chàm

 

*chủ quán café vỉa hè txbencat

txbencat 1/2022

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Chín 202312:43 SA(Xem: 5770)
Hai câu trên nằm trong bài thơ mang tên “Lễ Phục Sinh 1916” của William Butler Yeats. Bài thơ nhằm tưởng nhớ tới những người đã ngã xuống cho tự do và độc lập của Ireland. Cuộc hành quyết đẫm máu các thủ lĩnh cách mạng sau cuộc trỗi dậy vào ngày lễ phục sinh đã đánh thức cả một thế hệ Ireland. Cuối cùng, nhân dân Ireland cũng dành được độc lập vào năm 1949 và bài thơ của Yeats được cho là một trong những bài thơ chính trị hay nhất của thế kỷ 20 trong lịch sử văn học nước Anh.
12 Tháng Chín 202312:14 SA(Xem: 6377)
khi ngôn ngữ trở thành phù phiếm / trên môi người hát ca / anh trở về yên ngủ / dưới cội hoa mai già
10 Tháng Chín 20238:59 CH(Xem: 5423)
Sau gần một năm, chính xác là 11 tháng và 15 ngày, chữa trị ung thư mắt tại một bệnh viện nổi tiếng ở Houston, Texas, nay tôi đã về nhà yên bình và niềm vui trong lòng dâng cao mãi. Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi nhận ra mình thực sự sống sót, thoát chết, trở về trong “chiến thắng vinh quang”, sau cuộc chiến chống lại căn bệnh quái ác. Căn bệnh ấy quái ác thật, nguy hiểm thật, chỉ nghe tên cũng rùng mình run sợ. Điều trị khỏi bệnh ung thư đối với riêng tôi, là một dấu ấn hằn sâu trong tâm não. Đã có biết bao người bỏ cuộc giữa đường. Tôi thì không! Một chiến sĩ trên đường ra mặt trận, được trang bị tinh thần quyết chiến, quyết thắng, lẽ nào tôi không có chiến công mang về. Trung tâm ung thư nằm ở tầng lầu 14 của bệnh viện, đã gợi ý tôi, tưởng tượng rằng mình đã xuống tới tầng địa ngục thứ 14, và không ngại ngùng, ghi lại những cảm xúc chân thực và niềm vui sướng tuyệt vời trong bài hồi ức “Trở về từ tầng…14”.
04 Tháng Chín 202310:02 CH(Xem: 5365)
Tháng Chín, đêm khuya về ngồi lặng / Nghe gió cười khúc khích rượu tan / Mai chắc sầu in trên đá / Em chắc quên rồi tháng Chín, trôi.
04 Tháng Chín 20238:58 CH(Xem: 6326)
tôi gặp người lính già / trên chùa đồng yên tử / chốn rừng thiêng trúc lâm / trời đêm ... mưa mịt mù / người lính ngồi nguyện cầu / co ro dáng trầm tư / mặt xương gầy khắc khổ / mắt buồn sâu tâm tư
04 Tháng Chín 20238:52 CH(Xem: 4631)
Mùa thu này, nhà thơ Hoàng Hưng và phu nhân trở lại thăm Thủ đô. Ông có gọi tôi cùng tới studio riêng của họa sĩ Trần Lương. Giữa cơn hứng trò chuyện với họa sĩ, ông tìm đến “quốc hồn quốc túy” qua sợi thuốc lào Vĩnh Bảo, và tôi đã chộp được một hình ảnh của ông để rồi chợt thấm một nỗi buồn…
04 Tháng Chín 20238:36 CH(Xem: 5387)
Dáng đi cô gái làm tôi bâng khuâng ngưỡng mộ như chứng kiến một tuyệt tác tạo hóa vừa ban tặng cho nữ giới. Vóc người cao cao, thanh mảnh với những bước chân bắt chéo uyển chuyển, nhẹ nhàng. Điều tôi muốn lưu ý: Cô ấy đi rất tự nhiên, không như các cô người mẫu luôn luôn sượng sùng vì cố phô trương những điều khác, hơn các bước đi được mẹ thiên nhiên ban tặng...
04 Tháng Chín 20238:30 CH(Xem: 5323)
Trong ngót hai chục phim truyện điện ảnh tham dự tranh Giải Cánh Diều năm nay của Hội Điện ảnh VN, có thể nói “Em & Trịnh” là một tác phẩm hoành tráng bậc nhất. Và cũng cần phải thẳng thắn điều này: những người làm “Em & Trịnh” đã rơi vào cả hai tình huống đặc biệt của Điện ảnh: a. thực hiện một bộ phim chân dung vốn đầy thử thách, b. đặc biệt là phim ca nhạc sẽ cực kỳ khó khăn về các yếu tố kỹ thuật!
15 Tháng Tám 20237:29 CH(Xem: 5844)
kiếm điểm / giật / mình / nghìn trang đã giở tới / hình thiên chương / viết như thuyền say độ đường / thước chim /
15 Tháng Tám 20237:13 CH(Xem: 6205)
anh không phải là con chim / cánh mỏi đường bay … / nhưng giọt lệ Người đã chảy thành đại dương / mà tiếng sóng không nguôi vỗ buồn trong trí nhớ…