- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TÌNH KHÚC THÁNG GIÊNG

20 Tháng Hai 20198:36 CH(Xem: 23256)



BE NOI - photo NguyenHoangNam
Bè Nổi - ảnh Nguyễn Hoàng Nam


TÌNH KHÚC THÁNG GIÊNG

 

Tháng giêng đọng giữa tay người

Thơm giọt nắng đổ ngát chồi lộc non

Tóc dài  thả xuống vai thon

Mướt xanh bờ cỏ, chập chờn, áo bay...

 

Buồn, thì em cứ khóc đi

Cớ sao, hiu hắt cứ ghì vào trong

Chiều , còn tràn với mênh mông

Mây  còn bay mãi giữa hư không ngày

 

Nghe như gió gọi tên ai

Để vu vơ nhớ  nối dài sợi đau

Buốt lòng, giọt nắng rơi mau

Ngỡ là giọt nước mắt trào chơ vơ

 

Ngậm ngùi dõi mắt mong chờ

Tháng giêng cứ mãi mờ vào âm hao

Vươn tay nhặt hết nỗi đau

Ngón tay rời rã còn đau đáu sầu

 

Kéo ngày  khép lại chênh chao

Bóng em nhoà nhạt tan vào hoàng hôn.

 

Biển Cát

 

 

 

MÙA XUÂN NẮNG ĐỖ

 

Thôi thì gửi nắng cho người

Tia vàng hiu hắt , giọt rười rượi chao

Đầy tay màu nắng hanh hao

Hong cho ấm những cơn đau bùi ngùi.

 

Nơi này chỉ có nắng thôi

Còn bao yêu dấu đã trôi theo người

Từ khi người bỏ cuộc chơi

Có con sáo nhỏ hót lời chia xa.

 

Nắng từ dạo ấy nhạt nhoà

Nỗi buồn trải suốt bao la tháng ngày

Mai vàng mấy độ lắt lay

Chỉ gió vờn thả hoa bay lửng lờ.

 

Mùa xuân tôi đứng ngẩn ngơ

Vu vơ hát mãi một câu mong chờ

Vươn dài chiếc bóng thẩn thờ

Ngậm ngùi nắng đổ chơ vơ bên thềm.

 

Biển Cát

 

 

GIAO THỪA

 

Đêm trừ tịch sao người không về để tôi mãi đợi

Trời cũng buồn nên cất hết những vì sao

Tôi ngước mắt lên chỉ thấy một màu thăm thẳm

Bóng tối phủ dày làm rượu sóng sánh đổ tràn tay.

 

Nhoà trong sương hương hoa đưa thoang thoảng

Mùi hương trầm hiu hắt tỏa mênh mang

Thời khắc giao thừa bâng khuâng khai bút

Dòng chữ ngập ngừng là nỗi nhớ thênh thang.

 

Mòn mỏi đi qua hết một thời tuổi trẻ

Nhặt đầy những ngậm ngùi trĩu nặng hành trang

Có bao nhiêu điều muốn quên nhưng vẫn nhớ

Để một ngày cuối năm sầu rưng rưng cố xứ quay đầu.

 

Về để nhớ để chờ một người không hẹn trước

Bao nhiêu lâu rồi mình lạc mất nhau

Dòng đời trôi chập chùng trăm nhánh rẽ

Người về một nhánh nào sao mãi mãi không tôi.

 

Đêm trừ tịch nghe buốt lòng trong nỗi nhớ

Chén rượu rót đầy chưa nhấp bỗng dưng say

Còn những muộn màng rưng rức một đời dài

Người không gặp làm sao tôi buông bỏ.

 

 

Biển Cát

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 118496)
E m đánh cắp của anh giấc ngủ đêm không cà phê đêm tự tử ly rượu muốn say sao không say mai xa, còn đó mùi hương cũ
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 96874)
Ô ng nội tôi là người cuối cùng trong dòng họ còn biết chữ nho. Ông có chín người con, 2 trai 7 gái. Ba tôi là con trai trưởng. Cái thời của ông còn nặng nề “trọng nam khinh nữ”. Trước khi mất, ông ngã bịnh một thời gian. Biết mình không sống được lâu, ông cho gọi tất cả những người con từ khắp nơi trở về...
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 112066)
n hững khẩu súng thần công chĩa vào nhau từ hai phía chúng đang nhìn nhau hay đang nhắc về quá khứ của những xác chết đạp lên nhau? chúng đang ôn lại Hương giang cố sự hay đang gục mặt tưởng niệm quyền uy?
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 113393)
LTS: L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Song Ninh là bút hiệu của người thơ đang sống và làm việc tại Sài gòn. Chúng tôi hân hạnh gởi những dòng thơ lạ và lấp lánh như nắng mùa hè của Song Ninh đến với quí độc giả và văn hữu. TCHL
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 96524)
... T ừ phòng tắm bước ra, nàng ngây người nhìn tôi phì phèo điếu thuốc lá, buồn cười thật anh nhỉ, lúc trên ôtô em cứ buồn ngủ rũ ra, chỉ muốn nhanh chóng đến nơi thuê nhà, đến đây lại tỉnh như sáo? Tôi lặng lẽ đốt thuốc. Mỉm cười nhưng không bắt chuyện.
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 96161)
M áy bay hạ cánh ở phi trường Liên Khương, trời Đà Lạt mát lạnh với buổi sáng sớm còn mờ hơi sương. Người đàn ông ngồi bên cạnh trên máy bay hẹn tôi sẽ lấy vé. Rồi anh biến mất trong dòng người. Tôi điện thoại cho Hà đến đón, xe honda 100 phân khối Hà phóng như bay trên con đường lộng gió, hai bên đồi thông bạt ngàn, hoa dã quỳ vàng rực rỡ.
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 118080)
L ẩn quẩn từ một buổi chiều nơi ranh giới của giọt nước nào rất mỏng cơn mưa hối hả sau ngày oi nồng đầu hạ cố làm dịu những cồn cào nơi ngực về một hoang tưởng không tên phập phồng thở
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 79401)
H ải quân Hoàng gia Nhật dạy cho tôi một nghề nghiệp duy nhất: Phi công khu trục. Hủy diệt những kẻ thù của tổ quốc, bay và bắn. Tôi đã sống như vậy suốt 5 năm, trên những vùng trời Trung Hoa và Thái Bình dương. Tôi không biết đến đời sống nào khác ngoài đời sống của người lính.
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 69458)
N hư mọi người đều biết, Victor Hugo (1802-1885) vừa là nhà thơ trữ tình và châm biếm vừa là kịch tác gia cách tân vừa là nhà văn xã hội Pháp thế kỉ XIX rất ư năng động và sung sức, có nhiều tác phẩm đủ ba thể loại đó để đời. Chẳng hạn, chỉ cần nhắc tới cuốn truyện đầm đià nước mắt Les Misérables (Những kẻ khốn nạn – 1862) (1) là ít ai quên, đặc biệt ở Việt nam...
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 95539)
Đ êm úp mặt vào vách, tôi nhớ đến người con gái trên chiếc thuyền nan. Dưới ánh trăng thân thể nàng trắng ngần như tượng sứ. Trong giấc ngủ chập chờn, đôi tay nàng vẫn đều đều khỏa nước, khỏa lấp cả sự day dứt trong tôi. Tôi thấy cả nàng và tôi đều đứng ngoài trò chơi ấy, nàng ngồi bên tôi ngắm những cụm cỏ xanh um buồn bã...