CHẲNG ĂN NHẰM GÌ TÔI
Trời nắng mưa có ăn nhằm gì tôi
Mà trái tim cũng hôm mưa hôm nắng
Hớp nước ngọt cũng dâng đầy vị đắng
Như canh khổ qua quá hạn đã dăm ngày
Mắc mớ gì tôi những chiếc lá bay
Mà cõi lòng cũng vàng phai tơi tả
Dưới gót chân là mình hay xác lá
Cùng gió xoay xao xác khoảnh trời thu
Ăn nhằm gì tôi cái đám mây mù
Mà đôi mắt cũng mịt mờ sương khói
Chẳng dám chớp sợ mưa về một cõi
Lũ lụt hồn côi biết phải làm sao?
Dính dáng gì tôi bầu trời không sao
Mà trí óc lại trệ trì u tối
Quanh quẩn mãi tìm đâu được lối
Cứ lần mò một góc nhỏ ngậm ngùi
Mà cái sự buồn có ăn nhằm gì tôi
Đến gõ cửa dẳng dai như đòi nợ
Tôi xua đuổi hắn còn hoài viện cớ
Dày mặt ở lì chẳng cần biết đúng-sai
Giận thiệt tình sao chẳng hiểu đúng-sai
Mắc mớ gì, ăn nhằm gì tôi chứ ?
DƯƠNG PHƯƠNG LINH
(20/11/2019)
MỘT GIẤC MƠ
Hôm qua mơ thấy anh
Chập chờn trong giấc mộng
Nụ cười ai gần lắm
Bừng sáng khoảnh trời đông
Đêm qua, đêm mênh mông
Bước chân người trong mộng
Yêu thương nghe gần lắm
Dường như thật, như không
Người hay đêm thì thầm
Lời tình tự bên tai
Ta chìm sâu mê mải
Giòng sông vai áo ai
Người hay đêm vươn tay
Khe khẽ vờn môi mái
Ta chìm sâu, rất lạ
Nghìn sao đôi mắt ai
Gió thả hồn đi hoang
Từng cánh đào lang bạt
Ta thả hồn chếnh choáng
Nương mây hồng miên man
Hôm qua một cơn mơ
Ta nhập hồn Từ Thức
Ngẩn ngơ bừng tỉnh giấc
Chẳng nhớ nổi tên người
DƯƠNG PHƯƠNG LINH
(12/Février/2019)
XIN LỖI, CHÚNG TÔI CHỈ LÀ NHỮNG NGƯỜI YÊU NƯỚC
Nam quốc sơn hà Nam đế cư,
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.
(LTK)
Xin lỗi, chúng tôi chỉ là những người yêu nước
Dâng con tim cho tiếng nói công bình
Khi đất nước trước họa ngoại bang xâm lược
Ai có thể dứng nhìn, ai có thể khoanh tay?
Ai có thể dửng dưng trước bè lũ tay sai
Mang thân phận cao quí nhưng cúi luồn ngoạ quỷ
Chúng có đáng mang họ Nguyễn, Trần, Lê, Lý?
Dòng máu Việt trong người sao mang bán quê hương?
Tổ tiên chúng ta đã bao đời dâng hiến máu xương
Việt Nam tuy nhỏ bé, bốn ngàn năm vẫn ngang tàng đứng thẳng
Đã có ai chưa từng tự hào Trưng, Triệu, Bạch Đằng ...?
Dòng máu tiên rồng dẫu ngàn dặm nào có thể loãng tan
Đừng nói chúng tôi đang làm tổ quốc tan hoang
Xin lỗi, chúng tôi chỉ là những người yêu nước
Biết tức giận, chống bạo tàn ngang ngược
Chẳng thể im lìm trước hiểm hoạ việt gian
Đừng nhân danh hùng mạnh mà bán nước cho ngoại bang
Đã có bao vết xe đổ, kìa Đông Phi, Boten, Sri Lanka ...
Có lẽ vì đồng tiền đã che mắt tất cả
Làm sao có thể nghĩ tận tường cho thế hệ mai sau !!!
Hỡi những ai còn chút tình thâm sâu
Của những đứa con còn thương nòi giống Việt
Đừng yên lặng, đừng hãi sợ, đừng như không biết ...
Để sau này hối hận đất nước đã về đâu
DƯƠNG PHƯƠNG LINH
(03/Juillet/2018)
- Từ khóa :
- DƯƠNG PHƯƠNG LINH