- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Nguyễn Phương Ánh

01 Tháng Năm 20185:41 CH(Xem: 26036)
NguyenPhuongAnh 2
Nhà thơ Nguyễn Phương Ánh


LTS: Có nhiều người chỉ làm được thơ khi buồn phiền, thất vọng, đau khổ. Nguyễn Phương Ánh là người yêu thơ và làm thơ tự nhiên như hơi thở. Thơ với Phương Ánh là lời tâm sự, là tiếng hát khe khẽ cả khi buồn lẫn khi vui, nhẹ nhàng và dung dị trong từng câu chữ. Hợp Lưu hân hạnh gởi đến quí bạn đọc và văn hữu những dòng thơ của Nguyễn Phương Ánh.

Tap Chí Hợp Lưu



HOÀI MONG

 

Anh không về trời mùa thu lộng gió

Lá bàng khô rơi nhẹ cuối hiên nhà

Hoa khế nở bâng khuâng màu tim tím

Chủ nhật buồn, em xuống phố, ai đưa

 

Chiều nắng nhạt, bóng hoàng hôn nhẹ gót

Bản tình ca, ai ru mãi nghìn năm

Anh ở đó có đong đầy nỗi nhớ

Em phương này ôm tình mãi xa xăm

 

Ngày tháng vẫn trôi hoài như con nước

Chở hoài mong, thu đến, lại đông về

Từng sợi tóc thi nhau tìm dấu trắng

Xa ngút ngàn kỉ niệm thuở đam mê

 

Anh nhớ về cho trời đông đừng đến

Để hoàng hôn không nhạt nắng bên thềm

Nàng cúc trắng cần tay anh ve vuốt

Em vẫn chờ dù nỗi nhớ nghiêng đêm

 

Nguyễn Phương Ánh

 

 

LỜI RU CỦA MẸ

 

Con về tìm thuở xa xưa

Được nhìn thấy mẹ chiều mưa đứng chờ

Bồi hồi như một giấc mơ

Vòng tay của mẹ, bây giờ đã xa

 

Bao năm cách biệt quê nhà

Làm thân viễn xứ xuân qua mấy lần

Lâu rồi con chẳng về thăm

Đường xưa lối cũ đêm nằm nhớ mong

 

Phong sương đã nhạt môi hồng

Tóc xanh trắng bạc theo dòng thời gian

Mẹ ơi! Xóm nhỏ đêm tàn

Vầng trăng quê ngoại vẫn ngàn yêu thương

 

Mẹ như nắng ấm chiều vương

Sưởi lòng con trẻ dặm đường đắng cay

Đớn đau mẹ nén thở dài

Nuôi con quên cả chuỗi ngày xuân xanh

 

Đêm nay nghe gió lay cành

Ngỡ như tiếng mẹ dỗ dành lời ru

À ơi lòng mẹ nhân từ

Lời ru của mẹ nghìn thu mãi còn

 

Nguyễn Phương Ánh

 

 

CON VẪN BIẾT

 

Hoàng hôn đến mẹ như chim gãy cánh

Không vụt bay, không ríu rít tìm mồi

Bỏ đàn con âu lo theo ngày tháng

Phải làm sao cho thân mẹ đừng đau?!

 

Khi đất trời sắp đổ trận mưa rào

Gieo xuống đời con những ngày băng giá

Con vẫn biết trần gian là quán lạ

Mẹ dừng chân, rồi mẹ cũng ra đi

 

Làm sao con tránh khỏi cảnh biệt ly

Khi thượng đế đã nghiêng về phần mẹ

Ngày chậm trôi từng đêm nghe tiếng khẽ

Gió rùng mình, mùa đông đã dần qua

 

Để mùa xuân mang nắng ấm chan hòa

Cho mẹ đứng lên, bước chân vững chắc

Xin thượng đế đừng quay lưng ngoảnh mặt

Cho con còn thấy mẹ những ngày xưa…

 

Nguyễn Phương Ánh

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Mười Một 20149:15 CH(Xem: 30598)
Hội Luận Truyền Thông với Blogger Điếu Cày 31/10/2014 (PHẦN 2)
01 Tháng Mười Một 20149:13 CH(Xem: 29651)
Hội Luận Truyền Thông với Blogger Điếu Cày 31/10/2014 (PHẦN 1)
30 Tháng Mười 20145:03 CH(Xem: 35962)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Với lối viết bình dị, nhưng truyện của Nguyễn Trung ghi lại trong tâm tư người đọc sự hoài niệm về thời gian đã mất, và cuộc sống vẫn luôn là một diệu kỳ đáng sống bởi tình người. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí bạn đọc và văn hữu những tác phẩm của Nguyễn Trung.
30 Tháng Mười 20144:56 CH(Xem: 32097)
Tôi không nhìn thấy gì nhưng các giác quan trên cơ thể tôi đều cảm thấy sự hiện diện của cái bóng ma gớm ghiếc đó. Tôi ngửi thấy cả mùi hôi hám của những miếng thịt mắc trong những chiếc răng khổng lồ đó. Cái miệng của nó không dài như loài cá sấu, cũng không cong cong như mỏ của loài kền kền chốn sa mạc.
30 Tháng Mười 20145:13 SA(Xem: 31982)
Trọng Nghĩa và Mộng Lan phỏng vấn Đặng Hiền trong Chương Trình Bước Vườn Thơ của đài TV 57.3 vào tháng 6 năm 2011.
30 Tháng Mười 20145:03 SA(Xem: 32468)
Trọng Nghĩa và Mộng Lan phỏng vấn Đặng Hiền trong Chương Trình Bước Vườn Thơ của đài TV 57.3 vào tháng 6 năm 2011.
29 Tháng Mười 201412:49 SA(Xem: 33800)
bước ra từ quán nhậu người đàn bà tháo giày bước vào đêm chân giẫm mảnh sành cơn say phủ đầy nước mắt
26 Tháng Mười 20144:44 CH(Xem: 31980)
Mỗi người tự vẽ chính mình khác biệt méo mó chân dung nguệch ngoạc vòng đôi mắt lấp ló sợ hải giữa thần tượng rỗng (HLNT)
26 Tháng Mười 20144:05 CH(Xem: 34296)
thứ lương tâm mang nhãn hiệu ẩm mốc không thời hạn sử dụng rồi hát " quê hương là con diều biếc" tuổi thơ đã chảy trên đồng bốc mùi như nỗi buồn để lâu ngày trong vại nước
25 Tháng Mười 20141:51 SA(Xem: 31256)
ngày tuột dưới chân em. ánh sáng di quan vẽ ngoằn ngoèo kí tự trên nền trời chỉ vân xám bạch. lời sấm tội rĩ rền hoàng hôn không rõ ràng ngữ nghĩa. đôi chân em chênh vênh... không đỡ nổi một ngày.