- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

BIẾN KHÚC GIAO MÙA

28 Tháng Tư 201811:53 CH(Xem: 25349)



TranhPhamDuyQuynh
tranh Phạm Duy Quỳnh




gửi lại tháng tư

 

xin gửi lại một chút buồn trong mắt

biển chẳng vui từ thuở vắng chân người

trăng son rỗi nằm nghe đời tất bật

tiếng hát ai xanh mướt điệu u hoài

 

xin gửi lại một hoàng hôn thấm mệt

chút lòng đau dâu bể vô thường

tháng tư vội và bông hoa nở vội

lời hẹn hò đã thấp thoáng mù sương

 

xin gửi lại một mùa vàng đã lỡ

cho trăm năm vẫn nước chảy qua cầu

đường dẫu vắng, xin em đừng ngả nón

cho ta đợi chờ một chút mưa mau

 

xin gửi lại một dòng sông hiền hậu

chẳng còn đâu bên lở với bên bồi

không hiểu nữa, chút nắng vàng da diết

đã về đâu hay khi tóc đã phai rồi

 

xin gửi lại tháng tư mùa hoa nắng

đừng nhắc làm chi lời trách muộn màng

xin gửi lại những buồn vui rất thật

cho tháng tư về trời đất thênh thang

 

NP phan

 

biến khúc giao mùa

 

chẳng còn lại gì

khi giấc mơ mùa xuân đã qua

con hoạ mi

đã không còn hót theo những giai điệu cũ

những giai điệu đã từng thất lạc

trong tiếc nuối ngỡ ngàng

 

chẳng còn lại gì

ngoài con đường gầy guộc

trở mình trong cuộc phù sinh

lay lắt hoàng hôn

hắt hiu đêm gợi nhớ mùa

 

chút thinh lặng cũng tan biến

vào ngày thôi nôi của biển

những cánh hải âu chập chờn

không nói gì về những cuộc tồn vong

những chuyến hải hành

không hẹn trước

 

chẳng còn lại gì

khi chút hừng đông nhạt nhoà vụt tắt

chiếc lá buồn

nhỏ giọt nước mắt xót thương

cho niềm tin cạn kiệt

vào ngày vắng bóng mặt trời

 

lay lắt một giấc mơ giao mùa

lặng lẽ đến

trầm ngâm đi

chẳng còn lại gì

ngoài cuộc tàn phai

 

NP phan

 

khi trở lại

 

khi trở lại cùng nỗi buồn sâu thẳm

em đã về rồi

sao tôi còn ngồi đợi

một cơn mưa vu vơ

đã từng rơi xuống miền quên lãng

 

con dế mèn trong bóng râm vô thức

cứ mãi than khóc một mình

bằng giai điệu rền rĩ

tôi cuộn tròn thương xót

trong lời ca xanh

 

không hiểu sao tôi lại lạc lối

ngay trên triền rêu của tuổi thơ

ngày bong bóng mưa vỡ tan

không còn gì ngóng đợi

 

khi trở lại cùng đôi tay trống rỗng

em đừng trách tôi

sao không lượm lặt

những mảnh vỡ của nụ cười

hiếm hoi

còn sót lại

của một đêm trăng

cong niềm nhớ

                   

                            NP phan

 

mặt trời đen

 

ngày sấp ngửa chờ mặt trời gầy

ám dụ

con sói xám

mang mặt nạ người

hí hửng

chờ con tốt qua sông

 

bầy chim thiên di

đã một đi không trở lại

đâu đó

những đứt gãy

thành vết sẹo

ngóng mặt trời buồn

 

bài kinh nhật tụng đã cũ

những con chữ tội nghiệp

xác xơ

thiên đường xa lắc

nào đường quang

nào bụi rậm

khóc

mặt trời đen

 

NP phan

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Tám 20153:20 CH(Xem: 31916)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Đoàn Khuê định cư ở Canada, anh có một lối viết thật đặc biệt... Nói một cách khác là Đoàn Khuê viết "trúng tim đen" và thật hay. Chúng tôi hân hạnh mời quí bạn đọc và văn hữu cùng đi vào thế giới tạp bút của tác giả "Tạp bút, tìm tôi".
01 Tháng Tám 20153:37 SA(Xem: 32824)
Sàigòn ngày trở lại. Bầu trời nắng vẫn một màu bơ vơ. Tôi đi giữa dòng người xuôi ngược, giữa những hàng quán, những ánh nhìn căng thẳng, giữa những bước chân vội vã. Tôi nhìn Sàigòn vừa quen, vừa lạ - cái đã vỡ tan - cái mới dựng lên - tất cả đều xa khuất như không thể nắm giữ, cũng chẳng thể lìa bỏ.
21 Tháng Bảy 20154:54 CH(Xem: 28163)
Căn phòng im như một góc quá khứ, dù Má chỉ mới rời nhà chưa quá một tuần. Mây ngồi lên chiếc giường đôi, chỗ Má vẫn nằm. Tấm chăn phủ giường xô lệch, chiếc xe đẩy tay của Má đứng xéo góc với tủ đựng quần áo, soi bóng cô đơn trong tấm gương.
19 Tháng Bảy 20152:31 SA(Xem: 31828)
Ai cũng có những bí mật của riêng mình sống để trong dạ, chết mang theo, cả một cuộc đời rồi đào sâu, chôn chặt. Huống chi đó lại là bí mật của người mình yêu thương.
19 Tháng Bảy 20151:15 SA(Xem: 31234)
- Cô hát hay lắm. - Ông làm tôi giật mình. Ông ở đâu đến? Ông rình rập tôi? - Xin lỗi cô, tôi không rình rập cô, tôi đang nằm chỗ kia thì giọng hát của cô theo gió đến với tôi. Giọng cô hay lắm. - Thật không? - Giọng hát cô đã ru tôi ngủ được một lúc. - Ông nói gì? - Xin lỗi, tôi quên là đối với người Mỹ thì một giọng hát dở mới làm người khác ngủ gục nhưng trong văn hóa Việt của chúng tôi thì chỉ những giọng hát hay mới có thể ru người nghe vào giấc mộng.
19 Tháng Bảy 201512:43 SA(Xem: 32959)
chủ nhật già nua màu xám tôi con lắc ngã nghiêng đời đêm tôn nghiêm níu gọi về đi một cõi rong chơi
19 Tháng Bảy 201512:29 SA(Xem: 29392)
Ta dám thề rằng hương ngày cũ Đã theo ai vào tận giấc mơ Sớm mai trách cứ thiên hà một Vì sao sót lại ngày ham chơi
19 Tháng Bảy 201512:10 SA(Xem: 30021)
từ tía sang đỏ tự phê mặt mũi một đống cắc kè thầy bói bảo anh này có phong cách búa rìu cho ngồi ghế kiểm sát
18 Tháng Bảy 201511:56 CH(Xem: 33648)
Cứ bỏ đó,cứ để lòng thanh thản Mưa chiều nay lất phất gió muôn chiều Cười với lá mùa xuân hay mùa hạ Phía cuối đời sẽ vỡ lẽ tình yêu.
18 Tháng Bảy 201511:31 CH(Xem: 29800)
Sự nghiệp viết điếu văn của tôi bắt đầu từ Tạ Văn Thế, Thế trước đây học Văn khoa, công tác ở công ty mai táng quận, đã từng giữ đến chức trưởng phòng tổ chức nhân sự và thuộc diện quy hoạch cán bộ nòng cốt nhưng sau đợt bình chọn người đi tham quan, học tập kinh nghiệm ở nước ngoài, mặc dù ba năm liền là chiến sĩ thi đua nhưng vẫn bị loại nên Thế bất mãn và xin về nghỉ mất sức.