tình khúc tháng bảy
tháng bảy mưa buồn hơn nước mắt
mắt lá nhìn ai suốt cõi người
ta đưa em về dòng sông cũ
tình cờ gặp lại tuổi hai mươi
tháng bảy sương gầy như dĩ vãng
gửi trăm năm sau lời tự tình
bàn tay đơn lẻ chờ tay nắm
từng giọt rơi vào cõi lung linh
tháng bảy nắng vương màu hư ảo
một đoá quỳnh hoa đã ngủ quên
cho đêm tỉnh mộng là hương sắc
là khúc nồng say chẳng nhớ tên
NP phan
vẫn còn đâu đó
vẫn còn đó những sớm mai
khi ta ngồi đợi đêm dài phân ly
câu kinh vô tự sầu bi
cuối vườn hoa vẫn nhu mì đó thôi
vẫn còn đâu đó em ơi
chút hoang vắng, chút ngậm ngùi mênh mông
xin về nói với dòng sông
cứ xuôi về phía bềnh bồng, phiêu linh
vẫn còn đây chút yên bình
nghe trong sâu thẳm dáng hình hoang vu
xin cho năm tháng xa mù
vẫn còn đâu đó mùa thu dỗi hờn
NP phan
bầy sẻ trở về
1.
bố cục bức tranh đã bị phá vỡ
những mảng sáng tối
chuyển động
không theo một trật tự định trước
không một lời giãi bày
2.
sự câm nín đổ vỡ
trong một bình minh ngập tràn tiếng nấc
chiếc lò xo bị nén
đã bật lên
tạo một hiệu ứng lan toả
trong chiều kích bất định
3.
những mảng màu rơi xuống
chiếc mặt nạ trắng
vằn lên những tia nhìn hằn học
từ một liên tưởng khác
4.
có một đoá hoa hồng
ai đã bỏ quên sau khung cửa hẹp
em có buồn không
khi chẳng còn ai đoái hoài
sự vô vọng hồn nhiên
còn vẳng tiếng bi ai
5.
vẫn còn kịp bước em ơi
tiếng chim sơn ca đã vang lên đâu đó
hót mừng trời xanh
bầy sẻ đi hoang
cũng đã trở về
NP phan
chắc gì...
chắc gì trời đã mưa đâu
mà em đã vội che đầu, nghiêng vai
chắc gì hoa nở chiều nay
mà ta ngồi đợi bóng dài mái hiên
chắc gì có xứ thần tiên
một mùa cổ tích, một miền hư không
chắc gì suối sẽ rời sông
gió kia rời bỏ cánh đồng cô đơn
chắc gì không nhạt màu son
khi không hoa lá dỗi hờn làm chi
chắc gì khi bước chân đi
một mai ta lại được về chốn xưa?
NP phan
- Từ khóa :
- NP phan