- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

BIẾN KHÚC GIAO MÙA

28 Tháng Tư 201811:53 CH(Xem: 35196)



TranhPhamDuyQuynh
tranh Phạm Duy Quỳnh




gửi lại tháng tư

 

xin gửi lại một chút buồn trong mắt

biển chẳng vui từ thuở vắng chân người

trăng son rỗi nằm nghe đời tất bật

tiếng hát ai xanh mướt điệu u hoài

 

xin gửi lại một hoàng hôn thấm mệt

chút lòng đau dâu bể vô thường

tháng tư vội và bông hoa nở vội

lời hẹn hò đã thấp thoáng mù sương

 

xin gửi lại một mùa vàng đã lỡ

cho trăm năm vẫn nước chảy qua cầu

đường dẫu vắng, xin em đừng ngả nón

cho ta đợi chờ một chút mưa mau

 

xin gửi lại một dòng sông hiền hậu

chẳng còn đâu bên lở với bên bồi

không hiểu nữa, chút nắng vàng da diết

đã về đâu hay khi tóc đã phai rồi

 

xin gửi lại tháng tư mùa hoa nắng

đừng nhắc làm chi lời trách muộn màng

xin gửi lại những buồn vui rất thật

cho tháng tư về trời đất thênh thang

 

NP phan

 

biến khúc giao mùa

 

chẳng còn lại gì

khi giấc mơ mùa xuân đã qua

con hoạ mi

đã không còn hót theo những giai điệu cũ

những giai điệu đã từng thất lạc

trong tiếc nuối ngỡ ngàng

 

chẳng còn lại gì

ngoài con đường gầy guộc

trở mình trong cuộc phù sinh

lay lắt hoàng hôn

hắt hiu đêm gợi nhớ mùa

 

chút thinh lặng cũng tan biến

vào ngày thôi nôi của biển

những cánh hải âu chập chờn

không nói gì về những cuộc tồn vong

những chuyến hải hành

không hẹn trước

 

chẳng còn lại gì

khi chút hừng đông nhạt nhoà vụt tắt

chiếc lá buồn

nhỏ giọt nước mắt xót thương

cho niềm tin cạn kiệt

vào ngày vắng bóng mặt trời

 

lay lắt một giấc mơ giao mùa

lặng lẽ đến

trầm ngâm đi

chẳng còn lại gì

ngoài cuộc tàn phai

 

NP phan

 

khi trở lại

 

khi trở lại cùng nỗi buồn sâu thẳm

em đã về rồi

sao tôi còn ngồi đợi

một cơn mưa vu vơ

đã từng rơi xuống miền quên lãng

 

con dế mèn trong bóng râm vô thức

cứ mãi than khóc một mình

bằng giai điệu rền rĩ

tôi cuộn tròn thương xót

trong lời ca xanh

 

không hiểu sao tôi lại lạc lối

ngay trên triền rêu của tuổi thơ

ngày bong bóng mưa vỡ tan

không còn gì ngóng đợi

 

khi trở lại cùng đôi tay trống rỗng

em đừng trách tôi

sao không lượm lặt

những mảnh vỡ của nụ cười

hiếm hoi

còn sót lại

của một đêm trăng

cong niềm nhớ

                   

                            NP phan

 

mặt trời đen

 

ngày sấp ngửa chờ mặt trời gầy

ám dụ

con sói xám

mang mặt nạ người

hí hửng

chờ con tốt qua sông

 

bầy chim thiên di

đã một đi không trở lại

đâu đó

những đứt gãy

thành vết sẹo

ngóng mặt trời buồn

 

bài kinh nhật tụng đã cũ

những con chữ tội nghiệp

xác xơ

thiên đường xa lắc

nào đường quang

nào bụi rậm

khóc

mặt trời đen

 

NP phan

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
23 Tháng Mười Một 20249:16 CH(Xem: 1793)
mắt đời xanh mấy hàng tre / mà mưa đâu lại bập bè lạnh vây / nhà em chổ đợi bữa nay / mái tranh lợp gió trắng tay có gì
23 Tháng Mười Một 20248:51 CH(Xem: 3189)
Hình như không đợi đến lúc thật già, chỉ nhá nhem cái tuổi già già thì đã thấy lẩn thẩn cái chi đâu đó trong mắt người khác rồi. Tôi buôn bán ở chợ Qui Nhơn, anh bạn hàng của tôi hôm ghé hàng lấy đồ về cho vợ bán, anh ngồi mà than vãn. - Chắc anh điên mất vì bà vợ của anh. Hễ anh nói gà thì bả nói vịt. Anh nói cái chén thì bả nói cái xe. - Hì hì chuyện thường mà anh. Do giờ anh thay đổi nên thấy vậy đó chớ hồi xưa anh lắng nghe mà nuốt từng lời chị nói đó chớ.
23 Tháng Mười Một 20248:37 CH(Xem: 2296)
Tuy Hòa, nơi tôi sống quãng đời thơ ấu, là một thành phố nhỏ hiền hòa nằm sát bờ biển, giống như nàng “Mỹ Nhân Ngư” phơi tấm thân kiều diễm trên bãi cát trắng tinh. Nàng dựa đầu trên núi Chóp Chài, đôi mắt mơ màng nhìn ra biển Đông, nghe gió thổi vi vu qua những bãi thùy dương dày đặc trên bãi biển Đại Lãnh, đầu đội vương miện hình Tháp. Ai từng đi qua Tuy Hòa, nhìn lên Tháp Nhạn đứng hiên ngang trên đỉnh núi, soi mình bên dòng Đà Giang lững lờ trôi, đều ngậm ngùi cho nền văn minh một thời rất huy hoàng của nước Chiêm Thành.
23 Tháng Mười Một 20246:44 CH(Xem: 3645)
Những bài thơ dưới đây được tuyển dịch từ cuốn ”Một Trăm Bài Thơ Nhật” rất nổi tiếng của thi sĩ-dịch giả Mỹ Kenneth Rexroth với thơ của các thi sĩ Nhật qua nhiều thế kỷ. Trong cuốn này, dịch giả Rexroth đã nắm bắt được rất nhiều tích cách tinh tế của thi ca cổ điển Nhật Bản: chiều sâu của niềm đam mê chừng mực, văn phong sang trọng khắc khổ, và hình tượng phong phú nhưng cô đọng. -(Bạt Xứ)
23 Tháng Mười Một 20246:25 CH(Xem: 1876)
Giật mình, ngồi bật dậy, tâm trí nửa tỉnh, nửa mê; tuy còn đang ngơ ngác bần thần, tôi vẫn nghe thoáng bên tai, âm điệu tiếng hát chơi bài lô tô: tìm mãi không ra ...nó chạy đâu xa...nó chạy đâu xa …tìm hoài mới ra ... là con số gì đây... con số gì đây, con số … hai mươi ba (23). Tôi lẩm bẩm: lại nằm mơ nữa rồi!
19 Tháng Mười Một 20249:37 CH(Xem: 3804)
Anh biết em sẽ không còn tin / Khi mọi chuyện là những lời rao / Ẩn sau hàng biểu ngữ / Tiếng thở dài cho tương lai mù sương sớm
03 Tháng Mười Một 202410:25 CH(Xem: 4114)
Trăng về kịp đêm nay / Nghe em hát tình ca / Bằng ngón tay chờ đợi / Lưng đêm mỏi rã rời
02 Tháng Mười Một 20244:14 CH(Xem: 3428)
Thử đặt giả thuyết: Nếu người Pháp bị một thế lực ngoại bang bắt buộc phải viết lại chữ Pháp bằng một ngữ tự khác, không phải ngữ tự La tinh (ngữ tự Ả Rập chẳng hạn), và thứ chữ Pháp mới này, sẽ là chữ quốc ngữ Pháp, do người ngoại quốc sáng chế ra mà không cần tới sự hướng dẫn của một người Pháp nào. Người ngoại quốc này có thể là ông Nguyễn Văn Mỗ, tương tự như ông Alexandre de Rhodes, chẳng hạn. Thì người Pháp sẽ nghĩ sao? Họ có tin được việc này không? Tôi không nghĩ có người Pháp nào chấp nhận việc một người Việt đến Pháp ở vài năm, có thể sáng chế ra chữ mới cho người Pháp viết, làm tự điển cho người Pháp học, mà không cần sự giúp đỡ, của một người (Pháp) bản xứ nào.
02 Tháng Mười Một 20241:29 SA(Xem: 5891)
Những bài thơ dưới đây được tuyển dịch từ cuốn ”Một Trăm Bài Thơ Nhật” rất nổi tiếng của thi sĩ-dịch giả Mỹ Kenneth Rexroth với thơ của các thi sĩ Nhật qua nhiều thế kỷ. Trong cuốn này, dịch giả Rexroth đã nắm bắt được rất nhiều tính cách tinh tế của thi ca cổ điển Nhật Bản: chiều sâu của niềm đam mê chừng mực, văn phong sang trọng khắc khổ, và hình tượng phong phú nhưng cô đọng. - Bạt Xứ
02 Tháng Mười Một 202412:22 SA(Xem: 4881)
Đối với người Việt, dù trong nước hay ở nước ngoài, nhắc đến phở là tự nhiên nước miếng tứa ra. Đi ra nước ngoài, người Việt chỉ mong chóng trở về, ào ra quán phở gần nhà gọi tô phở nóng thưởng thức bù lại những ngày nhớ quê hương.