- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THÁNG NĂM CỦA MẸ

07 Tháng Năm 20214:48 CH(Xem: 11162)


PHOTO -Quy SG
"THỜI GIAN" - photo  Quý SG

Nguyễn Hoàng Hà

THÁNG NĂM CỦA MẸ

 

1. Tháng Năm của Mẹ. - Những đứa con may mắn

 

Tiếng nói đầu tiên của một em bé khi bắt đầu học nói là Me, Mẹ, Mạ, Má, Mommy, Maman, và nhiều nữa với những ngôn ngữ hay tiếng địa phương khác, đặc biệt hầu như đều bắt đầu bằng chữ “M”. Có lẽ đó là mẫu tự thiêng liêng chung của nhân lọai khi gọi người đã cưu mang, yêu thương và đùm bọc mình suốt cả cuộc đời. MẸ ở kinh thành hay MẸ ở nơi thôn dã, MẸ ở trên núi hay MẸ ở dưới biển, MẸ là lá ngọc cành vàng hay MẸ gặt lúa trồng rau….. MẸ cũng mang nặng con chín tháng mười ngày, MẸ banh da xẻ thịt đưa con vào đời, và khi con khóc tiếng khóc đầu đời, MẸ đã vừa khóc vừa cười ôm con vào lòng mà quên đi hết những nhọc nhằn mang nặng đẻ đau. Khỏang thời gian còn lại của MẸ là ôm ấp, bảo bọc, hy sinh, dạy dỗ….. và nhiều lắm của tình mẫu tử MẸ dành cho đàn con của MẸ, và cứ thế mà nhân lọai tồn tại và phát triển.

 

MẸ ơi, có lẽ loài người được thượng đế ân sủng để có một thế giới văn minh và tồn tại đến ngày hôm nay là vì loài người biết nhớ đến công ơn MẸ. Riêng tháng Năm ở Hoa Kỳ người ta dành ra một ngày chính thức để tòan quốc mừng ngày lễ cho MẸ.

 

MẸ ơi, chúng con hạnh phúc hơn nhiều người vì chúng con còn MẸ và có thêm người bạn đời cũng đang làm MẸ. Mừng ngày của người làm MẸ, không còn gì ấm áp và êm đềm hơn là xin gửi lòng chúng con vào Lòng Mẹ.

 

 

2. Tháng Năm của Mẹ. - Con gái của Mẹ

 

Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình rạt rào,

Tình Mẹ tha thiết như giòng suối hiền ngọt ngào,

Lời Mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào.

Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng Mẹ yêu.

 

Thương con thao thức bao đêm trường,

Con đà yên giấc Mẹ hiền vui sướng biết bao.

Thương con khuya sớm bao tháng ngày.

Lặn lội gieo neo nuôi con tới ngày lớn khôn. (Y Vân)

 

MẸ ơi, thế giới ngày hôm nay có rất nhiều điều mới lạ. Con người đã vượt qua hàng hàng chướng ngại của thiên tai và nhân tai. Con người đã chinh phục được cả không gian cách xa ngàn dặm….. và nhiều nhiều lắm những tiến bộ văn minh vượt bực. Nhưng con người vẫn không thể vượt qua được vòng tử sinh. Mà lẩn quẩn trong vòng tử sinh thì có mất mát chia lìa. Có sự mất mát chia lia nào mà không đau xót phải không MẸ. Trong đời của MẸ, MẸ cũng đã đi qua trạng huống chia lìa này. Rồi MẸ cũng được làm MẸ, và con của MẸ cũng một lần đi lại những bước chân của MẸ, nghĩa là con bị mất MẸ và cũng được làm MẸ.

 

Có những sự mất mát chia lìa nhẹ nhàng tự nhiên và con người dễ dàng chấp nhận rồi vượt qua. Con không có được sự chia lìa nhẹ nhàng tự nhiên này ngày con mất MẸ. Con đau xót ngày đó và vẫn còn xót xa hôm nay. Con khắc khoải như thế có đúng không MẸ? Con chỉ biết chắc một điều là MẸ không bao giờ muốn con bị đau, bị khổ, bởi lòng con như bị xát muối khi nhìn con của con đau. Con đau con khổ thì MẸ khổ MẸ đau vạn lần hơn. Vây thì xót xa của con hôm nay ngày nhớ MẸ chắc không làm MẸ vui. Không nên như vậy phải không MẸ?

 

MẸ đi hết qung đường mẫu tử của MẸ rồi MẸ nghỉ. MẸ dạy con nên người. Con nối tiếp con đường của MẸ như hằng hà những con đường MẸ-CON khác. Một điều thật giản dị mà con vừa được khai sáng. Đời sống con hạnh phúc, tâm hồn con an lạc. MẸ vui.

 

 

3. Tháng Năm của Mẹ. - Đứa con ngỗ nghịch

 

Nước mình chiến tranh triền miên. MẸ là người chịu gánh đời trên vai nặng nhất. Ngày đêm lo lắng cầu nguyện cho chồng được bình an ngòai chiến trận, hai vai oằn xuống với gánh nặng áo cơm ăn học cho đàn con. Vẫn chưa đủ, MẸ còn phải thay cha uốn nắn bầy con mới lớn ngổ nghịch. Cá không ăn muối cá ương, con cãi cha mẹ trăm đường con hư. Người xưa dạy như thế phải không MẸ? Vậy mà con vẫn trốn MẸ làm chuyện hư đốn. Con hư, MẸ giận, MẸ đánh roi mây. Đánh con đau MẸ rơi nước mắt. MẸ ơi, nước mắt của MẸ thần diệu hơn roi vọt, con mềm lòng nhớ đời từ đó, MẸ nhớ không? Bây giờ con cũng làm cha mẹ, nhớ giọt nước mắt của MẸ mà thương dạy con như một lần MẸ dạy.

 

 

4. Tháng Năm của Mẹ. - Con ngoan của Mẹ 

Con nên người MẸ vui. Con đang cố gắng nên người mỗi ngày trong đời MẸ ơi. Ngày xưa MẸ dạy ăn ở phải biết điều lẽ phải, biết ơn biết nghĩa, biết trước biết sau….. Ở nơi đây, xứ sở mà lòng yêu thương, nhân ái và tính hy sinh được tôn trọng và tuyên dương hơn bất cứ một điều gì. Ngày lễ Mẹ, cả nước chung vui để đền đáp và ca tụng MẸ, thì con, đứa-con-nên-người-mẹ-vui xin được một lời cảm ơn đất nước này như lời cảm ơn của một đứa con dành cho người MẸ đã cưu mang và nuôi dưỡng con trong nửa phần đời sau.

 

 

Và có lẽ, sau cùng của chuổi dài ngày sống hết vòng sinh- lão- bệnh- tử, điều giản dị và tự nhiên cuối cùng cũng vẫn là một lời ru.

 

Lời mẹ ru con như tiếng hát trên trời

ru con ru mãi nên người mẹ vui

Ru bạc tóc thôi…..

Rồi một mai con đã lớn khôn rồi

con thôi thơ ấu Mẹ rời thật mau

Đời mẹ ru con bao lâu mỏi mòn

Nên lâu cũng mỏi mòn

Bây giờ mẹ nằm lá đổ ngoài sân….

 

Lá đổ ngoài sân

để ru mẹ ngủ. (TCS)

 

 

Nguyễn Hoàng Hà

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 72050)
.. . M ắt thuyền của Nguyễn Xuân Tường Vy là một minh chứng về kiếm tìm và kiến tạo bản sắc của một cây bút. Mười hai tác phẩm của chị đã cho tôi những trải nghiệm thú vị. Khi dấn bước vào con đường văn chương chữ nghĩa, có lẽ ai cũng mong cho mình sẽ có được bước khởi đầu thuận lợi. Song con đường đến thành công thường luôn chứa đựng nhiều thử thách. Một khi được tôi luyện qua thử thách, mỗi cây bút sẽ trưởng thành hơn, vững vàng hơn: “ Có thể vượt qua thế giới lớn lao của loài người, không phải bằng cách tự xóa bỏ mình đi mà bằng cách mở rộng bản sắc của chính mình ” (R. Tagor)
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 86561)
N hư nhiều người, khi đọc bài “Tìm Thăm Nguyễn Hữu Đang” của Phùng Quán, chúng tôi rất xúc động. Cụ là một người xuất sắc về đủ mọi lãnh vực: văn chương, khoa học, chính trị, thông thạo nhiều thứ tiếng, mà suốt hơn 50 năm qua đã bị đọa đầy đến cùng cực...
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 113968)
Ơ i Hoài Khanh đang còn ở Biên Hoà tóc bạc phơ nhớ đêm giáng sinh nào lên Đà Lạt thăm Thiện Ơi Hoàng trúc Ly khuất mặt những câu thơ Thiện ngợi ca bởi Thiện là thi sĩ là hoạ sĩ lạ lùng kia đã đi qua rồi đi cho hết một đêm hoang vu trên mặt đất (7) Thiện đã về Thiện đã tới.
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 95990)
N hà văn, nhà thơ, nhà tư tưởng, dịch giả, giáo sư, cư sĩ Phật giáo Phạm Công Thiện vừa qua đời vào ngày 8 tháng 3 tức thứ ba vừa qua tại Houston Texas, hưởng thọ 71 tuổi, theo Cáo bạch của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ cũng như sự xác nhận của gia đình.
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 91137)
G iấc mơ thổ kể chuyện một lũ người hoá điên vì ám ảnh quá khứ. Quá khứ ở trong mọi ý nghĩ, đè nặng lên từng số phận. Quá khứ hằn dấu lên ngôn ngữ, trong những lời nói đã trở thành thói quen, được phát ra như những khẩu hiệu trơ cứng, như trong câu của Quý với Vĩnh lúc đi săn rồng “ Khẩn trương lên giặc lái đến bây giờ ”. Quá khứ ở trong từng thức ăn, đồ uống, trong giải trí, trong thịt rồng, tim phượng, trong “rượu Armagnac Marquis de Caussade, đóng chai năm 71” , và trong “trận World Cup của năm 66” .
10 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 94031)
... T iếng khóc thút thít hiền lành. Tiếng khóc của Toàn thời thơ ấu. Cánh cửa sổ mở rộng, không có chút nắng nào. Tôi nhìn bầu trời, màu trời đục lờ lợ. Đột nhiên tôi nhớ lại tất cả, nhớ từng chi tiết thật kỹ càng. Nhớ từ lúc đặt chân xuống thuyền vượt biên gặp hải tặc cho đến lúc Toàn hãm tôi mới đây. Nhớ cả câu nói của người lính thủy bị bắn. Nhưng mà... Trời ơi! Chuyện gì đã xảy ra? Chúng tôi còn ở Vũng Tàu hôm qua kia mà! Tôi gục xuống, Toàn quay lại mặt đầy thẹo. Vết thẹo. Trời ơi, buổi sáng.
08 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 97853)
... Ở đây các nhà thơ đều phải bỏ tiền ra in thơ. Mà họ có giầu gì cho cam. Phải dành dụm từng đồng, bớt xén tiền ăn của cả nhà, có khi đến mấy năm mới in được tập thơ. Mà in rồi chỉ đem đi tặng cũng đủ hết hơi. Thì ra trên thế gian này, thơ văn sinh ra để làm vất vả cho con người...
08 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 119141)
Thiên nhiên vừa khe khẽ đặt xuống con như viên sỏi trắng tinh khôi trên bãi cát bình an ấm áp viên sỏi cười với ánh mặt trời
05 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 90140)
Hư cấu trên năm, bẩy mảnh đời cóp nhặt tạo ra những nhân vật của truyện ngắn này. Chúng không là những người bằng xương bằng thịt, tức có thật, hoặc tưởng là mình có thật, kể cả (và nhất là) nhân vật mang danh xưng Tôi trong truyện. Tôi, phần não phải, nơi điều hành tâm và tình, trong truyện này mâu thuẫn với phần não trái, nhân vật tên Th, mang chức năng sai khiến lý tính. Khi mâu thuẫn biện chứng - lý và tình - bế tắc, thực tại mang tính định mệnh, một loại tổng hợp mang nét ngẫu nhiên, có người cho đó chính là chữ Duyên trong Phật pháp. Tác giả nói quanh, xin lỗi bạn. Có lẽ bạn muốn xem hắn kể chuyện thế nào cho thành truyện, thời giờ đâu mà viển vông.
05 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 97303)
Ở Trung Quốc, màu đỏ có thể được nhìn như màu trắng. Hoặc không màu? Khi mà tất thảy đều mang sắc đỏ, con người ta bị mù màu tạm thời. Nhìn cái gì cũng thấy xanh biếc. Trong veo. Chẳng biết vì sao trâu bò thường rất căm ghét màu đỏ? Trăn cũng vậy? Nó có thấy trong veo và xanh biếc? Không giống với môi trường mà nó đang sống? Phải liều chết tranh đấu với con người để tìm lại chỗ của mình? Đấu bò? Có lẽ vì thế Trung Quốc không thể chơi môn thể thao này? Nhưng mặc áo đỏ ở Trung Quốc? Chẳng làm ai bận tâm. Chỉ như quả ớt chín ném thêm vào hũ tương ớt.