- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

ẢO THUẬT

13 Tháng Mười Hai 201910:05 CH(Xem: 16725)

tim duong len troi-le minh phong
Tìm đường lên trời - tranh Lê Minh Phong

ẢO THUẬT

 

Vô số rắn loe ra từ sắc đỏ vàng
độc lưỡi răng gớm riết
bóng lâu đài đổ
bay ra bầy khô dơi
đầu lâu
hốc mắt
tiền
bướm

lửa lừa mị
nghệ ảo

xương bàn tay phải tôi từ rất lâu đã gãy
trước khi cặn cáo lắng xuống
chỉ điềm báo

tự do linh hồn nơi này
thể xác bị bạo hành sao chống đỡ
lành lặn cõi khác

thoát mùi tâng bốc đi vay nợ
vạn bàn chân bị đốn
vô nghĩa con đường

dòng ảo giác vừa ngắt.

 

RỪNG BÙ NHÌN

 

Sự nhem nhúa ở ngoài da thịt
xương khớp giả dối
phân giới tính là điều bất cần

 

nhánh buồn rơi trúng thân phận
máu cháy khô không ai nhìn thấy
loay xoay tự ràng rịt vết thương


mây khép mắt rồi cháy rất xa

vài vị bắt bàn tay nước băng
gió cuốn theo cuộc lưu phiêu


sự sai lầm trong giấc mơ tôi

đóng cửa trước khi quan hệ
đôi mắt thế gian biến mất


màn đêm là biểu tượng diệu tuyệt
tóc rơm rơi trong bùn lầy
tai điếc đặc.

 

GÃ ĐÀN ÔNG TÂM THẦN TRÊN CẦU CẢNG

 

Âm kì quái dị dâng lên từ sông
cơn lũ khốn tiếp tục ăn đất nước
gã đấm vào mặt mấy tên đền bù giải tỏa
như đấm vào mặt ở chế độ phân cảnh

chiến trường trong phim trường kịch tính
phòng giải trí rẻ tiền truyền hình
vài nhà hết thời chuyển viết kịch bản


giống như chiến thắng một con muỗi
gã đóng giáo sư trí học
thuyết giảng cho vài kể đổ đốn dạ cầu


ngồi uống rượu từ hai giờ sáng
ở đâu cũng có như ma túy và đĩ điếm
khác nhau mạt hạng hay đẳng cấp


lũ bụi người hét la
cây mặt đất ngã rạp
bắn bần bật vào tim những luồn đạn


gã chỉ huy một cái chợ
khi con tàu chầm chậm ngang qua.

 

VÁCH NGĂN

 

Rồi đến lúc phải tự chôn mình trong cỗ áo quan thời đại
mặc sóng bên ngoài quát tháo theo cơn bão
nó bán rồi sai khiến mọi người phân tích

 

có gì gai góc mà tất cả nghị trường trầm tư
ruồi nhặng không ngừng bay ra từ lũ dòi lột xác
ca từ bắt trẻ phải hát bằng âm giọng vừa bể

 

đến lúc tôi chặt mình ra chui vào nồi áp suất
đơn giản nhừ mục mặc hồn gào khóc bên ngoài
bầy dã thú trên khung tranh phăng cấu xé.

 

 

NGUYỄN ĐĂNG KHƯƠNG

 

 

 

Ý kiến bạn đọc
15 Tháng Mười Hai 20194:53 CH
Khách
... luồng đạn ...
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
13 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 36288)
N ói anh nghe một chút về vui Cũng nói anh nghe tại sao em buồn Anh sẽ nhớ, mặc cho buổi chiều mù mờ sương Mặc cho alzheimer thấp thoáng
13 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 34978)
Mẹ chưa bao giờ biết đến ngày Valentine! Mẹ chờ con về đã 40 cái Tết Mẹ vẫn hàng đêm nguyện cầu cho con
13 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 37309)
k hông phải là u sầu của những ngày không nhau trong em mùa nầy chói chang màu nắng bởi hôm qua hai tâm hồn chết lặng đuối một lần trong yêu dấu nồng say
13 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 36206)
"Tối nay em mệt Không nấu gì cho ngày Valentine.  Anh đi ăn ngoài nha!..." Tin nhắn anh đọc vội trên bàn làm việc...
09 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 36483)
P hước Tường ơi em về đây tựa lưng vào núi để khỏi ngó thấy mặt trời dần lặn phía sau tựa vào nôn nao
09 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 36702)
T ôi vẫn muốn cài một bông hoa đỏ lên áo mình trên ngày tháng đang trôi qua cuộc đời rong ruổi ngược xuôi vẫn như còn nằm bên mẹ trong nôi
08 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 34021)
g ió ở đâu mà quay về biển rộng mân mê làn tóc một chiều dỗ nụ hôn vừa đủ ấm một đêm mưa
07 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 37235)
B ức họa năm xưa cùng đêm cũ Trăng lại là trăng mới em ơi Đọng ở vườn em từng nhánh lộc Khuya về sương gió hỏi tương tư
06 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 38844)
đ ừng mang tất cả về đây những thứ mà em chưa bao giờ ăn hết mùa xuân vẫn non tơ như một kẻ đói lòng
06 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 37132)
C hiều an ủi mà hương mướp đi hoang Quê rất nhớ, bay bằng hai chiếc lá Phố rất nắng, trôi bằng nghìn người lạ Bữa tôi về, khóc miết cái răng khôn!