- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

LỤC BÁT HUỲNH LIỄU NGẠN

18 Tháng Mười Một 20215:12 CH(Xem: 12785)

 

Huỳnh Liễu Ngạn tháng 2.20200

Huỳnh Liễu Ngạn- tháng 2.20200

LỤC BÁT

HUỲNH LIỄU NGẠN

 

THUỞ ẤY EM ĐI

 

em đi vào buổi giêng hai

sân sau ngõ trước hiên ngoài vắng tanh

con gà buổi sáng nắng hanh

gáy vang ở một góc tranh kiếm tìm

 

vắng em mọi thứ lặng chìm

con mèo con chó chạy tìm khắp sân

những nơi có dấu bàn chân

bông hoa cây cỏ phân vân đứng chờ

 

luống rau luống cải thẩn thờ

một vài ngon gió bơ phờ nhìn theo

hôm đi trời cũng eo xèo

lăn tăn dòng nước đám bèo ngừng trôi

 

từ khi em biệt tăm rồi

mọi điều cũng tưởng sẽ thôi bình thường

nhưng không ở chổ đầu giường

một vài cọng tóc vô thường nằm queo

 

mùi hương thuở ấy còn đeo

vào trong giấc ngủ mốc meo đến giờ.

 

30.9.2021

 

CHIỀU QUÊ GẦN NHÀ

 

những chiều mưa lạnh hồn đêm

đem treo nỗi nhớ cho thêm chín dài

những chiều phơ phất trần ai

ngẩn ngơ như đã đầu thai kiếp người

 

có lần hẹn với xa xôi

bóng đêm che lấp đôi lời thiết tha

vẫn mưa vẫn gió lượt là

vẫn em giữa cõi ta bà lược gương

 

lòng còn hoài vọng thiên hương

nên quên hết cả sầu vương hôm nào

mỗi khi thấy trời hanh hao

ước ao như bóng trúc đào lặng trôi

 

người ơi thuở ấy đâu rồi

cho tôi tìm lại trăng vơi một lần

để nhìn mái tóc phù vân

trên màu mắt đã nguội dần tái tê

 

về đông về bắc thì về

cho em ở lại chiều quê gần nhà.

 

21.9.2021

 

EM VÀ SƯƠNG

VÂY ĐẦU CÂY

 

bóng chiều còn đổ vai anh

trôi theo ngọn gió mong manh cuối ngày

em và sương vây đầu cây

chờ trăng sáng tỏ đó đây một vòng

 

tóc vừa rẻ phía trời đông

phía êm ả một mùa bông chưa hoài

thôi em năm đó phương đoài

anh ôm giấc mộng đổ ngoài bến kia

 

ngày xin tình em phân chia

anh đi tìm lại nửa kia con đường

chạm vào tay áo em buông

nửa kia còn sót mùi hương thuở nào.

 

19.9.2021

 

GIỮA TRƯA

NẮNG HẸN QUA ĐÈO

 

nhìn em rẻ nước xuôi nguồn

sông trôi mang nặng sầu tuôn dật dờ

nhìn em xuống ruộng lên bờ

đôi bàn tay lạnh lẽo hờ hững theo

 

giữa trưa nắng hẹn qua đèo

bóng cao nhỏ lá nằm cheo reo chờ

buồn tay anh hái chùm mơ

lòng em còn đậm căn cơ ngõ hồn

 

anh ngồi với bóng chiều buông

với dăm ngọn sóng vã vồn mắt em

trăng đi năm ngoái ngoài thềm

bỏ quên dĩ vãng màng đêm lá cành

 

hoài em màu áo long lanh

hay màu mắt tím dài thanh thiên chờ

dáng em mơ như nàng thơ

tường đông dựa vách còn hờ hững vai

 

nghe trên môi gió rẻ vài

mùi hương đã chín độ dài ngân nga

thấy em ánh mắt chan hòa

vẫn nguyên mấy nét kiêu sa thuở nào

 

vẫn nguyên ồ vẫn nguyên sao

lòng em có cạn gió xao cũng tìm

nghĩa là chỉ có con tim

thương đời nước mọn nên bìm bịp kêu

 

hồn anh không dám yêu kiều

bởi đuôi con mắt thúy kiều nơi em.

 

8.9.2021

 

THƯƠNG EM

MÀU NẮNG LA ĐÀ

 

về thôi dấu vết trăng lòa

đem chôn khóe hạnh chan hòa khổ đau

cánh chim chiều gió se màu

theo nhau đậu xuống vai cầu nhìn qua

 

thương em màu nắng la đà

trên cây rụng tiếng trâm sa mấy lời

gió chiều còn ở ngoài khơi

cho vơi vã ngọn tóc lơi lã vòng

 

chờ em mịn má bẻ bòng

lượn lờ sắc nước bột bồng mỗi khi

rẻ tay em hỏi những gì

để sông không cạn bến thì không chia

 

em còn bẻ lá đồi kia

cành hương nhẹ lẫn lia thia giữa ngàn

bởi xưa em chờ trăng tan

cho tôi đậu xuống tro than nguội lười

 

chút duyên kèn cựa với đời

em như mật ngọt chết ruồi vi vu

tôi về nằm dưới trăng lu

lá rơi rụng hết mùa thu úa rồi

 

mười thương chưa ngõ một lời

em đi bỏ lại bầu trời nơi đâu

cho rêu rong thắm biển sầu

hồn tôi chắp cánh nguyện cầu hiển linh

 

trăng xa vời vợi u tình

em đi miệng ngậm băng trinh làm đầy

tay kia kẻo kịt vũng lầy

cho tôi trợt té lên cây ngã nhào

 

mai sau hẹn với ba đào

bờ vai em dựa vết cào còn đau

vết thương ỏi lả lá trầu

vôi cau tầm nụ cơ cầu em ơi

 

bỗng nhiên xót giọt mưa rơi

trên con đường có bóng đời rạ rơm

trăng rằm sáng tỏ đầu hôm

vàng cây chanh chát chua thơm má gầy

 

đành xin nắm chặt bàn tay

mười ngón nức nẻ chai gầy guộc thương

lâm râm mưa tạt chiếu giường

mưa bong bóng có chỉ đường em sang

 

năm sau thiên địa cơ hàn

bế con bế cái đò ngang em về

xóm làng thành thị thôn quê

chiều chiều ra ngóng cơm khê ngõ gầy

 

thôi em tinh đã già hây

đuôi mắt còn ướt đừng rây rã gì

em về vạt nắng từ bị

ba hôm bốn bữa thiên di cạn dòng

 

trăm năm củi đóm lửa hồng

để cho chim chóc ngoài đồng còn bay

nhìn xem đàn sáo lựa bầy

sao đem nước mắt đổ đầy đời anh.

 

23.8.2021

 

HUỲNH LIỄU NGẠN

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 92413)
N hạc sĩ Nguyễn Đức Quang, một trong những người sáng lập Phong Trào Du Ca Việt Nam hồi thập niên 1960, vừa qua đời lúc 4 giờ sáng ngày 27 tháng 3 nhật tại California, Hoa Kỳ, thọ 68 tuổi.
26 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 78446)
M ỗi lần trước khi trở lại miền Trung, điều tôi thường hỏi: ngoài đó bây giờ mưa hay nắng. Lần này cũng thế, người em tôi vừa từ Huế trở về sau hai mươi ngày công tác nói: trời đang nắng và thành phố đầy hoa phượng, hoa sen. Bây giờ ngoài đó mùa hè và tôi nhớ tới không khí oi bức trong những chuyến đi cũ vào những thời gian đầu mùa hè: hoa phượng đỏ trên những ngọn cây, hoa sen nở đầy trong hồ Tĩnh Tâm, chung quanh trường thành, những trái nhãn nhỏ sai trên ngọn cây trong Thành nội.
26 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 91089)
G he chòng chành giữa dòng nước, tôi sợ hãi ngồi bám chặt mạn thuyền, mắt láo liên nhìn trời đêm sáng lờ mờ ánh trăng mười chín. Chúng tôi ngồi dồn đống trong khoang thuyền. Hai tên đàn ông to người chèo ghe gõ nhẹ trên mui báo hiệu đã đến nơi tạm an toàn, chúng tôi có thể cử động đôi chút. Người chèo mũi vén tấm lá che mui nhìn vào.
26 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 82001)
C húng tôi tới thị xã Cẩm Phả vào hồi mười giờ sáng. Một cơn mưa bất thường ập xuống, làm như trời cũng cảm được lòng người, nhỏ những giọt nước mắt của trời để làm chất xúc tác cho những giọt nước mắt của người có dịp tuôn trào.
25 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 75335)
Ở mức độ cao hơn một tiểu thuyết khiêu dâm, Florence Dugas dẫn người đọc tiến dần đến chỗ thưà nhận nỗi đau và sự chối từ hiện hưũ, mà nguyên nhân bắt nguồn từ một tuổi thơ bất hạnh. Viết thẳng tay bằng một văn phong sống sượng - nhưng không trơ trẽn - Florence Dugas, với tự truyện Thống Muội , đã bóc trần mọi tình huống, gây xót xa, băn khoăn, trăn trở nơi người đọc. Là giáo sư kịch nghệ của hàn lâm viện kịch nghệ tại Pháp, cô cho xuất bản Thống Muội năm 1996, lúc 28 tuổi.
25 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 77662)
C uộc phỏng vấn Cổ Ngư, Thận Nhiên, và Đỗ Lê Anh Đào với những tiêu đề: "Trở về cùng nhịp thở đất nước; Thơ, con đường ngắn nhất ; Việt Nam, không chỉ là một cuộc chiến" đã được Hợp Lưu thực hiện...
25 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 81960)
"Tôi mang đất nước tôi trong tim như một chàng trai mang chiếc bào thai đôi. Đó là sự nối kết dị thường. Nối kết với quê hương tôi và vì vậy bào thai đôi này phải được che đậy, bóp nghẹt, công nhận và cũng đồng thời bị từ chối. Thế là ta mang nó như mang một đứa trẻ đã chết. Sự nối kết dị thường buộc tôi phải có mối quan hệ với một đất nước khác.
24 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 87914)
N gay sau khi tỉnh dậy, Aisawa đã đi tìm bố mẹ và những người thân của mình. Mỗi ngày cậu bé đều để lại lời nhắn trên giấy: “Con sẽ đến vào 11h ngày mai, xin hãy đợi con. Con sẽ đến vào ngày mai”. Những dòng chữ nhắn nhủ của cậu bé này đã khiến cho bất kỳ ai dù là cứng rắn nhất cũng phải rơi lệ.
23 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 84512)
B ắt chước nhà văn Song Thao, tôi dùng vỏn vẹn chỉ một chữ, làm tựa đề cho cuộc trao đồi này. Nhà văn Song Thao cư ngụ cùng thành phố với tôi, mặc dầu chẳng “cách hai đoạn đường dài”, mặc dù không “cách nhau một dậu mồng tơi”… nhưng gạt bỏ vấn đề địa hình nhiêu khê nọ, chúng tôi luôn gần kề trong gang tấc, bởi giản dị, chúng tôi cùng táy máy “vọc chữ” dưới ngôi nhà chung: Văn chương. Lần chuyện trò này, hình thành do hai điều: Thứ nhất, những người bạn phương xa của tôi vẫn thường dọ hỏi: Song Thao là ai? Thứ hai, cách đây mấy hôm, nhà văn chung “phường khóm” với tôi đã vừa in xong cuốn Phiếm số 9. Để câu chuyện đi gần với tinh thần “vui thôi mà” của cố thi sĩ Bùi Giáng, tôi tránh hỏi tới những vấn đề nặng nề, nghiêm trọng của tình hình đất nước. Hy vọng những người từng tủm tỉm cười khi đọc Phiếm, sẽ hay biết đôi điều về tác giả, vốn kín tiếng nhưng rất sung (hiểu ở nghĩa viết mạnh). Hồ Đình Nghiêm
22 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 117458)
H ình như tôi bắt đầu yêu anh. Rất mơ hồ, nhẹ nhàng. Thật lạ lùng khi tôi không muốn ngăn chặn sự phát triển của tình cảm âm thầm đó, mà như còn muốn vun đắp cho nồng nàn thêm. Tưởng vô tâm mà lại như cố tình. Tưởng đùa vui mà hóa ra lại đau đớn. Mà, đau đớn thật. Và vô duyên nữa. Cuộc đời đang bình thản êm đềm bên Matt tự nhiên bị xáo trộn, bị đảo tung mọi trật tự.