- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ PHAN VÕ HOÀNG NAM

07 Tháng Chín 202110:14 CH(Xem: 12951)
NguyenHoangNam
Chân dung Phan Võ Hoàng Nam


LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Phan Võ Hoàng Nam là bút hiệu của người làm thơ ở miền sông nước An Giang. Anh làm thơ, sáng tác nhạc, viết tản văn đăng trên các tạp chí và báo mạng Internet.

Đã xuất bản tập thơ “Nhà Không Có Đàn Bà” do nxb Văn hóa-Văn Nghệ 2019.
Có in chung với các bạn văn, thơ, một số tuyển tập thơ, văn...

Ngoài ra anh còn sử dụng chất liệu đá grannit Bảy Núi tạo nên một dòng tranh riêng biệt Tranh đá Bảy Núi, và đã Triển lãm tranh đá Bảy Núi 4-2010 tại huyện Châu Phú - An Giang và tháng 12-2010 tại thị xã Châu Đốc - An Giang.

Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu Hợp Lưu những thi phẩm của tác giả Phan Võ Hoàng Nam.

 

TẠP CHÍ HỢP-LƯU

 

 

 

Thơ      

PHAN VÕ HOÀNG NAM    

 

  

NHỮNG LINH HỒN LẶNG LẼ

  

Những linh hồn lặng lẽ bay lên từ ngọn lửa

Đi qua ngàn khung trời lạnh buốt

Hắt hiu

Những vì sao ngoảnh mặt cuối trời

Không có tiễn đưa

Chẳng một lời kinh thứ tội

 

Chúa ở nơi đâu để những nguyện cầu tan trong thinh lặng

Có lời sám hối nào cho phút lâm chung

Nỗi đau giờ đâu chỉ là dấu đinh trên thập giá

Tấm vải liệm hoá tro có về đến chốn thiên đàng

 

Phật có buồn

Nhìn muôn nẻo điêu linh

Thiện ác một đời thảng thốt

Những linh hồn lặng lẽ rời đi trong vô vọng

Có kịp thì thầm bao ước mộng đời người

 

Xin lời thỉnh cầu xóa hết những nỗi buồn

Đừng như sợi khói giữa hư không. Tan biến!

Dẫu khép lại ngày đi  

Cũng mong nẻo về nắng ấm

Cho những linh hồn không lặng lẽ niềm đau

 

Phan Võ Hoàng Nam

(25.8.2021-Những ngày dịch)

 

 

KHÓI CHIỀU ĐỒNG NƯỚC

 

Tháng chín

Ngẩn ngơ cơn lũ

Mẹ thở dài

Khói bếp chiều cay mắt

Mùa trôi theo dòng nước vô tình

 

Tháng chín

Con cá rô trở lại dòng sông

Cà na rụng đầy

Xao xuyến

Xuồng câu đâu còn đêm về bến

Con nước lên mẹ vẫn chong đèn

 

Phép màu nào cho đôi tay mẹ

Chắc chiu cùng đất

Tháng năm

Run rẩy lúa non chưa kịp mang giọt sữa

Chấp chới đồng sâu

Bông súng trắng chơi vơi

 

Câu hát xưa ai lấy chồng xa

Bờ điên điển buồn trông nước chảy

Cô gái xóm trên áo hoa ngày lũ

Câu ca dao rơi giữa cánh đồng

 

Mẹ một đời qua bao mùa lũ

Thời con gái theo chồng bủa lưới đồng sâu

Leo lét đèn dầu

Xuồng câu dập dềnh sóng nước

Đói no, buồn vui

Con nước lớn  ròng

 

Lũ vẫn như xưa

Mẹ giờ phất phơ tóc trắng

Tím bầm gót chân

Ngày tháng lo toan

Nước đêm

Chập chờn giấc ngủ

Mơ cánh cò lồng lộng phủ đời con

 

Tháng chín

Lục bình trôi ra biển

Nước cầm đồng

Mùa theo sóng mênh mông

Một đời đi qua bao mùa lũ

Con nước về

Mắt mẹ vẫn cay

 

Phan Võ Hoàng Nam

 

 

XA RỒI MÙA CŨ

 

Tôi đi tìm con nước tuổi thơ

Tháng bảy mưa bay

Dòng sông đỏ quạch.

Rau muống bò lên triền đê

Đợi nước

Cây gáo rụng hoa vàng, tiếc những mùa qua

 

Ừ, đã xa

Thuở ôm cây chuối lội sông

Ba bốn đứa tranh nhau trái cà na thơm lựng

Xuồng nhỏ tròng trành, cha quăng mẻ lưới

Chiều xóm quê! 

Canh chua rau nhút thơm lừng

 

Mùa nước về quê

Thuyền xuôi ngược trên đồng

Mẹ đón cá ra sông ủ thêm lu nước mắm

Em đến trường xắn quần lội qua cầu khỉ

Con nước rong

Trăng giỡn giữa đồng


Ai trả lại tôi mùa cũ

Ngày thơ

Con cá linh buồn xuôi dòng ra biển

Phía đầu bãi em thôi gánh nước
Phù sa trôi

Quặn thắt lòng nhau

Điên điển đâu còn vàng rực ven sông

Chiếc cần câu giờ im mình bên chái bếp
Chốn quê ơi! ngược xuôi bao con nước
Mùi canh chua quyện mãi một đời người.

 

Phan Võ Hoàng Nam

 


BÊN KIA CON ĐƯỜNG

 

Em vụt khỏi vòng tay anh
Bên kia con đường
Rực nắng

Ở đây mưa. Dòng sông đầy
Nước mắt
Chuyện tình buồn như lá mùa đông
Xao xác cõi lòng

Sao vụt khỏi đời nhau
Lẩn trốn tháng ngày
Hư ảo
Mong manh như khói sương chiều…
Tan biến!
Nơi trú thân bình yên vụt mất
Vụn vỡ thiên đường

Sao đánh mất đời nhau
Mênh mang mùa thu
Héo hắt
Khép lại ước vọng ba sinh
Mộng mị
Vương miện vàng hóa cành hoa héo
Hoàng hậu mất ngôi

Ở giữa dòng sông trôi
Chia đôi con nước
Ngã rẽ
Phương trời  mờ mịt khói sương
Ngược xuôi
Ngày tháng hao gầy, mùa thu qua cửa
Gậm nhấm niềm riêng...

Bên kia con đường
Nắng
Tiếng mưa đêm có nhức cõi lòng
Thênh thang đời sao không chung lối
Hoàng hôn buông
Tiếc nuối...
Tàn phai

 

Phan Võ hoàng Nam

 
                                   

NHÀ KHÔNG CÓ ĐÀN BÀ

Nhà không có đàn bà
Chái bếp bao năm chưa một lần dọn dẹp
Ba gã đàn ông
Buổi cơm chiều hiu quạnh
Chén rượu buồn đắng chát bờ môi

Ba mươi mùa thu qua cửa
Trôi xuôi
Không có những nụ hôn
Đêm thở dài cùng với bóng
Người đàn ông già tóc phai bị neo vào ký ức
Từ độ người về phía hư vô

Nhà không có đàn bà
Những  gã đàn ông say quắt quay
Mơ giấc mơ có hương hoa huệ
Đầu bạc đầu xanh
Ước mong, nuối tiếc...
Kỷ niệm phai, con sóng  xa bờ

Nhà không có đàn bà
Những đứa con trai loay hoay bên triền ký ức
Lóng ngóng tìm
Chấp chới những cơn mê
Người tóc trắng đêm đêm đợi sáng
Dấu hài xưa... cánh nhạn cuối chân trời

  

Phan Võ Hoàng Nam

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
27 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 82200)
Chuyện một cơ quan chức năng ở địa phương nọ yêu cầu kiểm điểm một nhà văn đang cư trú tại địa phương mình vì nội dung một tác phẩm mới xuất bản của nhà văn ấy, chẳng hiểu sao cứ từng lúc từng lúc gợi thức trong tôi nhiều việc cũ, nối lại nhiều suy nghĩ vẫn bỏ dở, những điều tưởng chừng rất ít liên quan nhau.
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 92343)
Tôi là kẻ lọc lừa. Từ bé, tôi đã lừa những đứa trẻ khác để lấy đồ chơi của chúng. Đến tuổi đi học, tôi lừa thầy, phản bạn. Tôi gạt gẫm cả cha mẹ, anh em. Đi đâu tôi cũng được ưu đãi vì cái bề ngoài hào nhoáng của mình.
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 87974)
Nhìn những mảnh gương vỡ và cái khung mạ vàng nằm dưới đáy thùng rác trong góc phòng tắm, Thúy không cảm thấy một mảy may tiếc nuối. Cái gương nhỏ này là món quà đầu tiên Dave tặng khi mới quen.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 68862)
Sáng hôm nay ông Năm nhấp nhỏm ngồi đứng không yên. Hết ngồi xuống lại đứng lên. Ông bước chầm chậm lại gần cửa kiếng lớn phía sau nhà, nghiêng mình nhìn xéo qua cái hàn thử biểu để ngoài trời. Ông nhướng mắt rán nhìn cái màu đỏ của thuỷ ngân, coi nó lên xuống tới mức nào. Có thấy gì đâu, cái lằn đỏ nhỏ xíu, lờ mờ.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 65874)
Hai mươi nhăm năm. Một phần tư thế kỷ. Khi nhìn lại chặng đường vừa qua của văn học Việt Nam, người ta nhận thấy do một tình cờ, một định mệnh hay một thần giao cách cảm ...
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 62771)
Gió vi vu làm nền cho lời ca thánh: ...”Nhờ công ơn lân tuất của Chúa ta, Đấng đã từ cao cho 'Mặt trời mọc' đến thăm viếng. Và soi sáng cho những ai còn ngồi trong u tối và trong bóng chết, để dắt chúng ta trên con đường an lạc.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 79756)
Hai mươi nhăm năm. Một phần tư thế kỷ. Khi nhìn lại chặng đường vừa qua của văn học Việt Nam, người ta nhận thấy do một tình cờ, một định mệnh hay một thần giao cách cảm ...
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 97362)
Sáng hôm nay ông Năm nhấp nhỏm ngồi đứng không yên. Hết ngồi xuống lại đứng lên. Ông bước chầm chậm lại gần cửa kiếng lớn phía sau nhà, nghiêng mình nhìn xéo qua cái hàn thử biểu để ngoài trời. Ông nhướng mắt rán nhìn cái màu đỏ của thuỷ ngân, coi nó lên xuống tới mức nào. Có thấy gì đâu, cái lằn đỏ nhỏ xíu, lờ mờ.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 128294)
Thạnh móc trong túi ra một miếng vải được buộc túm chặt bằng lạt tre, cẩn thận gỡ sợi lạt. Một dúm muối hột đen bẩn hiện ra. Thạnh trân trọng, nâng niu múc, vừa chẵn được hai thìa, đổ vào bát của Tường.
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 111462)
Dực đã đi rất đỗi nhẹ nhàng. Dực đang chỉ chạm khẽ mũi giầy vào bậc thang gỗ. Cảm giác Dực đang bay. Bậc cầu thang nâu bóng mầu thời gian, nâu bóng rêu phong những kiếp người hình trôn ốc. Có người đang nhìn Dực, nhiều người đang nhìn Dực. Họ kinh ngạc trân trối ngóc đầu lên những bậc cầu thang gỗ.