- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

ÔNG GIÀ ĐIÊN THIỆT TÌNH

13 Tháng Bảy 20199:25 CH(Xem: 18450)


cay kho- photoDH
Cây khô - ảnh ĐH

Bọn con trẻ đùa giỡn rần rần khắp vỉa hè.  Chúng vây quanh một ông lão kỳ dị ăn mặc rách rưới te tua, đầu quấn khăn chéo trước trán, tay bị tay gậy.

Bọn chúng hò la.

- Ông già điên, ông già gân nhưng hiền lắm!

Chúng còn cù lét, giật bị gậy của ông, có đứa giật râu ông nhưng ông vẫn cười hề hề thậm chí còn nhảy múa làm trò cho bọn chúng cười ngặt nghẽo.  Có hôm ông móc kẹo trong túi vải ra phân phát, bữa thì lôi ra mớ lá dừa rồi thắt chim, thắt bướm cho bọn trẻ vì thế mà bọn chúng mến ông lắm đến độ ngày nào ông không đến gốc cây dầu ở con đường này thì bọn chúng buồn hiu.

Hôm nay mới thắt xong một con công thật đẹp, ông nói với bọn trẻ.

- Ông dạy các con bài đồng dao  này, nếu ai thuộc lòng trước thì ông sẽ thưởng con công.

Nói xong ông hát trước một lượt, sau đó hát từng câu cho bọn trẻ nhẩm theo.

Sơn hà một cõi

Thằng lỏi làm vua

Con cua có càng

Con gái có mang

Ông lang làm thuốc

Con chuột ăn tiền

Ông điên giữa chợ

Nhà thờ bỏ chúa

Nhà chùa chứa ma

Thằng Tèo vốn nhanh nhảu và sáng dạ nhất, mới qua ba lần hát là nó thuộc làu.  Thế là nó lấy được con công lá dừa.  Nó nhảy tưng tưng vừa hát vừa cầm con công xoay xoay tập cho nó bay.  Ông già điên thích chí đứng dậy nhảy múa và hát cùng lũ trẻ làm rộn cả khúc đường.  Người hiếu kỳ bâu laị đông đảo và bình phẩm.  Lúc ấy tên mật vụ đi ngang nghe được bài đồng dao, y nổi máu côn đồ gạt phắt đám đông chen vô nạt lớn.

- Đồ phản động! ông xỏ xiên gì đấy?

Vừa nạt nộ vừa đấm đá túi bụi, bà sáu bán cà phê bên gốc dầu thấy thế bèn la toáng lên.

- Ông già điên nhưng hiền lắm, cả xóm này ai cũng biết mà, đừng có đánh nữa tội người ta!

Nhiều người cũng xì xào cười chê.  Tên mật vụ coi bộ cũng quê độ quá nên lảng ra nhưng trước khi đi còn đe nẹt.

- Ông mà hát nữa tui còng ông bỏ tù đấy!

Ông già điên vẫn ngây ngô ngồi ngơ ngác như chẳng biết người ta đang bâu quanh xem ông, vệt máu chảy từ mũi vẫn còn tươi mà ông cũng chẳng quẹt hay chùi đi.  Bà sáu lấy cái khăn cũ xì lau vết máu cho ông, càm ràm.

- Ông đừng hát nữa, ăn miếng xôi này đi!  Không ăn uống gì mà cứ múa hát ngoài đường cả ngày chịu sao thấu.

Bà Sáu tuy nghèo nhưng bụng dạ rộng rãi lắm, miệng thì la oang oang nhưng tâm thì tốt vô cùng.  Ngày nào ông đi qua bà cũng cho ông ly nước hoặc trái chuối, những bữa cúng ông địa thì dĩa xôi, cái đùi gà vân vân.  Những nhà hai bên đường thấy thế bèn hỏi.

- Bà với ông già điên đó có bà con hả?

Bà sáu cột chéo cái khăn trên đầu, miệng rổn rảng.

- Bà con gì đâu, thấy ổng vậy tội quá nên thương, thỉnh thoảng cho miếng ăn lót lòng chứ có đáng giá nhiêu đâu.  Nghe người ta nói ổng ở đâu miệt ngoài, học giỏi lắm loạn chữ nên sanh ra vậy.

  Có người tỏ vẻ rành chuyện hơn:

  - Nghe hồi nẳm ổng tu ở chùa Pháp Thạnh.  Sau ngày hòa bình người ta cử người mới về ở chung trong chùa.  Người mới cũng cạo đầu, đắp cà sa nhưng họ phá giới, làm loạn chốn thiền môn, quanh năm cầu cạnh quan quyền.  Người mới thậm thụt làm chuyện bại hoại, phá đạo haị người.  Ổng phẫn chí bỏ tu, suy nghĩ nhiều quá sanh ra cuồng trí rồ sau đó ổng lang thang khắp thành đô này.

Chú Năm xe ôm vẫn thường đợi khách ở gốc dầu này tỏ vẻ sáng.

- Ổng điên, ít khi nói nhưng hễ nói thì toàn là lời mà người tỉnh không biết hoặc giả biết mà không dám nói.  Bữa kia tên chủ quán đầu hẻm mất dĩa bánh da lợn, y nghi ổng ăn cắp nên báo cho tụi dân phòng.  Tụi nó chẳng cần đúng sai liền nhào vô đánh ổng túi bụi.  Ổng nhổ ra toàn hạt táo nhơn, lục cái đãy vải của ổng cũng toàn mấy chùm táo nhơn.  Ổng bị đánh đau vậy mà cũng chẳng phân trần gì, chỉ đọc bâng quơ câu ca dao.

Mèo tha miếng mỡ thì la,

Hùm tha con lợn cả nhà im ru

Đêm qua hàng xóm mở ti vi chiếu cảnh lễ hội gì mà đông đảo và ồn ào lắm. Mấy ông thầy chùa ngồi dự tiệc với mấy ông quan.  Ông già điên đang ngồi ở mép cữa nhìn vô thấy vậy bèn chạy laị trước ti vi chỉ vào nói tỉnh bơ.

  - Mấy ông thầy này thiệt tình!  Chùa không ở cứ theo quan đi ăn nhậu miết, thịt chó có còn cho xin miếng coi.

  Những người coi ti vi ké cười rần rần, chủ nhà tuy bực mình nhưng cũng cười theo.

- Ông già điên thiệt tình!

Ti vi laị chiếu cảnh mấy ông thầy chùa lon ton xăng xái giới thiệu các quan và đại gia viếng một ngôi chùa to lớn đồ sộ lắm, sơn đỏ ké có hai con sư tử nhe nanh dữ tợn, trong sân thì la liệt tượng La Hán Tàu đang khoa chân múa tay.  Nhìn y hệt tử cấm thành trong phim Tàu vậy.

Ông gìa điên bất chợt nổi cơn la ầm ĩ.

- Chùa ta đâu, chùa ta đâu? đứa nào cắm chùa Tàu vậy?

Chủ nhà thấy phiền, phần e ngại tai vách mạch rừng thì mệt với quan quyền nên kéo ông ra khỏi cữa và đẩy đi một đọan xa  mới quay về nhà. Ông già ngồi bệt xuống đất, đầu bù tóc rối, nước mắt chảy ròng ròng, khóc hu hu, có lúc bất chợt laị ngửa cổ lên trời cười sằng sặc hát.

Sơn hà một cõi xênh xang

Chùa Tàu trước mắt ngai vàng sau lưng

Thằng điên khóc núi non rừng

Thằng khôn tưng tửng đón mừng vua Ngô

Ông hát khản cả gịong, khô nước mắt tự khi nào ngồi dựa gốc dầu ngủ ngon lành mặc dòng người xe nườm nượp ngược xuôi bóp kèn inh ỏi.

Thỉnh thoảng người ở gần hai bên đường đi ngang qua ông ngoái nhìn chép miệng.

  - Ông già điên thiệt tình! 

 

TIỂU LỤC THẦN PHONG

Ất Lăng thành, 2/2019

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
14 Tháng Chín 201412:00 SA(Xem: 28023)
Sau thời gian dài lâm trọng bệnh, nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng, một cây bút lỗi lạc từ thời VNCH, đã thất lộc vào lúc 10:50 thứ Bảy, ngày 13/9/2014 tại nhà Dưỡng Lão (Nursing Home) Mission De La Casa trên đường Alvin, San Jose, California, hưởng thọ 74 tuổi.
14 Tháng Chín 201412:00 SA(Xem: 33671)
SAN JOSE (VB) -- Nhà văn Giao Chỉ Vũ Văn Lộc vừa gửi tin rằng, nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng đã từ trần tại San Jose lúc 10:30 giờ sáng Thứ Bảy 13 tháng 9-2014. Tin này thông báo từ chị Trương Gia Vy, vợ của nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng và là người chăm sóc bên giường bệnh của nhà văn.
08 Tháng Chín 201412:00 SA(Xem: 33859)
Dường như có rất nhiều người đến tưới rượu lên mộ Trịnh Công Sơn, nhưng chỉ là để nhớ một bạn nhậu chứ không phải nhớ tiếng đàn, tiếng hát của Trịnh. Anh, nhớ bạn, vào quán một mình, kêu một ly rượu đầy và một chiếc ly không. Lặng lẽ ngồi, lặng lẽ uống. Hết ly mình, đến ly bạn. Mà ly bạn chỉ có ngụm nắng tàn.
08 Tháng Chín 201412:00 SA(Xem: 35468)
Đọc truyện Thái Bảo đưa người đọc vào những bất ngờ và con đường đưa đến những bất ngờ đầy những lôi cuốn đưa đẩy với các chi tiết được bố trí khéo léo xung quanh nhiều khúc mắc hấp dẫn.Thái Bảo viết phong phú, trải rộng từ Đông sang Tây, đi ngược về quá khứ, trở về hiện tại, đi sâu vào những giấc mơ ác mộng rồi quay về thực tại...Thái Bảo tốt nghiệp bác sĩ tại Việt Nam và hiện nay đang nghiên cứu khoa học, lãnh vực nano sinh hóa tại tiểu bang Florida, Hoa Kỳ. Hợp Lưu trân trọng giới thiệu các truyện ngắn đặc sắc của Thái Bảo đến quí độc giả và văn hữu.
08 Tháng Chín 201412:00 SA(Xem: 31514)
“Nghệ thuật vị nghệ thuật hay nghệ thuật vị nhân sinh?” là một tranh luận lâu đời giữa các nhà văn. Tại Việt Nam, câu hỏi này chìm khuất vào trong chiến tranh rồi chịu kiểm soát của Ban Tuyên giáo. Tại Nam Mỹ, dấn thân vẫn còn là nguyên liệu của sáng tác và Santiago Sylvester nhắc lại một lần nữa ý nghĩa cùng điều kiện của dấn thân. [Trần Vũ]
08 Tháng Chín 201412:00 SA(Xem: 33916)
Khiếm khuyết lớn của dân tộc Việt là đã say mê khía cạnh chính trị của chiến tranh mà lãng quên khía cạnh thuần học thuật, quân sự của chiến tranh. Clausewitz nổi tiếng với mệnh đề thường xuyên được trích dẫn: "Chiến tranh là cánh tay nối dài của chính trị." Nhưng Clausewitz không viết duy nhất một mệnh đề này, mà soạn thảo tám tổng tập Cẩm nang Chiến tranh mà cho đến phút này vẫn chưa được dịch sang tiếng Việt, ngay cả tóm lược .
01 Tháng Chín 20141:42 SA(Xem: 32232)
Tôi người mộng du - nhập vào mộng du - bước xuống cánh đồng . Tôi từ cánh đồng - lội tìm Suối khe - ngược lên đồi núi .. Tôi nghe hương hoa , tôi nghe mùi vị gió , tôi nghe mưa , tôi nghe hơi thở là lạ lá Tôi bắt gặp con Sâu .
27 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 36807)
LTS. “Nghệ Sĩ Lưu Vong”, đó là nhan đề cuốn sách của Jane Katz, phỏng vấn các văn nghệ sĩ thế giới tới tỵ nạn trên đất Mỹ...Cuộc phỏng vấn Mai Thảo, được thực hiện ngày 10 tháng 07, 1980...Và sau đây là bản lược dịch của Tâm Bình từ nguyên bản tiếng Anh, trích từ cuốn sách Artists in Exile, American Odyssey của Jane Katz do Stein & Day Publishers, New York xuất bản 1983.
27 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 34812)
Gia đình chúng tôi có mười bốn anh chị em, gồm năm anh em trai và chín chị em gái. Anh Mai Thảo là người thứ năm trong gia đình. Hai người chị và một người em gái mất sớm. Tới năm 1975, chúng tôi còn lại là mười một người. Tính theo anh em trai, anh là con trai thứ ba. Anh cả tôi là Nguyễn Đăng Thiện, anh kế là Nguyễn Đăng Viên rồi đến chị Tuyết là người chị gái đã mất vì bệnh thương hàn năm chị hai mươi tuổi. Tiếp đến là anh Mai Thảo...
27 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 37276)
Tôi ít thấy ai yêu thơ như Mai Thảo. Thuộc rất nhiều thơ, đặc biệt thơ tiền chiến và thơ những năm đầu kháng chiến, Mai Thảo có thể nói chuyện về thơ miên man từ giờ này sang giờ khác, từ ngày này sang ngày khác. Dường như chỉ khi nói chuyện về thơ, Mai Thảo mới hoạt bát, sôi nổi, say sưa, gửi hết hồn mình trong từng tiếng trầm tiếng bổng. Ly rượu trên tay, đầu lắc lư, mắt lim dim, Mai Thảo nói về thơ với giọng vừa xúc động như khi người ta kể lại một mối tình đầu, vừa thành kính như một con chiên kể về cuộc đời của Người Cứu Thế. Với Mai Thảo, thơ là cái gì thiêng liêng, rất đỗi thiêng liêng, như một tôn giáo. Với Mai Thảo, thơ, "chỉ thơ, mới là ngôn ngữ, là tiếng nói tận cùng và chung quyết của văn chương"