- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

thơ PHAN THANH BÌNH

23 Tháng Mười Một 201810:15 CH(Xem: 21986)

trai tim anh - photo UL
Trong Trái Tim Anh - ảnh UL 2018


Mọc đá

 

Những hòn đá sống

cả những hòn đá chết

mọc quanh ta như là thổ lộ

 

anh không viết cho em

tâm hồn anh mọc đá

chữ của anh còn thơ của nhân loại

 

người tù mơ ánh trăng

người tự do thèm giấc ngủ biển

hy vọng không ai bị cắn vào mông lúc nửa đêm

 

thật đáng ngại

có những ngày

anh ăn hết từng ấy thời gian

vẩn vơ nghĩ về mông muội.

 

Phan Thanh Bình

2018

 

 

Điểm tựa

 

Họ đi qua chiến tranh

cánh gió lướt dọc Trường Sơn bão lửa

đêm rừng sâu hang rắn

loài bò sát nắm tay nhau bay lên giữ chặt lời thề.

 

Trong ngôi nhà của vợ

tôi ăn chín

uống sôi

trả tiền ngủ lại qua đêm

vợ yêu quý tôi như ông khách quý.

 

Họ dìu đồng đội qua từng ngôi đền cổ

những người lính hy sinh thành lập đại đoàn

biểu quyết cuộc tấn công

hát vang khúc Buôn Mê Thuột, Phước Long, Xuân Lộc …

 

Cứ 7 giờ tối từ góc phố Sài Gòn

ngước nhìn trời pháo hoa

loài bò sát lại bay lên nắm tay nhau rực rỡ.

 

Phòng riêng của con tôi

(cái đứa trăng là trăng, sao là sao)

sách vở bừa bộn bên quà lưu niệm

và những thứ linh tinh con gái

đôi lúc, vợ tôi phải lên thu gọn hộ

- Cảm ơn con đã đến cuộc đời này.

 

 

Phan Thanh Bình

2018

________

Ăn chín, uống sôi: tục ngữ Việt Nam

  

 

 

Khỏa thu

 

Môi nàng mấp máy muốn nói

người nàng run lên sắp đổ

những ngày bị bỏ quên

 

nàng như xe cút kít cất trong kho

đồi gió đờn rung cây cối

kỷ niệm là tấm bìa cứng chèn trong ngực

 

khỏa thân quỳ trên thảm

bầu vú nàng chấp cả thì con gái

những vết nám là tình yêu để lại

 

kỳ sinh nở đã qua

tóc dưới của nàng mềm mượt

sóng lần tìm cách vượt bờ

 

nàng nhớ mùi thuốc lá của chồng

thèm áp tai vào ngực chồng nghe tiếng hú

muông thú cắn đuổi nhau trước bình minh

 

cuối thu

sếu đầu đỏ bay ngang qua thành phố lúc nào không ai biết

bạn sóc công viên dò tìm hạt quả

vú nàng cương tựa như hoa trổ sữa. 

 

Phan Thanh Bình

2018

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Mười Một 20149:15 CH(Xem: 30571)
Hội Luận Truyền Thông với Blogger Điếu Cày 31/10/2014 (PHẦN 2)
01 Tháng Mười Một 20149:13 CH(Xem: 29632)
Hội Luận Truyền Thông với Blogger Điếu Cày 31/10/2014 (PHẦN 1)
30 Tháng Mười 20145:03 CH(Xem: 35947)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Với lối viết bình dị, nhưng truyện của Nguyễn Trung ghi lại trong tâm tư người đọc sự hoài niệm về thời gian đã mất, và cuộc sống vẫn luôn là một diệu kỳ đáng sống bởi tình người. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí bạn đọc và văn hữu những tác phẩm của Nguyễn Trung.
30 Tháng Mười 20144:56 CH(Xem: 32084)
Tôi không nhìn thấy gì nhưng các giác quan trên cơ thể tôi đều cảm thấy sự hiện diện của cái bóng ma gớm ghiếc đó. Tôi ngửi thấy cả mùi hôi hám của những miếng thịt mắc trong những chiếc răng khổng lồ đó. Cái miệng của nó không dài như loài cá sấu, cũng không cong cong như mỏ của loài kền kền chốn sa mạc.
30 Tháng Mười 20145:13 SA(Xem: 31948)
Trọng Nghĩa và Mộng Lan phỏng vấn Đặng Hiền trong Chương Trình Bước Vườn Thơ của đài TV 57.3 vào tháng 6 năm 2011.
30 Tháng Mười 20145:03 SA(Xem: 32445)
Trọng Nghĩa và Mộng Lan phỏng vấn Đặng Hiền trong Chương Trình Bước Vườn Thơ của đài TV 57.3 vào tháng 6 năm 2011.
29 Tháng Mười 201412:49 SA(Xem: 33790)
bước ra từ quán nhậu người đàn bà tháo giày bước vào đêm chân giẫm mảnh sành cơn say phủ đầy nước mắt
26 Tháng Mười 20144:44 CH(Xem: 31962)
Mỗi người tự vẽ chính mình khác biệt méo mó chân dung nguệch ngoạc vòng đôi mắt lấp ló sợ hải giữa thần tượng rỗng (HLNT)
26 Tháng Mười 20144:05 CH(Xem: 34268)
thứ lương tâm mang nhãn hiệu ẩm mốc không thời hạn sử dụng rồi hát " quê hương là con diều biếc" tuổi thơ đã chảy trên đồng bốc mùi như nỗi buồn để lâu ngày trong vại nước
25 Tháng Mười 20141:51 SA(Xem: 31239)
ngày tuột dưới chân em. ánh sáng di quan vẽ ngoằn ngoèo kí tự trên nền trời chỉ vân xám bạch. lời sấm tội rĩ rền hoàng hôn không rõ ràng ngữ nghĩa. đôi chân em chênh vênh... không đỡ nổi một ngày.