- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Nói Gì Đi Kẻo Nắng Phai

15 Tháng Sáu 20185:23 CH(Xem: 25722)

HoangHon - anh DH
Hoàng hôn - ảnh ĐH


tay vẫy phiêu bồng


những bước chân nào đã rời xa
chẳng nói một lời từ giã
hoàng hôn trắng
đau đáu đợi chờ lời vĩ thanh

mưa có còn rơi trên lối đi xưa
hay chỉ là tháng năm biền biệt
thời gian xanh
mang theo số phận con người
giấc mơ nào đi lạc về phía hư vô

không còn mong nhặt được
chiếc lá rụng trong vườn khuya
tiếng xao xác gió mùa
chỉ còn là hoài niệm
trong tâm tưởng

dòng sông vẫn lặng lẽ trôi
bỏ lại đằng sau những bóng râm u hoài
với tiếng ca đồng vọng
một chút nắng vàng phai
hoang mang trên triền đồi vắng

lời xưng tụng hồn nhiên
xui khiến nụ hoa buồn rưng rức
trong lần hạnh ngộ sau cùng
lời đẩy đưa không hò hẹn
dửng dưng
tay vẫy phiêu bồng

                                   NP phan

nói gì đi…

 

nói gì đi kẻo nắng phai
chỉ còn lại chút trang đài đó thôi
nói gì đi dẫu buồn, vui
xa xăm trong mắt nét cười an nhiên

 

hứa gì đi kẻo mưa nghiêng
có trong hư ảo một miền vô ưu
hứa gì đi chút niềm yêu
đã vơi đi bớt ít nhiều xót xa

 

nhớ gì đâu chốn cỏ hoa
tiếng chim hót cũng la đà gió sương
thương gì đâu những con đường
đưa ta về với chiều buông cuối mùa

 

NP phan

 

 

 

biến khúc

 

1.

dĩ vãng xanh tội tình

đã bị chôn vùi dưới lớp mây mờ

lặng lẽ

nhắc đến như những kỷ niệm đắng

một mình tôi

trong cơn gió ảo

cùng với tiếng thở dài

 

2.

những lời chất vấn

sự hoài nghi

chưa mọc cánh bay đi

chưa xếp vào bóng tối

cùng với đỉnh núi buồn

 

3.

những lời vỗ về

an nhiên

ngủ yên như cây cỏ

như loài rong

đón mưa trên mặt biển mịt mù

bầu trời giận dữ

 

4.

hãy khép mắt thật khẽ

núi cong những đường chập chờn

thành những dặm ruổi rong

 

5.

bước chân nào dẫn vào hư vô

có thể mở đầu cho sự sống?

 

6.

trí nhớ mù lòa

của người điên hát dạo

những điệu cũ mòn

trên hành trình vô vọng

ngày luân chuyển

sang địa ngục buồn

trên đá tảng

vẫn mọc những loài rêu đen

 

7.

một ngày mai

từ bóng tối đang nhảy múa

sự sinh tử không được lựa chọn

buông mình vào cuộc rủi may

 

8.

hãy mang chiếc mặt nạ

để tự lạ lấy mình

khi mở mắt, tiếng khóc

lúc nhắm mắt, yên vui

vứt lại đằng sau mọi niềm an ủi

 

9.

chiếc giếng cạn tủi thân

có bóng mặt trời gầy

những đám mây bơ vơ

mặt trời tiền sử

 

10.

nỗi im lặng tro than

ảo vọng vùn vụt qua trên miền rét mướt

buồn khổ như cánh rừng

đã thôi về với núi

 

                                    NP phan

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Tám 20153:20 CH(Xem: 31892)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Đoàn Khuê định cư ở Canada, anh có một lối viết thật đặc biệt... Nói một cách khác là Đoàn Khuê viết "trúng tim đen" và thật hay. Chúng tôi hân hạnh mời quí bạn đọc và văn hữu cùng đi vào thế giới tạp bút của tác giả "Tạp bút, tìm tôi".
01 Tháng Tám 20153:37 SA(Xem: 32798)
Sàigòn ngày trở lại. Bầu trời nắng vẫn một màu bơ vơ. Tôi đi giữa dòng người xuôi ngược, giữa những hàng quán, những ánh nhìn căng thẳng, giữa những bước chân vội vã. Tôi nhìn Sàigòn vừa quen, vừa lạ - cái đã vỡ tan - cái mới dựng lên - tất cả đều xa khuất như không thể nắm giữ, cũng chẳng thể lìa bỏ.
21 Tháng Bảy 20154:54 CH(Xem: 28149)
Căn phòng im như một góc quá khứ, dù Má chỉ mới rời nhà chưa quá một tuần. Mây ngồi lên chiếc giường đôi, chỗ Má vẫn nằm. Tấm chăn phủ giường xô lệch, chiếc xe đẩy tay của Má đứng xéo góc với tủ đựng quần áo, soi bóng cô đơn trong tấm gương.
19 Tháng Bảy 20152:31 SA(Xem: 31785)
Ai cũng có những bí mật của riêng mình sống để trong dạ, chết mang theo, cả một cuộc đời rồi đào sâu, chôn chặt. Huống chi đó lại là bí mật của người mình yêu thương.
19 Tháng Bảy 20151:15 SA(Xem: 31208)
- Cô hát hay lắm. - Ông làm tôi giật mình. Ông ở đâu đến? Ông rình rập tôi? - Xin lỗi cô, tôi không rình rập cô, tôi đang nằm chỗ kia thì giọng hát của cô theo gió đến với tôi. Giọng cô hay lắm. - Thật không? - Giọng hát cô đã ru tôi ngủ được một lúc. - Ông nói gì? - Xin lỗi, tôi quên là đối với người Mỹ thì một giọng hát dở mới làm người khác ngủ gục nhưng trong văn hóa Việt của chúng tôi thì chỉ những giọng hát hay mới có thể ru người nghe vào giấc mộng.
19 Tháng Bảy 201512:43 SA(Xem: 32952)
chủ nhật già nua màu xám tôi con lắc ngã nghiêng đời đêm tôn nghiêm níu gọi về đi một cõi rong chơi
19 Tháng Bảy 201512:29 SA(Xem: 29372)
Ta dám thề rằng hương ngày cũ Đã theo ai vào tận giấc mơ Sớm mai trách cứ thiên hà một Vì sao sót lại ngày ham chơi
19 Tháng Bảy 201512:10 SA(Xem: 29997)
từ tía sang đỏ tự phê mặt mũi một đống cắc kè thầy bói bảo anh này có phong cách búa rìu cho ngồi ghế kiểm sát
18 Tháng Bảy 201511:56 CH(Xem: 33630)
Cứ bỏ đó,cứ để lòng thanh thản Mưa chiều nay lất phất gió muôn chiều Cười với lá mùa xuân hay mùa hạ Phía cuối đời sẽ vỡ lẽ tình yêu.
18 Tháng Bảy 201511:31 CH(Xem: 29773)
Sự nghiệp viết điếu văn của tôi bắt đầu từ Tạ Văn Thế, Thế trước đây học Văn khoa, công tác ở công ty mai táng quận, đã từng giữ đến chức trưởng phòng tổ chức nhân sự và thuộc diện quy hoạch cán bộ nòng cốt nhưng sau đợt bình chọn người đi tham quan, học tập kinh nghiệm ở nước ngoài, mặc dù ba năm liền là chiến sĩ thi đua nhưng vẫn bị loại nên Thế bất mãn và xin về nghỉ mất sức.