- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CHIẾC LÁ TRÊN NGỰC THƠ

24 Tháng Mười Hai 201812:48 SA(Xem: 22858)


PhamHoaiNam 7
Ảnh Phạm Hoài Nam

CHIẾC LÁ TRÊN NGỰC THƠ

 

   *mùa thu em giấu ở đâu?

     hình như trong cánh gió sầu tình tôi

     mùa thu nào cất lên trời

     vàng trong tôi chiếc lá rơi cuối cùng...(PHA)

 

1.

nếu không có chiếc lá em

rơi vội vàng lên trang thơ

tôi chưa hay mùa thu trở lại

nhuộm vàng những cuốn sách tôi

buổi sáng chói chang mây trời.

2.

chắc chắn em là chiếc lá rơi đêm

bồng bột cõng mùa thu trên cánh

và tôi là mặt nước ngửa nghiêng

ao hồ tù đọng

em chao động trong tôi

bằng vòng rơi của lá

loang đồng tâm những gợn sóng tình yêu.

 

3.

nếu không có chiếc lá

trên ngực thơ ngày ân xá

tôi như một tội nhân lưu đày

tan xác trong vòm đảo giai nhân.

 

4.

cám ơn chiếc lá em

bơ vơ đưa tôi trở lại

một mùa thu êm đềm

Sài Gòn những đêm huyền diệu.

 

5.

ngực thơ tôi lạnh lẽo

bạc bẽo nụ hôn tình

chiếc lá em thiêng linh

chao vòng rơi sinh khí

ngôn từ tôi mộng mị

tóe hạnh phúc lầm than

ôi tiếng hát Ngọc Lan

cất lên từ thiên quốc.

 

6.

nếu không có chiếc lá em

ngực thơ tôi sẽ không có mùa thu...

 

PHẠM HỒNG ÂN

(Tháng 10, thu 2018)

 

 

 

CỞI TRẦN THƠ, HỨNG GIÓ

 

1.

cởi trần thơ, hứng gió đêm

sợ cho cái nóng làm rêm ngôn từ

mát chưa từng giọt chữ mù

tiếc câu thơ lỡ vận thu hút người.

 

2.

cởi trần tôi, hứng khí trời

hạ ai đã đổ lửa đời quanh đây

hình như thơ bị bao vây

trong vô thức giữa một bầy ngụy ngôn.

 

3.

cởi trần nhau, lau nỗi buồn

mồ hôi thơ chảy từ lòng dạ tôi

bút cùn, tình chẳng cùn lời

hồn thơ vẫn khát khao thời yêu em.

 

4.

cởi trần đi những nỗi niềm

xá chi cái nóng nung mềm hào quang

về đây hứng giọt sương tan

nghe trong âm ngữ lời thần chú thơ.

 

PHẠM HỒNG ÂN

(13/07/2018)

 

 

CÕNG THƠ VỀ QUÊ

 

ta cõng thơ từ núi đồi châu mỹ

về phương nam tìm chỗ ngủ cho thơ

hồn đại lục những mùa tình hoang phí

làm thơ ta già yếu đến bơ phờ.

 

ta đâu biết đồng bằng xưa đã khóc

từng cánh chim đói khát kéo nhau bay

đá cũng tự nẩy mầm trong hang hốc

nuôi rong rêu khổ nạn giữa đêm dài.

 

ta tìm đất cho thơ ta ẩn trú

giữa quê hương nồng mật ngọt ca dao

nhưng chỉ thấy những thành trì biệt phủ

nằm nghêng ngang trên tầng đất bạc màu.

 

ta trở về hồn lênh đênh nỗi nhớ

màu áo ai vừa phai nhạt bên sông

đêm đã thắp đèn khuya trên bến chợ

phù sa ta vẫn bám nước ngược dòng.

 

ta cõng thơ như một tên hành khất

tim ứ tràn luồng tư tưởng bơ vơ

lang thang tìm giữa đền đài cao ngất

khoảng đất thừa làm chỗ ngủ cho thơ.

 

PHẠM HỒNG ÂN

 (Valley Center, 06/11/2018)

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 117584)
H ình như tôi bắt đầu yêu anh. Rất mơ hồ, nhẹ nhàng. Thật lạ lùng khi tôi không muốn ngăn chặn sự phát triển của tình cảm âm thầm đó, mà như còn muốn vun đắp cho nồng nàn thêm. Tưởng vô tâm mà lại như cố tình. Tưởng đùa vui mà hóa ra lại đau đớn. Mà, đau đớn thật. Và vô duyên nữa. Cuộc đời đang bình thản êm đềm bên Matt tự nhiên bị xáo trộn, bị đảo tung mọi trật tự.
22 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 107884)
H ọ đã lặn ở một chiều sâu nhất mà họ có thể làm được. Họ không nói gì được với nhau. Người cha bao giờ cũng bám sát cạnh con, cái khoảng cách giữa hai người trước sau chỉ dài bằng đúng một chiều dài của người cha. Ông vừa lặn vừa nghĩ, một là cả hai cha con cùng thoát, hai là một mình nó thoát. Nhất định không phải chỉ một mình ta. Nó còn trẻ, nó cần sống hơn mình.
21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 108564)
d ấu vết bàn chân trên lối đi không màu nhiều nỗi buồn trong anh đã nhập viện không có chỗ nằm sao nỗi buồn không chết ngay trên đường nhập viện mà đòi theo cái chết khốn nạn đời anh
21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 112378)
B iển tràn vào thành phố dải Phù Tang mặn chát lệ mùa khô ... Họ đã chết nhưng những nhành hoa Anh Đào vẫn thăng hoa nỗi khốn khó trước ngọn Phú Sĩ
20 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 100070)
T ôi trở về ngôi nhà của gia đình sau hơn hai mươi năm xa cách. Ngôi nhà chừng như không thay đổi mấy ở mặt tiền. Vẫn ba gian tường quét vôi trắng, điểm một vài khung cửa khép hờ, một chái bếp ở hiên sau và mảnh sân con vuông vức nơi lối ra vào. Dấu tích của thời gian chỉ ẩn hiện lờ mờ từng đốm ố trên vách tường cũ, đã ngả màu cháo lòng và loang lổ đây đó như những vệt mụt nhọt thâm sâu...
19 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 90285)
. . Với tôi, thơ không rao truyền một ngôn ngữ nào to tát: thơ chỉ là tâm sự, là “một chút riêng tư”trao gởi người thân, bạn bè, những kẻ đồng hành biết, và sẽ quen.” . . .
17 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 72397)
C húng tôi tiếp đón những người khách đầu tiên của chương trình 500 lịch sử phỏng vấn, với niềm hân hoan xen lẫn xúc động. Tưởng rằng sẽ rất bỡ ngỡ và khó khăn khi phỏng vấn một người lạ về những gì rất riêng tư, thế nhưng mọi việc đã trôi qua thật êm đềm, nỗi thương đau cũng như niềm hạnh phúc của từng người đã được chia sớt trong ân cần và thương cảm.
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 72026)
.. . M ắt thuyền của Nguyễn Xuân Tường Vy là một minh chứng về kiếm tìm và kiến tạo bản sắc của một cây bút. Mười hai tác phẩm của chị đã cho tôi những trải nghiệm thú vị. Khi dấn bước vào con đường văn chương chữ nghĩa, có lẽ ai cũng mong cho mình sẽ có được bước khởi đầu thuận lợi. Song con đường đến thành công thường luôn chứa đựng nhiều thử thách. Một khi được tôi luyện qua thử thách, mỗi cây bút sẽ trưởng thành hơn, vững vàng hơn: “ Có thể vượt qua thế giới lớn lao của loài người, không phải bằng cách tự xóa bỏ mình đi mà bằng cách mở rộng bản sắc của chính mình ” (R. Tagor)
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 86539)
N hư nhiều người, khi đọc bài “Tìm Thăm Nguyễn Hữu Đang” của Phùng Quán, chúng tôi rất xúc động. Cụ là một người xuất sắc về đủ mọi lãnh vực: văn chương, khoa học, chính trị, thông thạo nhiều thứ tiếng, mà suốt hơn 50 năm qua đã bị đọa đầy đến cùng cực...
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 113955)
Ơ i Hoài Khanh đang còn ở Biên Hoà tóc bạc phơ nhớ đêm giáng sinh nào lên Đà Lạt thăm Thiện Ơi Hoàng trúc Ly khuất mặt những câu thơ Thiện ngợi ca bởi Thiện là thi sĩ là hoạ sĩ lạ lùng kia đã đi qua rồi đi cho hết một đêm hoang vu trên mặt đất (7) Thiện đã về Thiện đã tới.