- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

SẼ TRỞ LẠI NƠI NÀY

23 Tháng Mười Hai 202012:15 SA(Xem: 13692)


mua-bw- photo INTERNET
Mưa - ảnh Internet

 

SẼ TRỞ LẠI NƠI NÀY

Viết cho tôi trong những ngày mưa gió, bao nỗi bi thương trỗi dậy trong lòng, những đòn roi cuộc sống lại nhói đau.

Tôi lại nhủ lòng khoan thứ cho bất an, bao dung cho cay nghiệt, độ lượng cho hằn thù. Nào… hãy đi cùng ta nốt đoạn đường trần…

 

Sẽ trở lại thuở nào…

Dưới mái tranh xiêu mỏi mòn trăng sơn cước

Tiếng thú kêu hoang mịt mùng sương lạnh buốt

Lang thang tuổi thơ trên cánh đồng cỏ cháy xác xơ

Em ơi…

 

Bao làng xóm tan hoang dưới cơn lũ hung tàn

Những đứa trẻ còng lưng chữ nghĩa

Bà cụ lê lết cuộc mưu sinh mai mỉa

Dấu chân phù sa vật vã đèn vàng

Ngoài kia…

 

Chiếc lá khô hỏi mùa thu vay dối trá

Cơn gió bấc rao trang sách bán lọc lừa

Đất ho khàn bật máu

Giấy trắng sặc sụa cười

Những bất an rạn nứt nẻo đời

Miền bụi đỏ bao phận người xé nát

Giọt nước mắt giấu tấm lòng độc ác

Khóe miệng cười nhễ nhại máu xương

Sẽ trở lại nơi này…

 

Mái quê đơn sơ

Lòng quê đôn hậu

Đôi cây phượng vĩ ngậm ngùi áo trắng

Mấy gốc liễu dương xao xác chia ly

Chén rượu xế chiều hiu hắt gió heo may

Ai hun hút giữa mịt mù ký ức

Một bóng mồ côi

Một ngọn lá rơi

Nhủ mùa khoan thứ

Nhủ đất thương yêu

Nhủ ta ngạo nghễ

Nhủ người cội rễ

Em ơi…


Trần Quang Phong 

 

NHỚ BẠN

                   Nhớ Nguyễn Nhuần

                                   

Bạn cõng mùa thu qua phố

Nghe yêu thương vàng sắc dã quì

Những bước chân tha hương gió bụi

Chiều mù sương co ro đón ai

 

Chiều mù sương mấy thằng đói rách

Chia nhau hơi ấm ăn mày

Một góc nhỏ mù tăm khói thuốc

Mấy bóng người ẩm mốc ngày mai

 

Bạn dìu mùa thu xanh liễu rủ

Nhân duyên vó ngựa thoảng lưng đồi

Heo may đóa hồng nghiêng khúc khích

Ai cười gai nhọn nhói bàn tay

 

Nghe ngày tháng nở nụ cười ngạo mạn

Cuộc tình xưa mục ruỗng xác thân

Lối mòn cũ cỏ hồng ngái ngủ

Mặc cuối trời mưa bụi hư không…

 

TRẦN QUANG PHONG

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 121828)
Không ai biết tại sao giữa dòng sông ấy lại nhô lên một bãi đất. Rồi cũng không ai biết người ta đến đấy ở từ bao giờ. Họ chia đều những khoảng đất, họ trồng ngô, trồng rau xanh rì, họ dựng nhà họ nuôi con. Họ không nuôi đàn ông. Con họ nuôi chó, nuôi mèo.
01 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 103000)
Giáo sư Anatoli A. Sokolov, hiện công tác tại Đại Học Phương Đông, là một chuyên gia nổi danh về Việt Nam.
01 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 108282)
Hoàn hơi bị ấm đầu, cho nên để phân biệt với những Hoàn khác, người ta gọi Hoàn là Hoàn âm lịch. Vì âm lịch Hoàn lấy vợ muộn- mãi đến năm Hoàn đã ở cái tuổi 37, lão Thủ (bố Hoàn) mới lo được vợ cho Hoàn.
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 96986)
Người đang đứng trên sân khấu, hay đang đứng trước màn hình với bao ngọn đèn sáng chói nhất không phải là D của quãng trời thơ ấu mà là Don Hồ. Hai người khác biệt nhau lắm! D mà Trúc quen biết khi xưa, rất nhút nhát và... ít nói.
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 130814)
Lũy bắt Phượng Vỹ "làm tình với Lũy như một con điếm"
25 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 121869)
Đợi thằng bồ Tây hôn hít xong, khi cánh cửa vừa cài trên cài dưới cẩn thận xong, cô mang xấp thư tình ra xếp thành ba xứ sở khác nhau: Mỹ một bên, Gia Nã Đại một bên, Úc một bên.
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 111365)
Tôi về chợt thấy em tôi Môi son má phấn thẹn lời chào nhau Nắng hồng – em ửng trăng sao Lá hoa cười cợt lẻ nào tôi quên
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 118171)
Vòm trời vỡ vụn Bầy ngựa hoang đói khát tuyệt vọng trước bụi xương rồng Những chiếc gai nhọn sắc tứa ra giọt giọt sữa độc Chiếc lưỡi đói cỏ làm sao có thể chạm vào? Màu trắng quay cuồng họng khát.
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 46741)
Người đàn ông sẽ đi qua như một cơn gió / thổi tung đống giấy tờ công văn hôn thú / đảo lộn mọi trật tự / và làm em đau.
30 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 76469)
1 / Là người cầm bút mà chức năng đầu tiên là viết ra giấy những suy nghĩ trung thực của mình, anh/chị nghĩ gì khi có quan niệm cho rằng: vì thể hiện trong ngôn ngữ Việt, văn chương Việt Nam không thể tách rời khỏi định mệnh dân tộc?