- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

SỢ CẢ TIẾNG ĐÀN GUITAR

24 Tháng Mười Hai 20213:45 CH(Xem: 11763)


PHAM DOAN TRANG-DTC
Phạm Đoan Trang- tranh Đinh Trường Chinh

Nguyệt Quỳnh

SỢ CẢ TIẾNG ĐÀN GUITAR

 

Khi tiếng khô khốc của cánh cửa nhà giam đóng sập lại

Vẫn có tiếng đàn văng vẳng

Bởi những dây đàn từ trái tim ấy

Vẫn ngân nga

 

***

Đất nước chúng tôi - kinh thánh và đàn guitar

Vẫn vang lên từ những xà lim đầy bóng tối

Nơi tình yêu từ đáy tim con người cất lên tiếng nói

Bằng những rung động dào dạt thiết tha 

Nơi cuộc đời giáng xuống con người vô vàn tai hoạ

Người ta đã đánh gãy chân chị

Người ta lăng mạ chị

Người ta làm nhục chị

Nhưng có lẽ chỉ chúng ta mới có khả năng làm nhục chính mình 

 

Chị không nhục và thế là cả một hệ thống cường quyền bị lăng nhục 

Họ điên cuồng truy bắt

Họ tống giam chị

Họ biến nhà tù thành nơi sống ý nghĩa nhất

Nơi có tuổi trẻ, nhiệt huyết và tình yêu

 

Nơi người ta giam nhốt Phan Kim Khánh, Trần Hoàng Phúc, Trịnh Bá Phương, …

Nơi người ta còng tay Phạm Chí Dũng, Nguyễn Tường Thuỵ, Châu Văn Khảm, …

Nơi con người nói với đất nước mình

Bằng tiếng nói thật thà của con tim

 

Ôi! Làm thế nào tình yêu đó lại chỉ có ở những xà lim

Mà nó không ở cùng trái tim anh, tim chị?

 

Phố ngoài kia cờ và hoa bay trong mộng mị 

Người chen chúc người 

Sao vẫn cô đơn

Ở ngoài kia không còn ai nói về quê hương

Ngoài những chiếc còi rỗng 

Những bài diễn văn dài dòng dọc

Của một thời đã qua rất lâu 

 

Ôi! Dân ta sống mỗi ngày và mơ về một đất nước ở đâu đâu

Dân ta đói và khát

Không phải gạo cơm

Dân ta đói và khát nhiều thứ khác

Như đêm dài đói những ban mai

 

Làm thế nào chúng ta có thể nói với con mình về một đất nước tương lai

Khi những phiên toà “Chuột” tiếp tục ném người  vào ngục tối

Làm thế nào cho tôi đừng gian dối

Với tâm hồn như trang giấy trắng thơ ngây!

 

Và thế là con thà chết ở eo biển Manche

Hay ở Grays trên chiếc xe bít bùng đông lạnh

Con thà chết cũng không chọn nơi này                                

Với “Chính trị bình dân” với “Phản kháng phi bạo lực”

Với “Báo cáo Đồng Tâm” với “Tội ác phải bị trừng phạt”

 

Ôi! Chúng ta quay lưng - Chúng ta ngoảnh mặt

khi tự do của chính  mình bị dẵm đạp

Nói gì đến nỗi đau của tha nhân

Chúng ta đi về chẳng hề bâng khuâng

Như những con sâu nằm êm trên lá nát

Mặc cho dân mình vật vã với oan sai

 

Chúng ta sống mỗi ngày không cần biết đến ngày mai

Chúng ta hoang mang

Chúng ta sợ hãi

 

Như lãnh đạo đất nước này – chúng đang sợ …

Sợ đám đông

Sợ người ngay 

Sợ lời nói thật

Và, sợ… cả tiếng đàn guitar

 

Nguyệt Quỳnh

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 112409)
K hông còn gọi là vũ khí, một khẩu colt giữa điệp trùng AK chỉ còn để yên tâm biết trong tay có bạn giữa mịt mùng núi rừng không tìm ra lối đi
04 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 78271)
... D ạo ấy tôi là người yêu của lính. Ban đầu là thiếu úy thông dịch viên chiến trường, xong tụt xuống chuẩn úy Quân Trường Thủ Đức, rồi leo lên trung úy Quân Y, chặp sau đại úy Hải Quân, cuối cùng trở lại hàm thiếu úy binh chủng Thủy Quân Lục Chiến. [...] Mấy tay này, tiếc thay, chết như sung rụng. Tôi ôm nỗi buồn góa phụ cô đơn rên rỉ nhạc Trịnh anh nằm xuống sau một lần đã đến đây ...
02 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 111268)
l úc chúng mình cùng ưu tư chung một đoạn cuối tiếng ve rền nuối tiếc em lẩm cẩm hỏi về điều kỳ diệu của mùa xuân tôi vội nén lại một mùa xuân thất sủng...
01 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 78806)
T ừ ngày 7/3/1975, khi Văn Tiến Dũng bắt đầu cô lập Ban Mê Thuột, tới ngày 30/4/1975, khi Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng, vừa chẵn 55 ngày. Thật khó ngờ chỉ trong vòng 55 ngày và 55 đêm mà đạo quân hơn một triệu người–có hơn phần tư thế kỷ kinh nghiệm tác chiến, với những vũ khí khá hiện đại như Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa [VNCH]– bị sụp đổ hoàn toàn [...] Những hình ảnh điên loạn mà ống kính các phóng viên quốc tế thu nhận được chẳng khác cảnh vỡ đê trước con nước lũ, hay sự sụp đổ của một tòa lâu đài dựng trên bãi cát, khi nước triều dâng lên.
31 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 91539)
C on gái lớn của chúng tôi lấy chồng đã nhiều năm, có hai con. Ông bà thông gia theo đạo Phật. Ông là cư sĩ của một đạo tràng và ăn chay trường từ mấy chục năm qua. Vốn là một dược sĩ, nhưng ông lại nghiên cứu về đạo Phật và có bằng cử nhân Phật Học của trường đại học Vạn Hạnh, Saigon. Kỳ nào có ông đến giảng pháp lý là được nhiều người đến đón nghe. Chúng tôi không phải Phật tử thuần thành, nhưng mỗi năm cũng đi chùa mươi lần và ít khi bỏ lễ Giao Thừa trong đêm trừ tịch.
31 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 97126)
T ôi sinh năm 1991 — năm Liên Xô tan rã, người bố quân nhân oai hùng của tôi phải rời quân ngũ vì có người thân vượt biên, hoen ố lí lịch trong sạch mấy đời bần nông của gia đình.
31 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 113520)
(tưởng niệm nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang) đ à lạt của một thời mệt nhọc một thời chiến tranh đi qua tuổi trẻ việt nam những đêm thức trắng
31 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 89496)
L ời tác giả : Viết Ký ức Hà Nội, tôi xem như là một sự đối thoại với Hà Nội, ba mươi sáu phố phường của chị Ban Mai. Cái nhìn của tác giả Ban Mai là của một người phương Nam về Hà Nội với nhiều suy nghĩ và ưu tư. Còn tôi, là cái nhìn của một người trẻ đã từng sống và học tập ở đây...
28 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 98949)
T ôi và nhà thơ Trần Hữu Dũng hiện lưu giữ khoảng 200 số tạp chí Văn, nói không phải “khoe”, đó là một số lượng không phải nhỏ. Có người gạ mua với giá cao, nhưng tôi không bán, bạn tôi tiến sỹ khảo cổ Nguyễn Thị Hậu yêu đồ cổ nói bán làm gì; dĩ nhiên có thể copy lại để lưu giữ, tuy vậy đọc bản chính vẫn sướng hơn.
28 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 120109)
Đ ời sống có khoảng nào cho riêng em Cho chiều nắng dịu dàng như lụa Tất cả lấp lánh sáng Tranh vẽ cũng cần màu nóng màu lạnh Em chọn màu bí ẩn mộng mơ...