- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VĨNH BIỆT NHÀ THƠ NGUYỄN MINH PHÚC

09 Tháng Mười 202011:23 CH(Xem: 25534)


PHÂN ƯU

NGUYEN MINH PHUC

Nguyễn Minh Phúc (1957-2020)

 

Vô cùng thương tiếc khi nhận được tin :

Nhà thơ NGUYÊN MINH PHÚC

Vừa tạ thế ngày 04/10/2020 tại Kiên Giang Việt Nam.

 

Hưởng thọ 64 tuổi.

  

Xin chân thành chia buồn cùng tang quyến

Nguyện cầu linh hồn anh được an nghỉ nơi cõi Vinh Hằng

  

Tạp Chí Hợp Lưu và văn thi hữu

 

THÀNH KÍNH PHÂN ƯU

 

 

Thơ Nguyễn Minh Phúc

THÌ THÔI NẮNG XẾ

  

Ngựa cuồng thả vó qua sông

Sóng miên man vỗ một dòng trầm luân

Cõi tình ngã trắng bâng khuâng

Hắt hiu đám cỏ mộ phần bao năm

 

Trôi theo ngày gió mưa trầm

Tiếng đời vọng lại âm câm bẽ bàng

Hỡi cơn mưa nhỏ trên ngàn

Có mang theo chút hương tàn cuối sông

 

Hỡi em của thưở bềnh bồng

Mùa thu còn chút nặng lòng yêu tôi

Khi tình là bọt bèo trôi

Thì thôi nắng xế hiên đời tàn phai

 

Còn đây lại những sớm mai

Tôi ngồi mà ngỡ bóng ai giữa trời

Khẽ khàng hái nụ tình rơi

Lẫn trong sương khói rã rời tan theo…

 

Nguyễn Minh Phúc

 

 

Ở BÊN KIA CÕI TẠM

  

Gió hiu hắt thổi tràn đêm dâu bể

Và ngàn mây đã trãi bóng hiên đời

Ta đứng ngó lần cuối cùng nhân thế

Khi bóng mình ngã xuống đáy chơi vơi

 

Không thấy gì ngoài cõi ngày xa vắng

Mưa vẫn rơi và sóng vẫn mịt mùng

Khẽ chút nhớ trong mây chiều bảng lãng

Khói sương trầm leo lắt một âm câm

 

Ai đứng đó bên hiên trời tạnh ngắt

Có hay ta đi về phía muôn trùng

Gửi trần gian mấy phương mù im bặt

Thuở ngựa cuồng mưa giật dấu chân hoang

 

Nghe trời đất rộng thênh chiều nguyệt tận

Và sương rơi lộng khói bến hoang tàn

Ôm hết cõi xa xôi mù con sóng

Bóng ta ngồi cùng với bóng mây tan…

 

Nguyễn Minh Phúc

 

THÁNG MƯỜI, TÔI…

  

mờ đêm nhạt dấu chân người
phố xưa im tiếng buồn mời mọc tôi
đèn khuya hắt tạt chỗ ngồi
tôi về với một mình tôi… tháng mười

 

nghe chiều lũng thấp chơi vơi
sương treo vương vấn rã rời dấu đêm
tháng mười còn nhớ hay quên
những con đường nhỏ phai tên phố chìm

 

đến cơn mưa nhỏ êm đềm
tôi về cũng lạ im lìm dửng dưng
đêm xiêu đổ bóng chập chùng
hàng cây xanh thả rưng rưng lá vàng

 

tôi ơi …còn chút khẽ khàng
của đêm… của ánh đèn vàng xước mưa
tháng mười vàng vọt âm xưa
tôi cầm sao hết một mùa cô liêu…

 

Nguyễn Minh Phúc

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Ba 20254:17 CH(Xem: 5368)
Em viết cho anh bài thơ thứ nhất / Bài thơ về hoa cỏ yêu nhau / Cỏ ấp ủ đêm dài mộng mị / Hoa khẽ khàng đợi nắng tan sương …
11 Tháng Ba 202510:59 CH(Xem: 6104)
Cho ta niềm hoài vọng / Đã xa mình bao nhiêu! Khi không còn được yêu / Lòng si mê gấp bội / ** Cho một người đứng tuổi / Bỗng nhiên mang kính hồng / Cho một người lớn tuổi / Đứng ngẩn hè phố đông
11 Tháng Ba 202512:30 SA(Xem: 13637)
áo em / màu gió / màu trời / màu con chim / hót / những lời / ái ân /
06 Tháng Ba 20253:19 SA(Xem: 7603)
Cao Nguyên là bút hiệu của Lưu Trọng Cao Nguyên. Sinh ra và lớn lên tại Sàigòn. Bắt đầu làm thơ từ những năm đi học Y Khoa xa nhà. Hiện đang cư ngụ tại Nam Cali cùng với vợ và hai con trai. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí văn hữu và độc giả những thi phẩm của Cao Nguyên
02 Tháng Ba 202510:13 CH(Xem: 5384)
Suốt một đêm lắng nghe / qua những tàu chuối gió mùa thu / mưa rơi vào trong chậu. /
02 Tháng Ba 202510:05 CH(Xem: 4226)
Lão là một người tài hoa từ văn chương chữ nghĩa cho đến những tài chẵn, tài lẻ gì trong cuộc sống, lão đều có. Lão được hưởng hoa tay khá nhiều. Trời dành cho lão nhiều ưu ái mà cũng đưa lão nhiều thử thách. Càng thử thách lão càng bộc lộ tài năng vượt trội. Lão cùng trang lứa với mình, đi qua những biến cố, thăng trầm chung của lịch sử, dĩ nhiên không tránh khỏi những điều bất đắc ý.
27 Tháng Hai 20256:04 CH(Xem: 15215)
Vài dòng về tác giả: "Cao Nguyên là bút hiệu của LưuTrọng Cao Nguyên, sinh ra và lớn lên tại Sài Gòn, bắt đầu làm thơ từ những năm đi học Y khoa xa nhà, hiện đang cư ngụ tại Nam Cali cùng với nàng thơ và hai con trai".
25 Tháng Hai 20253:15 SA(Xem: 6018)
Hai chục năm qua, những lúc không làm phim, Tuấn cận tôi thường “ngứa tay” viết nhật ký, tản văn, tạp bút, tùy bút – mà động lực chính yếu là cần trò chuyện với đứa con gái đầu lòng từ lúc sinh ra đến khi bước vào đời sinh viên, để nó sẽ có điều kiện hiểu thêm về thời nó đã sinh ra, lớn lên, và trưởng thành như một Công dân xứ Đông Lào đầy ngổn ngang; đồng thời cảm thông với ông bố vào tuổi làm lễ “Khao” cổ truyền mà suốt ngày lầm lụi viết thuê, làm các loại phim thượng vàng hạ cám để nuôi sống một gia đình nhỏ và mong nói được điều gì đó với Cuộc đời – điều mong mỏi nhỏ nhoi vô hại nhưng khiến nó từng hờn dỗi phát khóc: “Bố thôi kiểu “phản biện” ấy đi, tránh “mồm chó vó ngựa” cho con nhờ, con được yên thân học hết đại học và kiếm được cái nghề…” Tôi buộc phải nghe lời, chỉ vì thương nó, nếu lỡ bị liên lụy bởi dính phải cái tội “yêu thư yêu ngôn” do ông bố dở hơi từ thời ngây dại trót ảnh hưởng cái ý tưởng cao siêu “Dùng cán bút làm đòn xoay chế độ”, thì tôi thực có tội và đáng ân hận
22 Tháng Hai 20251:05 SA(Xem: 5342)
Vườn nhà anh có cành ngọc lan xơ xác / Có cánh quỳnh chưa kịp nở / Nắng vô tình vàng thêm đọt lá / Mấy nhánh mơ màng rơi xuống thành thơ
19 Tháng Hai 20251:43 SA(Xem: 6050)
Kiếp trước chàng là con Cá / bơi trong dòng sông Cửu Long / một hôm dòng sông dậy sóng / con Cá dạt bờ lìa sông