- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

LẠI LÚC MƯỜI GIỜ

10 Tháng Sáu 20215:28 CH(Xem: 12437)


NTKL-2021
Nhà thơ Nguyễn Thị Kim Lan - 2021

thơ

Nguyễn Thị Kim Lan

LẠI LÚC MƯỜI GIỜ

 

LẠI MƯỜI GIỜ

hơn 10 giờ
vẫn như mọi thức dậy khác
ngoại trừ hôm nay mưa gọi

bằng kí hiệu trên các tấm  kính cửa sổ  đóng kín

xuống  cầu thang

ngay khi áo chưa cài hết nút
vẫn vừa bước vừa vấp
ngoại trừ hôm nay gió ùa từ cửa chính không khép

ngồi  vào bàn

 như mọi ngày chủ nhật
loay hoay không biết đợi gì
ngoại trừ mười giờ bỗng cồn cào cơn đói bếp

chạy ra bãi sông Hồng
tay cầm chiếc lá  trong mơ cất tiếng gọi anh
khác biệt  của 10 giờ hôm nay vập trán vào mặt bàn

biết mình vừa ngủ thiếp. 

 

ĐƠN GIẢN MẤT TÍCH

 

Đôi khi ta gán cho bức tường cốt cách

Gán cho hương thơm năng lực marketing

Gió và mưa đưa chiếc nôi trữ tình

Gì cũng mang gánh

 

Một chiều hè gió lạnh

Những bông hoa thở phào chậm phai màu

Không có gì liên quan đến sự mất tích

Đẹp chỉ đơn giản đẹp

 

Không nợ nần ánh mắt tình

Chỉ tiếc sự nhanh của các đường cong

Các dòng  sông vòng quanh

Những áng mây trôi ra ngoài hàng cây kiếm cớ

 

Những mắt lá cúi xuống khoảng thơm  lạ

Những ý nghĩ tự hé môi tư lự

Đêm những ngôi sao vô cớ

Vừa đậu lên vừa khép mi.

 

EM MUỐN PHIỀN

 

Để không  làm phiền anh

Em xoay xở  đủ mọi cách

Thành đứa trẻ ham chơi

La liệt bày các trò ngoài nắng

Rồi dọn & bỏng

 

Thành bà mợ đầu bếp rất sĩ diện

Nấu toàn món hoàng cung

Khi màu của rượu ửng lên

Lại khóc

Và gạt hết cao lương  xuống nước mắt

 

Em làm thơ

Ngược cuối cựu tân đủ mấy cực

Nhưng em đâu cần thơ mình

Lại ôm lấy thơ anh máu thịt

Và khóc

 

Trốn làm phiền  thật khó nhọc

Khiến em  muộn phiền bội phần

Anh trốn ở nơi bận bịu nào thì thu xếp

Quay về ốc đảo nguyên ủy đi

Em muốn phiền yêu anh.

 

 

BÀI LINHTINH SỐ 2

 

rồi nồi supze cũng đủ hơi

người gác ghi kéo cần gạt ngày

đêm che tiếng ngáp

bánh xe nghiến

chiều chẳng than nài

 

ngồi lên sứt sẹo rất tồi

ghế dọc

toa lợn gà ốc cua đồng ruộng

duỗi chân vào gánh gồng

đói khát luộm thuộm

mộng du ngón lấm bùn

 

còi kéo lên

điệu cổ lỗ đượm buồn

buồn lắc lư tà vẹt rạn

bỏ lại bóng núi vu vơ

bỏ lại hẹn hò sặc sỡ

đi khỏi vàng xanh đỏ

dõi vào đêm xa lạ ngoài cửa

phía sau những chuỗi ngọc già nua thoái vị

xa xăm lên ngôi

 

hơi thở buồn ngủ mất rồi

khép mi

hong mưa

đẫm gió trời

chối từ sở hữu vạn ngày hoá đá

 

mỉm cười

không quen ai tên là linh tinh mệt lả

nâng ly cơn gà gật học online

đêm thiếp trên ngực đêm rất dài.

 

NHỮNG NGỌN GIÓ ĐI LẠC

 

trưa phơi trên  ruộng chạp

đu đưa mồ hôi con lắc đơn tóc

quả lắc đong cơn khát

níu ngọn buồm

 ngủ mơ

đánh thức con sóng

giật mình

vỡ  vào bờ nụ hôn mặn

 

lả vết rớm lên ngực cát

hàng cây bong da non dưới trời

duỗi mùi vết thương trên gạc cỏ

lặn sâu vào vòm trời

mất trí nhớ

 

trưa ngập ngừng

tiếng gõ vào vách núi

còn lại từ chuỗi kiếm tìm

những tiếng gõ không nhớ gõ

những tiếng gõ bị chối từ

những tiếng gõ ròng muối rỏ

  

trưa bên này vòm trời

chạm vị mặn đồng chạp

nghe nảy da non trong môi

nghe ngực đời

(tiếng thở không liên quan nguyệt thực )

 

xâu thành chuỗi hạt

lần bóng tối

vô thanh

anh

nam mô bồ tát.

 

NGUYỄN THỊ KIM LAN

Tháng 6.2021

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
23 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 89887)
Tập tài liệu được nói tới ở đây là một tập hợp những bài viết của “một số lão đồng chí đã từng công tác trong Đoàn cố vấn quân sự Trung Quốc tại Việt Nam đầu những năm 50 của thế kỷ 20” theo lời của Nhóm biên tập sách viết trong Lời Cuối Sách vào tháng 12 năm 2001.
29 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 80196)
Căn phòng của Jacob ấn tượng tôi đến nỗi, tôi sợ phải đọc lại. Vì tác phẩm vượt mọi khuôn khổ, như có điện, từ trường, đến mức không còn liên quan đến sáng tạo tiểu thuyết. Trên những trang đầu tiên, bằng tất cả ngây thơ, người đọc bước vào tác phẩm không chút ngờ vực.
28 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 109029)
- Gửi Thức Tối hôm qua từ nơi cửa sổ phòng tôi tuyết xuống tuyết rơi trên những cành tùng có tiếng đập cánh rất khẽ của con chim trốn tuyết
28 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 106858)
Sao anh lặng im nhìn lên bầu trời Em thành dải mây bối rối Vì tinh tú tròn đêm trẩy hội Vắt xiêm y ngang cành táo trong vườn.
28 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 79859)
Lời người dịch:... Có lẽ không gì chính xác bằng nghe chính tác giả "In Cold Blood" trình bầy câu chuyện đằng sau việc thực hiện cuốn tiểu thuyết đã thay đổi bộ mặt văn chương và cả báo chí Mỹ vào giữa thế kỷ trước, đem văn chương (vốn trí thức, "tháp ngà") lại gần với báo chí (vốn bình dân, "trần tục") hơn, và ngược lại. Trùng Dương (12/2008)
14 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 95656)
"Mới hay cũ, đời sống vẫn thế," anh chồng trả lời vợ. Anh leo lên giường làm tình với nàng, mắt nhắm đê mê, trong khi đó cái loa vẫn phát thanh bài hát mới, giọng nam và nữ lập đi, lập lại những lời hát... "Cộng Sản thật vĩ đại, thật vĩ đại, thật vĩ đại. .."
10 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 93934)
Không biết những người dân ngồi chờ đã bao lâu. 7giờ 58 phút trưởng Công an xã mới lù mặt tới. Hắn bước vào bàn và kéo chiếc ghế nhích ra ngoài, hắn lấy tờ “nhật trình” để trên bàn phất vài cái vào mặt ghế, hắn ngồi xuống. Tay trưởng Công an xã liếc qua chồng chứng từ, hắn không cần phải ngẩng mặt lên nhìn ai (có thể là một thói quen?), sau khi nghiền ngẫm xong từng tờ đơn xin hay khiếu kiện gì đó. Hắn lấy cây viết cài trên túi áo rồi hắn ký chậm rãi dưới những tờ đơn.
08 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 107197)
nhiều nghịch lý giữa trò chơi thách đố với đức tin ức đoán khiến ta cười số mệnh là thù cũng vừa là bạn cứu vãn được gì khi nước mắt rơi
08 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 96263)
LTS: Hai mươi tuổi ngồi vào bàn viết, tuổi trẻ hôm nay viết gì? Thường là câu hỏi của những ai quan tâm đến văn học và sáng tác trẻ. Mang trên vai tuổi đôi mươi cùng ý thức hành văn khá sớm, Lữ Thị Mai sinh 1988 là một trường hợp khá lạ.
08 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 124670)
Mẹ nó run lên từng đợt: “ Nữa, nữa... đấy... mạnh vào, mạnh nữa vào, nhanh lên...”. Cái người cưỡi trên mẹ nó như mụ mị, hắn chẳng quan tâm tới tiếng cánh cửa mở mà cứ thúc, cứ đẩy. Mẹ nó thì rên rỉ, mẹ nó hét. Thế là bố nó nhào tới đâm.