- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Ngô Quốc Phương Những Bài Thơ Tháng Ba

31 Tháng Ba 202111:56 CH(Xem: 14655)
 
THANG BA - photo UL
Tháng Ba - photo UL

ĐÒ

 

Cùng chung một chuyến đò ngang,

Người đà qua cõi, người... dang dở người

 

 

 

VẬY LÀ ANH ĐI

 

Vậy là anh đi rồi,

hay đã thoát?

 

người trước, kẻ sau,

không sau, thì trước

để lại sau lưng thế gian bề bộn

bề bộn với những cảnh người, cảnh đời, cảnh khổ

hay những lẫn lộn sáng tối, buồn vui, hỷ nộ, ái ố

giá có lời nào tả được hết

giá có đời nào thấy hết

 

Cây đàn đứt dây

lạc giữa rừng

niềm an ủi là gió ngàn vi vu

đại ngàn âm sắc

ấy là Bá Nha, Tử Kì bù cho nhau,

tìm nhau

 

Vầng trời nào anh đã vụt qua

hay chưa vượt qua

hay đã đi bằng lối của anh

giờ có còn quan trọng

lời nào anh để lại

khóc, cười

có còn ý nghĩa

kể cả có khi phải làm màu

diễn kịch

đóng vai?

 

Ôi những vinh hoa, phù phiếm

những mượn danh, giả danh, phiếm danh

thói đời đội thịnh, đạp suy

ôi những giả dối, diễn tuồng

nộ nạt

nịnh xu

 

Nhưng còn bài học nào anh để lại

để phủ định chính mình

để các thần tượng tự chặt chân, bẻ tay

vẽ mặt nhọ

để nhắc nhở rằng này hỡi

có thần tượng, có khi là đau khổ

thờ thần tượng có khi là yếu đuối

khi không dám làm chính mình

khi không dám tự tin

 

Ôi vùng trời*, người bay**, trời mây

ôi kiếp đời

kiếp người

 

chỉ có gió cứ vi vu

chỉ có đàn không dây cứ tấu lên hoan hỉ

hay âm ỉ,

thủ thỉ, thở than,

hay cất thành lời ru cho con trẻ sơ sinh bén giấc

để đôi mắt thơ ngây

thành đẹp nhất đời này!

 

(Tiễn một người đi trước hay hãy còn?)

*"Vùng trời nào đó, anh đã bay qua" (Hát cho Người nằm xuống, Trịnh Công Sơn)

** "Tôi khóc những chân trời không có người bay, lại khóc những người bay không có chân trời" (Thơ mini, Trần Dần)

 

 

ĐỪNG TƯỞNG

 

Này kẻ kia,

đừng tưởng mọi người lạ chi trò diễn của các người

có gì mới đâu

đống thối hoắc

toàn là tranh đoạt, chiếm giật

giữ chặt, bấu nát

miệng loe ra

tuyên truyền, bịp bợm

dao trong đầu

đạn trong mắt

súng ống sau lưng

 

này kẻ kia

kẻ không có tim

tưởng mọi người bị ngươi lừa được ư

không, không có chuyện đó

cũng như ngươi chẳng tự lừa mình để nghĩ rằng mọi người tin ngươi, theo ngươi

theo vì ngươi vung dao, dí súng

im vì ngươi có bạo quyền, bạo lực buộc bắt mà thôi

 

nhưng ngươi sẽ trụ được bao lâu?

một thế kỷ nữa?

được không?

chắc không?

 

không chắc chứ gì?

nhưng miệng ngươi cứ cười

cái cười của bạo chúa

giết người trong nháy mắt

dù vừa cười với người ta đấy

vừa nắm tay người ta lắc lắc đấy

tất cả diễn giỏi lắm

nhưng cũng dở lắm

vì trò chơi của bạo chúa, bá đạo bao giờ là cao thượng được đâu

 

này gã tham

không biết tri túc, tri chỉ

cái túi tham quyền lực không đáy

muốn vơ vét khắp thế gian

đến tuổi nào rồi mà vẫn chưa thôi những lời bịp bợm

những trò dối trá, cờ lận, bạc gian?

 

đống lý luận kia, cũng là thứ dỏm, giả

như chính kẻ giả vờ dùng nó

rác dùng rác

bịp dùng bịp

bợm dùng bợm

chỉ súng đạn, máu và tiền của cướp được là thật

vậy thôi

 

nào, nói thế rồi mà vẫn thèm nữa ư

vậy hãy đớp hít nốt đi

cả bè lũ nhà ngươi nữa

hãy xông vào đi

chán

mớ

đời!

 

  

CÓ NHỮNG … VÀ NHƯ…

 

Có những người đi hết một hành trình, có những người như chẳng đi đâu cả, như chẳng được sinh ra, tác thành, và có những người như chẳng về đâu, đến đâu, qua đâu... Ấy là không gian, lại kèm ý tưởng, thứ mông lung, khó sờ, khó nắm, hay gợi vui,  gợi buồn, hay làm dở khóc, dở cười, hay gợi bàn tay giơ lên nhất tâm đắc ý, hoặc tạo nguồn cơn cãi cọ, luận bàn, hoặc âm thầm vô ngôn, chẳng bình, chẳng luận... Nhưng cũng gồm cả thời gian, âu cũng là thứ được đặt ra, tưởng tượng hay cảm nhận bởi ai đó, nhưng  lại là điều đấng nào bởi đâu tùy duyên sáng tạo... Lại nữa, chuyện tự do hay tù túng, có phải đã nói thành lời, như chữ Đạo, là đã đối đãi, mất hay, kém vui, thất ngôn, vô nghĩa... Song thứ giả có, hay thứ giả không, hay cả khởi đầu của ý tưởng đặt lời, đối  đãi, đều nhị nguyên tồn tại, rồi lại nhất nguyên, rồi lại phân chia, rồi lại tương hợp... Chỉ biết một chiều kia, trong khung cửa vô chiều, hay ngoài song cửa hữu chiều, là ai đó thả hồn thơ, là ai đó vung cọ, rồi ai đó cầm cây đũa thần hướng về miền ngũ âm

 kỳ ảo, và nữa, và nữa, và nữa... như cỏ cây, như không khí, như nước chảy, như mây trôi, như mùa màng, vũ trụ, như chính bởi là... như

 

 

ĐOÁI GỌI

 

Em về miền vô tư, cho anh đoái gọi,

nhưng em cứ đi, xin đừng ngoái,

để tiếng gọi anh đặng theo,

để đừng nhận mà nhận,

đừng thương mà thương

đừng nghe mà nghe...

 

Đêm, những mộng mị có khi như bão lũ,

có khi như cáo cú

chắp vá, hư ảo, thị phi

với chính mình

 

Đêm tàn, ngày sang, hoa nở, chim bay

em đà đi,

anh đà say

đời loay hoay

góc đường, cuối phố

bụi phù vân

che lấp biển thời gian...

 

 

Mai rồi mai

em về miền đất hứa

anh loay hoay học đạo

bởi ngộ độc trong miền tăm tối

làm mờ mắt, thất thân thời bấn loạn

 

khi ấy nhớ lời em

tay khẽ đặt lên tim

nghe nhịp đập

nơi mình

nơi cô tịch gọi tên.

 

 

Ngô Quốc Phương, Kent, Anh quốc, 23-27/3/2021

 

(Những ngày tháng trên con đường dài, đượm buồn, đượm bụi...)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 97496)
...T hoắt đó họ ngã xuống, họ la làng, ông thầy_ngưng bắn rồi mà sao em chết. Thản nhiên. Cuồng nộ nếu có đã bị dìm vào thinh lặng, cuồng nộ trắng. Cái vô lý dửng dưng của Cao xuân Huy đứng bên cái dằn vặt đớn đau tha thiết của Phan nhật Nam như hai mặt của một đồng tiền... 
29 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 82649)
" Ở một nơi mà tự do chỉ có thể tồn tại trong những hành vi tùy tiện của chính quyền thì những cố gắng cho sự hiện diện của công lí và tình người dường như là vô nghĩa, và để hành động cho những điều tưởng như viển vông này chúng tôi đã chọn xuất bản." (Bùi Chát)
28 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 81745)
...C ó người cho rằng Hàn Mặc Tử chịu ảnh hưởng lớn chủ nghĩa siêu thực của Baudelaire.[20] Ông đã thụ lĩnh từ tác giả “Hoa ác” một cảm quan ma quái để đi vào thế giới đau thương, rồi cứ bị thôi miên bởi vẻ đẹp kỳ lạ, kinh dị.[13] Tuy nhiên, theo tôi chúng ta cần lý giải theo chiều hướng khác, dưới góc nhìn của văn học so sánh. Đây chính là hiện tượng tương đồng khi có cùng hoàn cảnh sáng tác trong sáng tạo nghệ thuật...
28 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 91427)
... C hung quanh tôi là ngôn ngữ Việt, thứ ngôn ngữ hào hùng như những lời ca vang vang trên loa công viên. Sân khấu lộ thiên tỏa sáng [...] Cờ bay, cờ bay, oai hùng trên thành phố thân yêu, vừa chiếm lại đêm qua bằng máu. Cờ bay, cờ bay tung trời ta về với quê hương... [...] Núi đồi Bataan ngàn đời câm lặng, đã mở ra đón những người tỵ nạn xa lạ.
27 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 94223)
N hà thơ Bùi Chát, người sáng lập nhà xuất bản Giấy Vụn ở Việt Nam, đã giành được Giải thưởng Tự do Xuất bản năm 2011 “vì lòng can đảm mẫu mực trong việc giữ vững tinh thần tự do xuất bản,” như thông báo của Hiệp hội Quốc tế các nhà Xuất bản (IPA). Chủ tịch IPA, YoungSuk “Y.S.” Chi, chính thức trao giải thưởng năm nay tại một buổi lễ do Hội chợ Sách Buenos Aires lần thứ 37 tổ chức vào ngày 25 tháng Tư năm 2011, như một bộ phận của chương trình Thủ đô Sách Thế giới.
26 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 93615)
LTS : Nhà văn Cao Xuân Huy mất vào mùa Thu 2010, đã có rất nhiều bài viết về anh trên các báo in và báo mạng. Tạp chí Hợp Lưu trong thời gian đó chỉ kịp đăng lời phân ưu. Đến nay, Hợp Lưu 113 số tháng Ba và Tư của năm 2011, chúng tôi xin dành riêng một số trang đặc biệt để đăng những bài viết về anh của văn hữu Hợp Lưu, đồng thời trích đăng một số sáng tác trong hai tác phẩm “Tháng Ba Gãy Súng” và “Vài mẩu chuyện” của Cao Xuân Huy như một nén hương thân kính gởi đến anh thay lời từ biệt. Tạp C hí Hợp Lưu
25 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 98821)
Tin Rome - Bà Trần Lệ Xuân, vợ của ông Ngô Đình Nhu là cố vấn của Tổng thống Ngô Đình Diệm thuộc đệ nhất Cộng Hòa tại miền nam Việt Nam, đã qua đời ngày hôm qua tại tư gia ở Ý Đại Lợi.
23 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 82762)
T in tức về chỗ tàu sẽ vào bốc tưởng rằng rất kín đáo, rất bí mật, chỉ riêng Thủy Quân Lục Chiến biết, hóa ra đã có quá nhiều người biết. Chuyến tàu dành riêng cho tiểu đoàn 4, nhưng khi chúng tôi đến nơi, số người đã đứng đợi sẵn cũng có đến cả vài ngàn, xấp xỉ với số người đang chạy ngược chạy xuôi theo chiếc tàu.
23 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 188322)
LTS : V ới những trang viết thật ngắn, bằng nét phát hoạ tưởng như vô tình, Hoài Băng gởi đến độc giả một bức tranh, một khúc phim ngắn như vết dao cắt trong lòng người đọc về xã hội Việt Nam ngày nay.( TCHL)
23 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 85476)
LTS : ... Chúng tôi trân trọng gởi đến quí văn hữu và bạn đọc bài viết “Nỗi niềm thế hệ trong ký và tự truyện của Văn học Di dân Việt Nam” của Nguyễn Hạnh Nguyên, một người viết trẻ, sinh ra và lớn lên sau chiến tranh, nhìn về quá khứ xuyên qua tâm tư của thế hệ sinh trưởng trong thập niên 60 ở miền Nam, từ sau biến cố lịch sử 30 tháng 4 năm 1975. Tạp Chí Hợp Lưu