- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CHIẾC DƯƠNG CẦM

24 Tháng Tư 20189:54 CH(Xem: 25548)



DANGHIEN 2017 A
Chiếc dương cầm - ảnh Hà Huy



CHIẾC DƯƠNG CẦM 

Em như chiếc dương cầm
Ngân nga những phím ru yêu dấu
Mùa Xuân mưa và hơi lạnh
Ngát hương đêm thì thầm

Là đôi môi mười tám đầu tiên
Nụ hôn không bao giờ khác
Là tình yêu không bao giờ hết hạn
Và trí nhớ em không thèm đóng khung

Một khi đam mê đã ném hết vào tình yêu
Người ta chỉ có thể chết đi cùng một mối tình đã chết
Những bí mật khỏa lấp bằng nụ cười
Giọt lệ lặng lẽ trong từng đêm em nhớ anh

Cho dù anh có yêu ai
Cho dù anh bắt đầu một câu chuyện mới
Một khúc hát mới
Ở một âm giai khác không có liên can đến hai ta

Thì em vẫn ru anh đi vào giấc ngủ
Tiếng dương cầm buồn bã vì anh
Tiếng sóng tiếng chim tiếng em gọi anh đứt khoảng
Em cánh gió trên sa mạc tình anh

Em như chiếc dương cầm
Trong tận cùng yêu dấu
Tình yêu không có ngày hết hạn
Và niềm nhớ không bao giờ đóng khung

ĐẶNG HIỀN
(Tháng 3- 2018)

 
KHI ANH ĐI HẾT MỘT VÒNG TỬ VI

Khi anh đi hết một vòng Tử Vi
Bỗng nhiên em như mấy bài thơ
Có thể yêu như hồi còn trẻ
Như thế giới này chỉ có hai ta

Em nói muốn yêu em nhiều hơn
Bất chợt có thể nói chuyện sáng đêm
Như nhớ nhau nhiều hơn
Và mình luôn thích những gì đến tự nhiên

Điều gì liên quan đến anh em đều thích
Như giọng nẫu của anh
Em thích hôn khi anh cạo râu
Và giả bộ vuốt cằm anh xem anh cạo sạch chưa

Tuy nhiên em rất ghét con mắt đa tình của anh trên “phây”
Em ghét luôn hàm ria lưa thưa trên vành môi anh
Anh đi đâu em thường bảo nhắn tin
Không phải em dặn anh mà em chỉ lo lắng thôi

Khi em khám phá ra anh có vầng trán đẹp
Em muốn anh cắt tóc ngắn để hôn lên trán anh
Em hỏi, lời em nói có thành thơ được không
Làm thơ cho em có khó lắm không?

Khi anh đi hết một vòng Tử Vi
Bỗng nhiên nghe hồn thơ dại
Anh đã thành anh Ngoại
Mà vẫn có người giận dỗi vì yêu anh

ĐẶNG HIỀN
(Mar-22-2018)

 

ĐÓ LÀ MÙA XUÂN

 

Anh muốn viết một bài thơ

Tả cơn gió hôn tóc em bay

Len vào ngực vào áo vào làn mây

Và anh không hề giả dụ

 

Em  hiền như ly nước mát

Đơn giản như nụ cười không son

Là quả trứng buổi sáng, là tô canh rau buổi chiều

Là cơn mưa thì thầm trên thềm khuya

 

Em là xếp của nhớ thương

Em oai như  nữ tướng

Em tính toán rạch ròi

Em rất bao dung

 

Anh vay tình em mòn mỏi tháng ngày

Em độ lượng bên nỗi buồn co ro trong đêm

Làm sao trả lời em

Khi trời thì mưa và em thì nhớ

 

Anh bảo ngày của anh bình thường

Em trách sao không có gì để nói với em

Anh viết một bài thơ về ngày xưa

Em bảo yêu em sao anh không chung thủy

 

Sao trái tim mình còn non

Mặc dầu tình đã già từ lâu lắm

Em hỏi mỗi sáng anh tắm

Có nhớ đến em có xôn xao từng cơn sóng biển

 

Vẫn là mùi hương của ngày mưa phố cũ

Vẫn là câu hỏi nhẹ như hơi thở em xưa

Anh có còn yêu em nữa không

Anh có còn muốn ở bên em nữa không

 

ĐẶNG HIỀN

(April - 10-2018)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Hai 20153:55 SA(Xem: 31014)
“Khu rừng này sẽ cho chúng tự do, vậy tại sao chúng vẫn muốn bay khỏi đó. Ông nói với tôi ghét sự trói buộc, vậy tại sao ông không tìm một con dao để cắt những sợi dây đó ra. Hay là…Ông vẫn muốn đứng ở một chỗ để mơ mộng tự do.”
26 Tháng Hai 20151:15 SA(Xem: 30672)
coi phim khiêu dâm một chặp đầu óc bỗng sáng ra đùi. vú và mông có gì lấn cấn nơi câu chữ à phải rồi thơ không đáy tưng bừng chói lọi như gương
18 Tháng Hai 201510:22 SA(Xem: 34743)
Mùa xuân mộng mơ về người yêu đầu Sao không nói với anh về người yêu sau cuối Chợt mắt chiều rất lạ Năm tháng có bao giờ lập lại hôm qua
18 Tháng Hai 201510:16 SA(Xem: 33235)
Ngày ấy mẹ sinh em ra ở làng Hương Hồ bên bờ sông Bạch Yến. Không có con sông nào lặng lờ nước biếc xanh như dòng Bạch Yến, một nhánh của sông Hương tẻ ngang uốn lượn loanh quanh bên làng quê nhỏ nhu mì hiền lành của vùng Hương hồ, tưới mát hết hai triền bờ xanh um, trước khi xuôi về Bao Vinh nhập mình trở lại vào dòng Hương.
18 Tháng Hai 20159:45 SA(Xem: 37916)
Vậy mà đã 40 năm qua đi 1975-2015, với đời người như một cơn gió thoảng, với lịch sử chỉ là một chớp mắt, nhưng lại là một chặng đường rất dài trải nghiệm những tang thương. Thêm một chớp mắt nữa, thế hệ những người cầm bút 1954-1975 đều trở về với cát bụi, một số có thể còn được nhắc tới qua tác phẩm nhưng rồi cũng phải kể tới cuộc sống đầy đoạ và cả những cái chết tức tưởi của họ. Nói tới Văn Học Miền Nam, không thể không có một “cuốn sách trắng/ livre blanc” về thời kỳ đó, một Wikipedia mở, như một “bộ nhớ” cho các thế hệ Việt Nam tương lai.
18 Tháng Hai 20159:32 SA(Xem: 33103)
Anh không về, hèn chi hôm qua, hôm kia, hôm kia kia nữa Con hẻm quen tự dưng nỗi chứng gập ghềnh Bầu trời đêm nay chẳng thắp nổi vì sao Mây cũng giận, khóc oà như trẻ con lạc mẹ
18 Tháng Hai 20159:25 SA(Xem: 30872)
Nắng tô vàng mái hiên chùa Sư về giũ áo gọi mùa xuân lai Nữa đêm rót bát trăng đầy Đánh chuông bát nhã một chày kình thiên
18 Tháng Hai 20159:17 SA(Xem: 31831)
những giây phút đầu của năm thứ bốn mươi hãy nói gì đi em với những thinh lặng bủa vây để rồi tự thương xót thân thể mình đã xanh rêu ký ức nhưng chúng ta đừng minh chứng cho một điều sợ hãi
18 Tháng Hai 20158:26 SA(Xem: 30548)
khóa nồng còn đứng loay hoay thèm nghe thân nhiệt cuối ngày luân lưu vàng mai rụng hết xuân kiều sao còn biếc ngọc tỳ kheo vết buồn
18 Tháng Hai 20156:51 SA(Xem: 28832)
Tết thường được nhắc đến với những món ăn đặc trưng “thịt mỡ dưa hành,” và những mùi hương gây nhớ “thoảng mùi khói pháo thoảng mùi nhang.” Nhưng mỗi đứa trẻ mang theo nó một món ăn một hình ảnh một mùi hương riêng, không hẳn giống như những gì chúng ta thường gợi nhắc.