- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THÁNG TƯ CHI

21 Tháng Tư 201811:44 CH(Xem: 24447)
gaidocsach

 

LTS:. Trong sáng tạo, những cái quen thuộc không hẳn đã hay, và những lạ lùng đôi khi là điều không dở. Trong thi ca, thi sĩ thường dùng một thể thơ nào đó để diễn tả tình cảm và tư tưởng của mình, từ lục bát cho đến tự do rồi tân hình thức v.v... tất cả chỉ là phương tiện, đôi khi là một thử nghiệm để người làm thơ sử dụng và chuyển tải tâm tình của mình đến bạn đọc.  Một lần nữa chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu chùm thơ "Tháng Tư Chi" của Phạm Quyên Chi.

 

TẠP CHÍ HỢP LƯU

 

 

BỎ PHỐ

 

Những ngày muốn bỏ phố 
Nhiều điều không muốn nói ra, rồi cũng chẳng muốn nói ra
Nói để làm gì? 
Được gì? 
Thành phố! 
Trông giống độ tuổi ông già lượm rác 

Ông già thoạt nhìn xa lạ với tuổi tác
Ông không bao giờ và chẳng bao giờ nhặt những vỏ lon nước yến của tôi - nó có mùi chán đời của kẻ 26 tuổi, đầu tóc thưa thớt, 
Chỉ cần ăn tô bún buổi sáng - sống cũng chẳng thật tốt với bản thân 

Tháng tư! Bỏ thành phố như bỏ cuộc chơi 
Hai tai tía lạnh
Viết con số 6 không tròn bụng
Làm gì lạc gần mười năm vậy cô gái? 


Hôm nay thứ 7, gần chủ nhật
Thấy cô nằm gần biển, trông không rõ lắm, cô nói gì đó, 
Bạn cô ngồi bên cô 
"Sáng nay tao thấy bầy chim sếu đậu vào mặt tao"
Làm gì để sống đây Chi? 

Viết Văn cần ý tưởng, cần tư tưởng? 
Làm Thơ cần thấy bông gòn nở to giữa lụi tàn tình yêu 
Còn ai muốn sống nữa! 
Còn ai muốn nói nữa! 
Bọn mình vượt biên thì sỡ nhỡ ai đó mở cửa sổ và trông thấy 
Đùng đùng nước chảy, mắt mờ mờ mịt 


Tháng tư câm 
Xem trọn bộ phim câm
Cái ác tự nhiên làm ngứa cái miệng 
Muốn nói quá 
Hay muốn câm quá 
Một ngày nào đó chúng ta kinh hoàng 
Đập đầu 
Và tự đi ăn xin 


Thành phố tháng tư im ru chán đời lắm 
Ly Cafe buổi sáng hồng lên tiếng xe 
Chi ơi, nhất trí bằng lòng bỏ thành bỏ phố 
Về nhà mình em nhé!!!

Phạm Quyên Chi

 


CƠN LŨ

 

Cơn lũ chết cháy dưới cây cầu bắt ngang sang thi trấn 
Thị Trấn Sava không có thực, buôn bán dưa leo tấp nập 
Bầy chuột xây dựng lại nhà cửa 
Chúng mọc ra nhiều tay chân 
Có hôm tổ chức lễ hội 
Mừng bé chuột con ra đời 
Chuột cha ngồi viết bức thư tay khoan khoái

 

Cơn lũ nằm đen thui 
Đến lúc khuya, bầu trời cho muỗi cắn đốt hút hết máu trên thân xác 
Trên manh chiếu rách, ông già đóng vai cậu bé trong chuyện cổ tích 
Đứng dậy mặc áo quần 
Bỗng đâu đó, ngày hôm qua trở lại bảo hạnh phúc gần đây không hạnh phúc 
Ồ, mừng quá 


Chúng ta nên cắt bánh sinh nhật đi tang cho cơn lũ

Sau đó, lũ chuột họp mặt gấp gáp 
Phải tránh xa " răng lưỡi " của nắng 
Nắng cắt đứt dòng họ để gây ác cho người 
Nắng bắt bọn thú rừng phải ngừng ăn, đi nằm, đổ bệnh và chết bỏ con mình

 

Một con trong bọn chuột 
Xung phong 
Trưa nay đây
Lại phòng trọ tôi 
Họp mặt anh em 
Chúng ta phải phù phép cho chúng ta

Phù phép cho những điều không dám nói ra!

 

Phạm Quyên Chi


TÀN TẠ

 

Tàn tạ đêm tháng tư 
Tôi trở về say bảo 
Cột đèn làm cột mốc 
Lãng quên một con đường

 

Người lạ từng yêu tôi
Mắt buồn sâu rưng rức 
Phải Chi à! Em ngủ 
Đi em nhé, tôi đi 


Xa lắm nơi lạnh lẽo 
Nghìn trùng thăm thẳm nơi 
Đại lộ Chi ơi - em
Nhắm mắt lại tiếp tục 


Mơ đi, như trả giá 
Giúp tôi trước cặp vé 
Xem phim miễn phí cho 
Kẻ đứng thấy mình đầy 


Tội nghiệp, Chi ơi đêm 
Tháng tư tôi sợ em
Bỏ đi - cái chốn em 
Bỏ đi - mù mịt cân


Nước mắt bằng kilogam
Kẻ muốn bán người không 
Muốn mua làm sao đây
cho nhanh liền vết sẹo

 

Tàn tạ đêm tháng tư 
Không tài nào thấy giấc 
Ngủ ngon lành, Chi ơi 
Tên em tru lên nhánh 

 

Cây gầy rồi mà em 
thương chi tôi đứt ruột

Để tôi về nhà nằm
Xuống mới thấy đời 

 

Giông tố xuyên qua mọi 
Thấu kính rồi biệt tăm…

 

 

Phạm Quyên Chi

TRƯA HÈ

 

Trưa hè tôi chết
Con bướm xanh đẻ con bướm vàng mười năm 
Mười năm tôi chết, 
Con bướm vàng đẻ ra con bướm đen hai mươi năm
Hai mươi năm tôi chết 
Con bướm đen bị hư thai 
Con bướm vàng già nua
Con bướm xanh trở nên xanh thẫm – chỉ duy nhất nó đến được thành phố có treo lá cờ xanh 


Trưa hè tôi chết
Người ta bày ra trò ho lao 
Phải , phải rồi, cả tháng không uống nước lã, cổ họng khô, răng mẻ lỗ, lưỡi cứng ngắt, trùng hợp lắm 
Người ta còn dán con tem in hình con bướm lên gửi sang nơi xa nhất trong chuồn bướm 
Phải, phải rồi, sẽ không tốn tiền gửi, mọi thủ tục miễn phí như một giấc mộng dài 
Người ta, sống chỉ vì một thói quen là đã quá quen với thói quen 


Trưa hè tôi chết
Thằng nhỏ 2 tuổi, dở trò cướp bóc 
Căn phòng tôi thuê dài tổng cộng 43 viên gạch rêu, bà chủ cửa hàng vật liệu còn hỏi ý kiến ông chồng về giá cả viên gạch làm thành cuộc trò chuyện bí mật
Con chó đỏ bị xích ngay vị trí cái vú – nằm sấp – nằm ngửa tính ngày lành tháng tốt chuẩn bị đầu thai 
Bức tranh, duy nhất bức tranh còn xót lại trong đống đổ nát vẫn nguyên vẹn hình 4 quả táo với con dao thái 
Hai người con trai ngồi im lặng sợ một tiếng động, hình như trời nắng trí nhớ mất đi tạm thời 


Trưa hè tôi tự tử
Tôi sợ má tôi vô căn phòng thuê sẽ làm tôi quên mất ý định tự tử 25 năm nhen nhóm 
Tôi sợ tôi chết không thành 
Nằm cong veo như cái cốc không nước 
Có con sông quê, à ơi thuở con cua kẹp con cua 


Tôi giật mình 
Trời nắng làm thinh 
Cánh cửa nặng quá, 
Tôi nhích ra không nổi 
Lật ngửa bàn tay 
Tôi biết bò – đi – đứng – chạy – nhảy – hát – ca – khóc – cười – yêu – ghét – giận – hờn 
Tôi biết đọc – sách 
Một cuốn sách có gáy đóng rất đẹp,732 trang luôn bìa , giá 0 đồng 
Chỉ dạy duy nhất một điều 
Một con ma nó có thể chết vì điều gì ???

 

PHẠM QUYÊN CHI

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Mười Hai 201411:41 CH(Xem: 32433)
Tân ngồi đối diện với viên sĩ quan mang quân hàm đại úy của quân đội nhân dân, anh lơ đãng nhìn khuôn mặt khắc khổ của cán bộ trước mặt, đang chăm chú đọc mấy tờ giấy vở học trò mà lướt mắt nhìn qua anh biết là tờ khai lý lịch của anh, tay áo trái được giắt vào thắt lưng vì tay trái anh ta cụt mất từ vai. Từ những ngày đầu tiên vào trại, tất cả trại viên phải miệt mài viết bản tự khai về lý lịch, viết đi viết lại…
15 Tháng Mười Hai 201412:09 SA(Xem: 36792)
Thương em nửa tháng mười hai U huyền nhuốm bệnh rối bời giấc xuân Mắt hoen lệ ngọc vương buồn Môi run khép mở cội nguồn linh thiêng
15 Tháng Mười Hai 201412:01 SA(Xem: 34051)
khi tôi đứng hát cùng lê uyên bỗng nhớ tới lộc cùm cụp râu mép giọng khàn khào theo em xuống phố trưa nay
14 Tháng Mười Hai 20146:01 CH(Xem: 32358)
Khi đứng một mình trong mù sương, không có một bàn tay, một bờ vai, một tiếng nói bên cạnh để khẳng định phương hướng, hay ngay cả mùi hương hoa cỏ mục để biết tọa độ của không gian và thế giới nơi mình đang đứng, người ta luôn có đôi chút phân vân: - Có những con đường không, bên ngoài mù sương?
14 Tháng Mười Hai 20145:54 CH(Xem: 30967)
dăm ngón tay tháng ngày đặt hờ lên da thịt hằn học kỷ niệm lần mò tìm lại những dấu vết vất vưởng hạnh phúc
14 Tháng Mười Hai 201412:57 SA(Xem: 29669)
Các nhà lãnh đạo cộng sản rất sính chứng minh tính khoa học trong các suy nghĩ, lời nói, việc làm của họ. Mỗi khi tung ra quyết định gì, các lãnh tụ không chỉ khẳng định đó là điều duy nhất đúng, mà còn phải đúng trên khắp địa cầu, trong mọi thời đại, và ở tất cả mọi nước.
13 Tháng Mười Hai 20142:47 CH(Xem: 33152)
Bài viết chỉ là hồi tưởng với những kỷ niệm rất riêng tư về một người bạn tấm cám Nghiêu Đề, với mối giao tình hơn nửa thế kỷ; người viết không ở trong giới hội hoạ nên cũng không dễ dàng để viết một hoạ sĩ tài hoa, sáng tác tuy ít nhưng đã để lại dấu ấn lâu dài trong lãnh vực nghệ thuật tạo hình của Việt Nam, qua một giai đoạn đầy sáng tạo trong những năm 1960-1970 với Hội Hoạ Sĩ Trẻ Việt Nam mà Nghiêu Đề là một trong những thành viên sáng lập với cá tính nổi bật. (Ngô Thế Vinh)
11 Tháng Mười Hai 201412:10 SA(Xem: 32394)
Chỉ vì cái mùi này mà tôi đánh mất một tình bạn đẹp nhất, mà có lẽ cả cuộc đời này tôi chẳng bao giờ có được. K đã nhiễm bệnh, nôn mửa sau khi từ nhà tôi trở về. Còn chúng tôi thì không. Hằng ngày chúng tôi vẫn sinh sống, vẫn ăn uống, tắm giặt bằng nguồn nước này.
10 Tháng Mười Hai 20141:56 SA(Xem: 29738)
Tôi bắt đầu sợ. Tôi thét lên một tiếng nhưng âm thanh không thể thoát khỏi cổ họng. Mồ hôi tôi túa ra lạnh buốt. Tôi dừng lại, đưa tay sờ lên mặt mình.Da mặt tôi nhão nhoét và khi ngón tay tôi khẽ chạm vào thì từng miếng da oặt èo, ươn ướt chảy xuống y như lớp phấn hóa trang.
10 Tháng Mười Hai 20141:48 SA(Xem: 32397)
Khoảng mùa hè năm 1985, Bửu Ý vào chơi Sài Gòn. Ở thành phố này, thời gian của anh thường dành cho, quanh quẩn, với những người bạn thân Đinh Cường, La Quang Thanh, Trịnh Công Sơn, Tôn Thất Văn… Trong một lần ngồi với nhau, uống rượu, nói nhiều chuyện lan man từ trưa đến chiều, bỗng câu chuyện bất ngờ chuyển đề tài về vợ con.