- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Chiều Tình Yêu của k c Nguyễn

27 Tháng Mười Hai 20217:22 CH(Xem: 8963)
Chiều Tình Yêu-kcNguyen
 

Chiều Tình Yêu của k c Nguyễn      

NGUYÊN YÊN     

 

Tôi vẫn có thói quen chờ đợi vào những ngày giờ trước Giáng Sinh. Hồi còn bé ở Sài Gòn, bao giờ thì “điều gì đó” dẫu lớn hay nhỏ cũng đến, khiến lòng mình rộn ràng. Lần cuối cùng tôi biết háo hức chờ đợi là ngày mở bao thiệp giáng sinh chàng gửi với tấm thiệp in hàng chữ: “It’s time for you to make amends....” và chữ ký dưới “Merry Xmas” như một lần nữa xác nhận anh đang “break up” với tôi.

Hôm nay, một ngày trước Giáng Sinh, trời mưa dầm dề cả ngày, mở cửa lấy xấp thơ vào nhà mắt vẫn cay khi giục các bao thiệp giáng sinh vào sọt rác, tôi thấy có bao thơ lạ từ xứ lạ. Mở bao bì, bìa tập thơ màu xám trắng như nỗi buồn trong cơn mưa khiến mắt tôi dừng lại ở dòng tựa: Chiều Tình Yêu.  

Ai đó đã nói: thơ là tấm selfie của lòng mình, là gặp lại một nỗi niềm, là nghe kể và được kể, là cuộc đối thoại giữa những cảm xúc... Tôi mở tập thơ đọc lời tựa do tác giả viết về việc viết của chính mình: “Viết khi thức và khi ngủ. Vì biết đâu. May ra thơ nói lên được cảm xúc của người đứng trong đêm lạnh. May ra thơ hiểu được nỗi buồn làm trũng đôi mắt những người đàn bà đen, gầy...” Chỉ đơn giản như thế khiến tôi đọc và đọc từ bài này sang bài khác.

 

Trang thơ đầu tiên: Nhớ”

 

anh ra đi

để lại vết nhăn trên áo lụa

những vết hằn

buốt từ ngực tới chân

 

con sò chờ vầng trăng rằm thu nhỏ

con cú mèo ngủ ban ngày chờ đêm

trái tim nằm im lìm

chờ nỗi nhớ ra đi

đâu biết các ngăn của mình đầy mộng tưởng

một dòng linh dược

nuôi nỗi nhớ

và anh

 

đâu biết nỗi nhớ là sắt se

là quắt quay

là ray rứt

là bàn tay choàng dậy giữa giấc mơ không đầu không đuôi

trong bóng tối sờ soạng

tìm anh

 

đâu biết

nỗi nhớ

đi chậm hơn thời gian

đâu biết sự bất tử là của những mối tình chết yểu

 

...

 

Chưa yêu chưa nếm mùi tình và chưa nhận thiệp giáng sinh “break up” sẽ không cảm, không hiểu, không hình dung được hình ảnh của “tháng năm những cái cọc thâm trầm không di động”, cũng như chưa trải qua mất mát sẽ không hiểu tác giả muốn nói gì trong bài kế tiếp Thiền:

 

cửa sổ anh trông ra một thiền đường

phố chạy dài từ tây sang đông và ngược lại

dòng xe đặc nghẹt, những con cá hồi cuối hành trình

vũng nước mưa còn sót bắn lên khi chúng bơi

qua. những hạt lấm tấm trên kính xe chiều

nghiêng của nắng

chiều nghiêng của những khuôn mặt, gần như

bất động

gần như sự bình an của thiền

 

anh cũng tìm kiếm sự bình yên

đi từ tây sang đông và ngược lại

đổi mười phút tối tăm với một giờ từ thiện

cân những hạt đỗ đen đếm những hạt trắng

trên đầu ngón tay...

 

Ở đây, cùng một tâm tư, cùng một nỗi nhớ, người muốn nhớ gọi nó là “nhớ”, người muốn quên gọi nó là “thiền”, cho nên:

 

cửa sổ anh đóng lại khi đêm về

thiền đường buồn như rạp hát

những ý nghĩ đi mất

còn một cái gì đó tựa như bâng khuâng tựa

như bùi ngùi tựa như hối tiếc...

 

Tác giả chuyển nỗi nhớ vẫn còn sắt se của người mất mát sang sự hối tiếc của kẻ đánh mất, như một lý giải hay chỉ đơn giản một an ủi, vuốt ve để giúp nguôi ngoai:

 

anh đọc lại một bài viết

thầy tu không hiểu bàn tay có nhiều sóng điện

mỗi cái chạm để lại từ trường từ trường giữ

chặt hình ảnh không buông, em vẫn còn đó dù

anh nhắm mắt...

 

Hai bài thơ mở đầu tập thơ phác họa hình ảnh đôi chim một lần xoắn xuýt một lần lìa xa, đưa thẳng tình yêu vào không gian thời gian của “chiều”. Và ánh sáng còn lại từ đây sẽ là Những giấc mơ vay mượn khi:

 

anh hái một đóa hoa từ cánh đồng sau nhà,

mong manh

đầy những giấc mơ ban ngày

khi hoa nghiêng trong bình thủy tinh nhỏ

em đầy nước trong

và giấc mơ ban ngày

của cả hai...

 

Chiều Tình Yêu của k c Nguyễn là những trang thơ của những buổi chiều tình đầu, tình cuối, của những người đàn bà “lớn lên trong chiến tranh, nửa khôn nửa dại”, của “những người ra đi có khi trở lại, có khi không”, của những Hoàng Hôn”:

 

tháng sáu hoàng hôn rất ngắn

giữa mặt trời và mặt trăng chỉ là một khoảng

thời gian nhỏ

ngày ra đi, áo vàng chói

đêm đến, áo choàng đen lấm tấm phấn hoa

ta hối thúc đàn chim bay ngang

với những cái vẫy tay

tay ta xương xẫu, lại một lần nữa thời gian là

tiêu đề của tâm thức...

 

Tự bao đời, “yêu” là hình tượng được vẽ nên bao bức tranh, được ngâm nga dưới ngàn lời thơ, được gắn cho biết bao nhiêu định nghĩa. Với Chiều Tình Yêu:

 

yêu nghĩa là bỏ tất cả hiểu biết vào một cái

bình

lắc nó cho tới khi nhìn thấy

genie (*)                                              

 

hay chiều tình yêu là:

 

nói yêu, nhớ những hàng cây hoa hướng dương hai bên

con đường chạy suốt lên cái dốc cao dẫn tới

ngọn đồi nơi mở đầu mùa

...

nói yêu

bẻ cong tất cả kích thước mà ta biết

chiều dài chiều rộng chiều sâu chiều thời gian

trộn nhào thứ tự chúng

nói yêu như ngày nào

ta thốt

làm như ta biết gốc nguồn của cái chữ ban sơ

làm như nó được ngâm trong bất diệt

làm như nó còn mãi thực, dù ta không...

 

Chiều Tình Yêu của k c Nguyễn đi từ buổi chiều tình yêu đôi lứa sáng buổi chiều đất nước trong

Nửa phút mặc niệm cho 30 tháng 4:

 

Ba mươi tháng tư

mở phone, xem thời khóa biểu

ghi: nửa phút mặc niệm

 

cho người bạn cùng lớp lúc nào cũng tếu

chết trên giang thuyền

nụ cười đông trên miệng mếu

sông nhỏ đưa máu về Tiền Giang

 

cho những người bạn khác, tan hàng

may mắn trở về nguyên hình nguyên xác

chỉ có linh hôn là tản lạc

chỉ có cuộc đời là nát tan

...

cho những người chết xa

không phải chỉ trên đườnghồ chính minh cay nghiệt

nhưng bất cứ đường nào

đưa ra khỏi nước

những xác khô

những hồn ma luẩn quẩn ngơ ngơ ngác ngác

bên Miên bên Việt

chỗ nào là quê hương?

 

Chiều Tình Yêu cũng là chiều của những niềm tin, khi Thiên đường đánh mất:

 

Bà tôi không cầu nguyện thánh thần

vì đã được nghe tôn giáo là thuốc phiện

bà chỉ kể chuyện đời xưa...”

 

Và cũng là hình ảnh của những buổi chiều đẹp, khi tác giả ví “Đàn bà già phiên bản 2”:

 

Người đàn bà như rừng thu muộn

đẹp nhất khi lá đỏ bừng lên

không còn sự bỡ ngỡ của con nai vào thành phố...

 

Chiều Tình Yêu còn là chiều của những giấc mơ, chiều của quá khứ, chiều của “hiện tại thu hẹp chiều rộng và chiều dài”, hay là
"Một Buổi Chiều Mùa Đôngnhư chiều nay, buổi chiều trước Giáng Sinh mưa tầm tả lạnh lẽo hơn nỗi buồn cô quạnh:

 

 ...

ngôi nhà của họ ấm áp quá

ngay cả trong buổi chiều mùa đông

tôi chào tạm biệt

và tự nhiên thấy ngượng

lái xe không điểm hẹn và cuối dùng dừng

tại một công viên, ướt đến phần trong cùng

mà nó vẫn còn sống động

 

ngồi trong chiếc xe nhỏ

tôi quan sát cơn mưa, những cây thông xanh

bốn mùa

những bụi cây run rẩy

hồ nước dâng

tự hỏi nó có khác vào mùa xuân

 

nếu sự chắc chắn là tất cả những gì còn sót lại

tôi có thể thấy mình đi trên một con đường

không phương hướng

tìm kiếm một định nghĩa khác về hạnh phúc

định nghĩa của riêng tôi.

 

Chiều ngày 23 tháng 12, bước vào Giáng Sinh 2021, chiều đã sang đêm, đọc đến trang thơ cuối trong tập thơ “Chiều Tình Yêu”, xin được mượn lời tác giả  k c nguyễn trong bài thơ cuối "đi cứ đi" để gửi đến bạn đọc những buổi chiều đẹp những ban mai tươi, khi bên ngoài đất trời vẫn nặng nhẹ cơn mưa hay cơn bão lòng cuối năm:

 

“khi mưa rơi nhẹ trong tre rỗng

chảy một dòng sông những lệ vui”

  

Xin trân trọng giới thiệu tập thơ "Chiều Tình Yêu".

Nguyên Yên

*Thần ở trong bình hiện ra. Sự tích cây đèn thần.

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
07 Tháng Bảy 20222:40 CH(Xem: 8524)
Sau gần mười năm “gió bụi”, Nguyễn Du mới trở về quê hương, với sông Lam, núi Hồng. Hai anh em đều ngỡ ngàng vì làng Tiên Điền trở nên tiêu điều xơ xác. Những ngôi nhà xinh xắn, những vườn cây sum suê trái ngọt đã bị đốt phá, ngổn ngang nền nhà gạch đá nham nhở, những cây cổ thụ trơ gốc cháy xém. Đó là quang cảnh sau cuộc khởi nghĩa của Nguyễn Quýnh- anh cùng cha khác mẹ của Nguyễn Du năm Tân Hợi 1791.
06 Tháng Bảy 20225:53 CH(Xem: 9716)
chiều bạc ác thôi thì bạc ác những đuờng cầy kéo chạy thân đi cột sống. tay thiêng và mầm đá vàng gieo âm từng bước nặng trì
06 Tháng Bảy 20225:37 CH(Xem: 7761)
Người ta nói con trai thương má, còn con gái thì thương ba nhưng tôi là con gái tôi lại thương má tôi lắm, thương tự khi tôi còn nhỏ. Má tôi là một người phụ nữ đẹp và thật nhiều cá tính rất sống động. Nghe Má kể ngày xưa bà Ngoại thuộc loại tân tiến nên Ngoại cho Dì Hai, cho Cậu và cho Má được đi học chứ không câu nệ là con gái con trai gì cả. Hồi đó Má tôi học giỏi lắm nhưng Dì mất sớm rồi Ngoại cũng đột ngột mất, Má ở với bà Cố nên không có điều kiện đi học nữa cho đến lúc lấy chồng.
05 Tháng Bảy 20227:53 CH(Xem: 7656)
Truyện Kiều ra đời đã hơn hai thế kỷ của đại thi hào Nguyễn Du đã làm say mê bao trái tim người đọc nhiều thế hệ kể cả trong và ngoài nước. Đã có rất nhiều cây bút phê bình, thưởng lãm hướng đến áng thơ tuyệt tác này. Hãy cùng khám phá tác phẩm vừa mới xuất bản của một nữ lưu xứ Huế – Ninh Giang Thu Cúc – viết về Truyện Kiều có tựa đề Đọc Kiều thương khách viễn phương NXB Văn hóa văn nghệ quý II năm 2019.
03 Tháng Bảy 202211:16 CH(Xem: 8750)
tôi cần hai người tình / một cho lúc vui một cho lúc buồn / tôi có hai chiếc bình. đong / niềm vui trong một, trong chiếc kia nước mắt / tiếng cười bay lên. bao xa là tầng khí quyển / tiếng thở dài rơi vào lòng đất. bao sâu / là nơi mọi thứ sẽ bị đốt tan /
03 Tháng Bảy 20222:06 CH(Xem: 7910)
Cám ơn bạn hữu gần xa, những người yêu mến nhạc và cả con người Phạm Duy,trong sự tin cậy,đã gửi và cả cho phép sử dụng các nguồn tài liệu quý giá trong đó có những thư từ trao đổi riêng tư với Phạm Duy cách đây cũng đã ngót30 năm,không ngoài mục đích giúp người viết có chất liệu –đủ cho một cuốn sách,nhưng đó là công trình của tương lai. Đây chỉ một bài viết ngắn, nhưng cũng mong phác thảo được đôi nét chân dung của một nghệ sĩ lớn Phạm Duy -- thần tượng của nhiều người qua nhiều thế hệ,với một cuộc sống đầy cảm hứngnhưng cũngrất phức tạp.Phạm Duy đã sống qua hai thế kỷ,“khóc cười theo vận nước nổi trôi”trong suốt chiều dài của một bi kịch Việt Nam cận đại,vừa hào hùng và cũng vô cùng bi thảm.(NTV)
03 Tháng Bảy 202211:33 SA(Xem: 8246)
Ở nhà thường gọi là chị Xíu. Tên của chị là Lan Vy - chị họ của tôi. Chị em tôi chơi thân với nhau như chị em ruột. Tôi không có chị gái nên hình mẫu của tôi chính là chị để mà học hỏi. Chị nổi tiếng xinh đẹp và hiền thục ngay từ lúc còn là nữ sinh đệ nhất cấp. Khi vào lớp đệ thất (lớp 6 bây giờ) bác tôi có mời một anh sinh viên tên là Vinh về kèm cho chị học. Anh ấy nhiệt tình, kiến thức vững và tính cách cũng đàng hoàng. Năm tháng trôi đi học xong đệ nhất cấp, chị thi đỗ vào trường Nữ trung học Thành Nội. Mẹ chị là một người phụ nữ đẹp, phúc hậu và đặc biệt là có giọng hát ru và những làn điệu dân ca xứ Huế rất hay. Ngoài giờ học chị được mẹ kèm cặp, nữ công gia chánh như đan lát, thêu thùa, làm các loại bánh trái, nấu được những món ăn đặc trưng xứ Huế rất ngon.
29 Tháng Sáu 20227:35 CH(Xem: 8376)
Thuở nhỏ, tôi cứ đinh ninh họ Phan nhà tôi toàn là người bên lương, không có ai và không có nhà nào theo đạo Thiên chúa. Đối với tôi, những người bên đạo rất xa lạ bởi không cùng tín ngưỡng thờ cúng ông bà tổ tiên như mình, mặc dù làng tôi rất gần hai giáo xứ lớn của tổng Trung Châu, phủ Diên Khánh xưa: Giáo xứ Đại Điền và giáo xứ Cây Vông.
29 Tháng Sáu 20226:56 CH(Xem: 8624)
Bút hiệu, một ẩn khuất của định mệnh, vô hình chung đã gắn bó cùng tác giả cho đến hết một đời người. Nói thế chẳng có nghĩa là tôi đã duy tâm, nhưng phải nghiệm theo cách đó mới giải thích được "Sao Trên Rừng" của ngàn thông trên vùng thâm u Phương Bối. Từ balcony của căn chung cư nhỏ, tôi hay đứng ngó mông ra xa nhìn chút nắng nhạt nhoà trên những tàn cây thấp rất xanh, chi chít mọc dọc theo bờ sông bên kia, nơi có con đường mòn rất dài, loanh quanh dẫn qua Làng Báo Chí.
29 Tháng Sáu 20226:22 CH(Xem: 8870)
...lần nầy bà quyết tâm bỏ nhà ra đi. Mà đi đâu? Tới nhà con trai thì ngại với dâu. Tới nhà con gái thì ngại với rể! Suy đi tính lại, bà quyết định sẽ đi share một căn phòng, ở một mình cho sướng cái thân. / Thôi thì ráng chịu đựng đêm nay. Chỉ một đêm nay thôi. Rồi sáng mai bà sẽ đi mua mấy tờ báo kiếm phòng thuê. Bà sẽ kiếm cái nhà nào gần chợ Việt Nam cho tiện. Người bạn thân của bà, có lão chồng tòng teng bồ bịch ở Việt Nam, tức mình bỏ ra ngoài share phòng ở, đã hùng hồn phát biểu rằng sướng như tiên. Người ta làm được, mắc gì bà không làm được. Sáng bà sẽ đi bộ với mấy người bạn, rồi tiện ghé chợ. Chiều coi ti vi. Tối đọc sách. Tự do thoải mái, không bị vướng bận gì hết. Khỏe ru rù rù.