- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

LÃNG ĐÃNG KHÚC THU RƠI.

30 Tháng Chín 201910:16 CH(Xem: 18362)



anh INTERNET
ảnh Internet



Thả một dòng trôi

 

Buông tay còn nuối bàn tay

Người về nơi ấy một maixamù

Cho đêm rũ bóngâm u

Vẳng trong hiu hắt lời phù du bay.

 

Vườn khuya buốt tiếngthởdài

Heo may se sắt thoảng lay phay sầu

Cung đàn đứt phím tơ đau

Ngậm đầy sương lạnh trăng chìm vào sương.

 

Ru tình một khúcvôthường

Nghe mùa thu cũ còn vương vất lòng

Nghe từ thăm thẳm chênh chông

Đổ dài xuống tận hư không ngậm ngùi.

 

Ru cho nỗi nhớ chơi vơi

Quyện bao yêu dấu rã rời trên môi

Chia người đoạn khúc phai phôi

Ví dầu buông một dòng trôi hững hờ.

 
BIỂN CÁT

  

 

Lãng đãng khúc thu rơi

  

Áo ai bay

Vờn trong chiều lãng đãng

Quấn quýt chân người

Vàng nắng mênh mang

Trôi rất nhẹ

Mùa thu lặng lẽ

Tháng năm bàng hoàng

Rớt nỗi nhớ trên tay.

   

**

 

Em về đó

Cõi người hun hút gió

Bạt lưng trời

Vương vất một đường mây

Vai áo rũ

Chơ vơ đời viễn xứ

Long lanh sầu

Mắt trĩu cả mùa thu.

 

***

 

Bay đi

Những sợi tơ trời

Quyện ngang vai áo

Một người xa xưa

Bay đi

Những hạt thu mưa

Để ta đứng lại

Nghe vừa nhớ thương

Mình ta

Đứng giữa mù sương

Mây mùa thu cũ

Vấn vương mắt buồn

Vọng từ xa lắm

Tiếng chuông

Gọi người tình cũ

Về muôn trùng nào...

 

BIỂN CÁT  

 

Mùa đã trôi qua

   

Một chút bâng khuâng về theo màu cây thay lá

Trời đất chuyển mùa cho nỗi nhớ rụng trên tay

Nơi chốn cũ đã lâu rồi không trở lại

Có khi nào

Mình về kịp chiều nay…

 

Về trên những con đường vàng phai bóng nắng

Có những chiếc lá vàng khô vỡ xào xạc dưới chân

Soi lại bóng tôi trong mắt người xa vắng

Mơ hồ nghe yêu thương rất xa mà cũng rất gần.

 

Chiều mùa thu gió lay phay ngọn cỏ

Vàng áo bay

Quyện sợi tóc phất phơ

Vương vai người một chút tình thật khẽ

Để đêm về rơi xuống những giấc mơ.

 

Sẽ như ngày xưa

Có cơn mưa qua rất nhẹ

Vừa đủ cho mình dừng chân dưới vòm hiên

Xoè tay hứng những giọt mưa trong suốt

Nghe thời gia hoài lắng đọng

Ngừng trôi.

 

Có khi nào mình về kịp…

Để nói lời yêu còn ngần ngại ơn bờ môi

Mây bảng lảng mang chút tình như không như có

Trôi suốt một thời đã qua đếnhết cuộc đời nhau.

 

Sẽ chẳng bao giờ,

Phải không người yêu dấu ?

Dù là buổi chiều nay hay vạn buổi chiều sau

Dù trái tim mình có quắt quay trong nỗi nhớ

Vì…

Ngày đã qua và mùa đã sang mùa.

  

BIỂN CÁT

 

  

 

 

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 96426)
... T ừ phòng tắm bước ra, nàng ngây người nhìn tôi phì phèo điếu thuốc lá, buồn cười thật anh nhỉ, lúc trên ôtô em cứ buồn ngủ rũ ra, chỉ muốn nhanh chóng đến nơi thuê nhà, đến đây lại tỉnh như sáo? Tôi lặng lẽ đốt thuốc. Mỉm cười nhưng không bắt chuyện.
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 96073)
M áy bay hạ cánh ở phi trường Liên Khương, trời Đà Lạt mát lạnh với buổi sáng sớm còn mờ hơi sương. Người đàn ông ngồi bên cạnh trên máy bay hẹn tôi sẽ lấy vé. Rồi anh biến mất trong dòng người. Tôi điện thoại cho Hà đến đón, xe honda 100 phân khối Hà phóng như bay trên con đường lộng gió, hai bên đồi thông bạt ngàn, hoa dã quỳ vàng rực rỡ.
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 117966)
L ẩn quẩn từ một buổi chiều nơi ranh giới của giọt nước nào rất mỏng cơn mưa hối hả sau ngày oi nồng đầu hạ cố làm dịu những cồn cào nơi ngực về một hoang tưởng không tên phập phồng thở
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 79304)
H ải quân Hoàng gia Nhật dạy cho tôi một nghề nghiệp duy nhất: Phi công khu trục. Hủy diệt những kẻ thù của tổ quốc, bay và bắn. Tôi đã sống như vậy suốt 5 năm, trên những vùng trời Trung Hoa và Thái Bình dương. Tôi không biết đến đời sống nào khác ngoài đời sống của người lính.
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 69339)
N hư mọi người đều biết, Victor Hugo (1802-1885) vừa là nhà thơ trữ tình và châm biếm vừa là kịch tác gia cách tân vừa là nhà văn xã hội Pháp thế kỉ XIX rất ư năng động và sung sức, có nhiều tác phẩm đủ ba thể loại đó để đời. Chẳng hạn, chỉ cần nhắc tới cuốn truyện đầm đià nước mắt Les Misérables (Những kẻ khốn nạn – 1862) (1) là ít ai quên, đặc biệt ở Việt nam...
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 95410)
Đ êm úp mặt vào vách, tôi nhớ đến người con gái trên chiếc thuyền nan. Dưới ánh trăng thân thể nàng trắng ngần như tượng sứ. Trong giấc ngủ chập chờn, đôi tay nàng vẫn đều đều khỏa nước, khỏa lấp cả sự day dứt trong tôi. Tôi thấy cả nàng và tôi đều đứng ngoài trò chơi ấy, nàng ngồi bên tôi ngắm những cụm cỏ xanh um buồn bã...
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 116368)
C ần gì phải viện dẫn đến những lời chứng dối Khi đám đông nghe bài giảng trên núi chẳng chút động tâm Khi quân gian đem gươm giáo bắt thầy mình như bắt kẻ cướp Thì những lời chứng dối cũng chẳng ăn thua gì
25 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 105076)
Lời giới thiệu: Bài “Giã Từ Trung Quốc” được dịch từ bản Anh ngữ tựa là “Walking Out on China”(do Wen Huang dịch từ tiếng Trung Hoa) của nhà văn đối kháng Trung Hoa, Liao Yiwu, xuất bản trên The New York Times số ra ngày 15 tháng 9, 2011. Ông Liao, tên Hán Việt là Liêu Diệc Vũ, cũng còn được biết tới dưới tên Lao Wei, sinh năm 1958 tại tỉnh Sichuan, đúng vào năm Mao trạch Động phát động chiến dịch Một Bước Nhẩy Vọt đã đưa cả nước vào nạn đói trầm trọng...
22 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 95338)
C ơn mưa bất chợt ập xuống phi trường vào chủ nhật của tuần lễ thứ ba trong tháng sáu. Tôi là người hành khách cuối cùng ra khỏi chuyến bay từ Paris trở về trong đêm hôm ấy. Không biết là mình đã ngủ vùi đến mấy ngày. Nhưng khi tỉnh dậy nhìn kim đồng hồ đã ba giờ sáng.
22 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 113635)
L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Thi sĩ Nguyễn Thị Khánh Minh quê ở Nha Trang, sinh ở Hà Nội. Tốt nghiệp Cử Nhân Luật, khóa cuối cùng của Đại học Luật Khoa Sài Gòn, tháng 12-1974. Có nhiều thi phẩm đã xuất bản từ 1991 đến 2009 tại Việt Nam. Hiện sống và làm việc tại Hoa Kỳ. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những bài thơ của Nguyễn Thị Khánh Minh. TCHL