- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

BÀI THƠ TÌNH CHO THÁNG MƯỜI MỘT

18 Tháng Mười Một 202010:54 CH(Xem: 14986)

BAI NAM -UL
Bãi Nam - photo UL


1 - Ngày 20-11

Và học trò nơi đảo xa

 

Cành san hô

Con kính tặng thầy

Hoa của biển thay lòng con đã biển

Mồ hôi thắp lời bảng đen phấn trắng

Một chữ cho trò

Một gánh gian lao

 

Chẳng chiến chinh con chữ cũng hầm hào

Giông tố bão bùng tường che ngói chắn

Hạnh phúc lớn lao

Trời êm biển lặng

Lời của thầy khai sáng mọi tâm tư

 

Mùa sẽ hoa trên đồng đất ngôn từ

Đảo xanh ngát hương đào hương lý

Mai con chữ sẽ nên hào nên lũy

Tiếp bước anh hùng

Đá cũng đơm hoa

 

“ Ngày cô thầy…”

Con chỉ có san hô

Hoa của biển và tình yêu của biển

Xương máu kết tinh bốn ngàn năm văn hiến

Nhất tự vi sư

Ơn mãi cô thầy

.

2 - Nhớ đồng

 

Lúa đi đi hết thời hoa

Lúa về về cả bôn ba chợ chiều

Bà ngồi giã một đăm chiêu

Máu xương chinh chiến

Chín chiều ruột đau

 

Thắp đêm soi mắt ngọn sầu

Phải duyên xin thức vào nhau chút đời

Mây đâu ngăn được gió trời

Buồn đâu theo suốt kiếp người gian nan

 

Bà ngồi giã ánh dương tàn

Sông sâu núi thẳm úa vàng tình xa

Hết mùa lúa đã cạn hoa

Gà tháng bảy

Ếch tháng ba

Nhớ đồng

.

3 - Lời buồn cho mùa đông

 

Chiến chinh đã khép lại rồi

Đất nằm im thở đá ngồi lưu ban

Ngát thơm hương lúa đồng vàng

Vẹn nguyên bất khuất trung can giống nòi

 

Bà ngồi giã nỗi cút côi

Một yêu lỗi hẹn cả đời nhớ mong

Dài sông lúc lỉu sâu nông

Hắt hiu mỏi đợi đèn chong thương là…

 

Mẹ nhớ con mẹ nhớ nhà

Con nhớ mẹ con nhớ ra chiến trường

Đồng nghèo năm một lần hương

Lúa không chỗ đứng đành nhường mồ hôi

 

Ngàn hoa thắp nến đêm trời

Đạn bom khói lửa át lời con tim

Chiến trường theo bố con tìm

Xuôi nam nhạn bắc và đêm mịt mù

 

Bà ngồi giã những đớn đau

Lưng còng chống xuống canh thâu mỏi mòn

Người đi đã hoá nước non

Nước non giàu đẹp ơi còn nhớ chăng

.

4 - Thương quê nhớ mẹ tôi về

 

Thương quê nhớ mẹ tôi về

Nhớ sao bến nước luỹ tre hồn làng

Cánh diều như vẫn bay ngang

Sông xưa như vẫn mơ màng như xưa

 

Nghiêng nghiêng mái tóc hàng dừa

Chải sao cho hết nắng mưa quê nghèo

Lúa về trăng cũng về theo

Trĩu vai quang gánh câu chèo lí lơi

 

Lúa thu chín rực tháng mười

Múa may tiếng sáo hả cười lưng trâu

Gió về cho gió đuổi nhau

Chân chim chân sáo hằn sâu hạ hồng

 

Hội làng soi ánh trăng trong

Mắt vui như ngỡ như lồng mắt ai

Tim tình vừa chớm quắt quay

Đã thương đã nhớ giăng đầy lối đi

 

Chân son dấu cát thầm thì

Đường xưa lối cũ mãi ghi trong lòng

Không tôi thì lúa vẫn đòng

Còn em…

Còn mãi em trong câu hò

.

5 - Sông đau chưa thoả rộng dài

 

Mùa đi trên nụ trên bông

Nhớ thương mắc cạn trên dòng ca dao

Vẫn còn nhau phía ngày sau

Tiếc ơi hỡi tiếc buồng cau đã già

 

Bà ngồi giã một thời hoa

Chiến chinh khói lửa biết là về đâu

Một sông có biết bao cầu

Trăm xuân chỉ một mái đầu bạc phơ

 

Không đi sao có người chờ

Ông cười đợi cũng là thơ mà bà

Chiến trường đã khép đã xa

Khuyết tròn trăng chẳng thể xa khuyết tròn

 

Sông đi không hết cánh buồm

Nhớ thương mắc cạn trên khuôn ngực đầy

Nên tình phượng phố là đây

Môi thăm thắm nở trên tay hạ hồng

 

Yêu như giọt nước phiêu bồng

Hòa vào biển ái là không còn mình

.

6 - Sắc màu yêu thương

 

Phượng rơi xuống chiếu mùa hè

Thương mưa tóc rối nắng về ôm vai

Buồn ve rớt giọt nhớ ai

Trang yêu nhoè ướt bên ngoài mùa thi

Về sông hỏi chuyện phân ly

Áo còn đang nụ tiếc gì sông ơi

 

Bẻ đôi ngày tháng ra phơi

Con trăng mồng mười nuốt hết tháng giêng

Hoá ra tình mới là điên

Ái yêu thù hận oán phiền đều vương

Xuân đi qua lối ngày thường

Vẫn hoa vẫn lá vẫn hương nội đồng

 

Bà ngồi giã những đợi trông

Chiến trường đã khép sao không thấy người

Tình buồn như cánh diều trôi

Nhọc công cõng gió để rồi gió bay

Chát cau hẫng vị trầu cay

Mắt chưa phai úa đã đầy hoàng hôn

.

7 - Hạnh phúc

 

Khoan nghĩ về hạnh phúc

Khi núi sông đang gọi phía chưa liền

Khoan nghĩ về hạnh phúc

Khi bếp nghèo không ấm lúc chiều lên

 

Hết cách ngăn rồi còn khóc chi em

Vui cũng khóc mà buồn cũng khóc

Không định nghĩa được từ hạnh phúc

Vẫn thơ ngây giữa tiếng khóc tiếng cười

 

Hạnh phúc thật gần nào có xa xôi

Lành áo công cha

No lòng cơm mẹ

Vất vả tảo tần chắt bao thế hệ

Mãi nở những nụ cười khi hạnh phúc trào dâng

 

Vết thương chưa lành

Chinh chiến lưu niên

Con khôn lớn giữa hai dòng nước mắt

Mãi trong con mẹ là Tổ quốc

Nhân ái nghĩa tình độ lượng bao dung

 

PHAN THÀNH MINH

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Bảy 202211:05 CH(Xem: 8316)
Ngày X, tôi tỉnh dậy trên giường, bác sỹ, y tá và cả hộ lý nhìn tôi, cái nhìn từ trên xuống, còn tôi thấy họ chụm đầu, vài đôi mắt kính của họ lấp loáng những tia sáng, những ngọn đèn trên trần cũng hắt xuống một thứ ánh sáng dịu.
21 Tháng Bảy 202211:32 SA(Xem: 8544)
Tôi hiểu nỗi thất vọng, sự đau lòng của em sau đợt thi năng khiếu chuyên ngành đạo diễn vừa rồi; và mọi lời an ủi lúc này là vô nghĩa. Tôi chỉ có đôi dòng tâm sự may ra có thể giúp em bình thản lại, dù lúc này có thể một số người thân gia đình em đang bĩu môi: “Ai bảo cứ khích nó đi vào cái nghề "chân không tới đất cật không tới trời", mơ mộng viển vông! Kỹ sư, bác sĩ còn chẳng ăn ai, nữa là cái nghề “đào giếng” (nhại vui cách nói của người miền Trung Trung Bộ)…
14 Tháng Bảy 20221:48 SA(Xem: 10599)
tôi sẽ xa thủy chiều nay trên xa lộ 10 / vào khoảng 2 giờ rưỡi tôi lái xe thật nhanh / hơn 90 miles một giờ / đuổi theo mái tóc đường dài / của ba mươi năm trước /
07 Tháng Bảy 20222:40 CH(Xem: 8665)
Sau gần mười năm “gió bụi”, Nguyễn Du mới trở về quê hương, với sông Lam, núi Hồng. Hai anh em đều ngỡ ngàng vì làng Tiên Điền trở nên tiêu điều xơ xác. Những ngôi nhà xinh xắn, những vườn cây sum suê trái ngọt đã bị đốt phá, ngổn ngang nền nhà gạch đá nham nhở, những cây cổ thụ trơ gốc cháy xém. Đó là quang cảnh sau cuộc khởi nghĩa của Nguyễn Quýnh- anh cùng cha khác mẹ của Nguyễn Du năm Tân Hợi 1791.
06 Tháng Bảy 20225:53 CH(Xem: 9936)
chiều bạc ác thôi thì bạc ác những đuờng cầy kéo chạy thân đi cột sống. tay thiêng và mầm đá vàng gieo âm từng bước nặng trì
06 Tháng Bảy 20225:37 CH(Xem: 7911)
Người ta nói con trai thương má, còn con gái thì thương ba nhưng tôi là con gái tôi lại thương má tôi lắm, thương tự khi tôi còn nhỏ. Má tôi là một người phụ nữ đẹp và thật nhiều cá tính rất sống động. Nghe Má kể ngày xưa bà Ngoại thuộc loại tân tiến nên Ngoại cho Dì Hai, cho Cậu và cho Má được đi học chứ không câu nệ là con gái con trai gì cả. Hồi đó Má tôi học giỏi lắm nhưng Dì mất sớm rồi Ngoại cũng đột ngột mất, Má ở với bà Cố nên không có điều kiện đi học nữa cho đến lúc lấy chồng.
05 Tháng Bảy 20227:53 CH(Xem: 7819)
Truyện Kiều ra đời đã hơn hai thế kỷ của đại thi hào Nguyễn Du đã làm say mê bao trái tim người đọc nhiều thế hệ kể cả trong và ngoài nước. Đã có rất nhiều cây bút phê bình, thưởng lãm hướng đến áng thơ tuyệt tác này. Hãy cùng khám phá tác phẩm vừa mới xuất bản của một nữ lưu xứ Huế – Ninh Giang Thu Cúc – viết về Truyện Kiều có tựa đề Đọc Kiều thương khách viễn phương NXB Văn hóa văn nghệ quý II năm 2019.
03 Tháng Bảy 202211:16 CH(Xem: 8909)
tôi cần hai người tình / một cho lúc vui một cho lúc buồn / tôi có hai chiếc bình. đong / niềm vui trong một, trong chiếc kia nước mắt / tiếng cười bay lên. bao xa là tầng khí quyển / tiếng thở dài rơi vào lòng đất. bao sâu / là nơi mọi thứ sẽ bị đốt tan /
03 Tháng Bảy 20222:06 CH(Xem: 8080)
Cám ơn bạn hữu gần xa, những người yêu mến nhạc và cả con người Phạm Duy,trong sự tin cậy,đã gửi và cả cho phép sử dụng các nguồn tài liệu quý giá trong đó có những thư từ trao đổi riêng tư với Phạm Duy cách đây cũng đã ngót30 năm,không ngoài mục đích giúp người viết có chất liệu –đủ cho một cuốn sách,nhưng đó là công trình của tương lai. Đây chỉ một bài viết ngắn, nhưng cũng mong phác thảo được đôi nét chân dung của một nghệ sĩ lớn Phạm Duy -- thần tượng của nhiều người qua nhiều thế hệ,với một cuộc sống đầy cảm hứngnhưng cũngrất phức tạp.Phạm Duy đã sống qua hai thế kỷ,“khóc cười theo vận nước nổi trôi”trong suốt chiều dài của một bi kịch Việt Nam cận đại,vừa hào hùng và cũng vô cùng bi thảm.(NTV)
03 Tháng Bảy 202211:33 SA(Xem: 8400)
Ở nhà thường gọi là chị Xíu. Tên của chị là Lan Vy - chị họ của tôi. Chị em tôi chơi thân với nhau như chị em ruột. Tôi không có chị gái nên hình mẫu của tôi chính là chị để mà học hỏi. Chị nổi tiếng xinh đẹp và hiền thục ngay từ lúc còn là nữ sinh đệ nhất cấp. Khi vào lớp đệ thất (lớp 6 bây giờ) bác tôi có mời một anh sinh viên tên là Vinh về kèm cho chị học. Anh ấy nhiệt tình, kiến thức vững và tính cách cũng đàng hoàng. Năm tháng trôi đi học xong đệ nhất cấp, chị thi đỗ vào trường Nữ trung học Thành Nội. Mẹ chị là một người phụ nữ đẹp, phúc hậu và đặc biệt là có giọng hát ru và những làn điệu dân ca xứ Huế rất hay. Ngoài giờ học chị được mẹ kèm cặp, nữ công gia chánh như đan lát, thêu thùa, làm các loại bánh trái, nấu được những món ăn đặc trưng xứ Huế rất ngon.