- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

LẠI MỘT NGÀY QUA

19 Tháng Tư 201812:49 SA(Xem: 25557)

TRANH AI LAN
Tranh Ái Lan



chút tình hoang phế

 

tóc người chợt nhớ chợt quên

đường nào rẽ nhánh muộn phiền trong tôi

hay từ múi lệch đường ngôi

người giam tôi suốt một thời hoa niên

 

môi kia đọng những ưu phiền

tôi về với cõi đời riêng bẽ bàng

khi son phấn đã phai tàn

tôi còn cầm giữ miên man giọt sầu

 

tay buồn níu mộng nghìn sau

sầu chăn chiếu đã dâng đầy xác thân

loay hoay cuối dốc gian trần

hay đâu mình đã một lần phù hoa

 

từ nghìn hư ảo xót xa

đêm trôi tuyệt vọng mưa sa phận người

xin cho tôi gửi lại đời

chút tình hoang phế giữa trời tịch liêu...

 

nguyễn minh phúc

 

lặng lẽ chiều trôi

 

nghe hư ảo một chân trời cuối gió

sầu thênh thang đậu giữa mắt môi người

tôi ngồi đếm mùa thu vàng dang dở

nhặt cho mình chiếc lá úa vừa rơi

 

em đã đến đã đi và tôi biết

tình yêu buồn như thập giá đời tôi

chiếc đinh đóng vào bàn tay tội nghiệp

giọt máu nào nhỏ xuống trái tim côi

 

giấu đau đớn giữa gian trần mê muội

từng phút giây hối hả được yêu người

tôi cô quạnh bên đời tôi lầm lũi

đau lặng thầm một vết cắt không nguôi

 

yêu dấu đã không còn tầm tay với

thì em ơi cơn mộng cũng xa rồi

nghe ám thị từng nỗi buồn vời vợi

rơi giữa đời tàn tạ bóng chiều trôi...

 

nguyễn minh phúc


lại một ngày qua

 

bâng khuâng chiều rơi xuống

hoàng hôn rụng chân trời

mới bình minh một thoáng

là đêm về chơi vơi

 

tôi đếm ngày tháng tận

thả bóng ngày đi qua

có thấy đời lỡ vận

trong từng chiều mưa xa

 

em xưa giờ cũng mất

tình xa mù bãi hoang

còn nỗi buồn rất thật

trôi ngùi ngậm cuối ngàn

 

tôi ngồi đây mà nhớ

thở dài chiều mưa qua

trên tay đầy gió thổi

hiu hắt bóng trăng tà

 

một ngày thôi đã hết

em cũng vừa xa tôi

ôm niềm đâu mỏi mệt

trên dốc chiều phai phôi...

 

nguyễn minh phúc

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Giêng 20152:47 SA(Xem: 33539)
vào hẻm rậm rịt tóc xúm xít mặt trời cưa ngang một đỉnh cây lá lá lá. lá um. và cỏ tuyền lục thiên nhai. hoẵng một bầy
18 Tháng Giêng 20151:33 SA(Xem: 34841)
Trần Vũ thực hiện Phỏng vấn Ban Mai Vết chân dã tràng của người viết tùy bút
13 Tháng Giêng 20151:35 SA(Xem: 34570)
Những ngày đông buốt giá Trái tim ta máu vẫn đỏ tươi Không thể mất đi nụ cười Không thể mất đi niềm hân hoan sống
13 Tháng Giêng 201512:08 SA(Xem: 32355)
Sài Gòn tháng Mười Hai, tôi về trời nóng dịu và nắng êm. Nơi phi trường, anh Hải quan trẻ tuổi hỏi nơi sinh của chúng tôi và lập lại _ Sài Gòn, Hà Nội _ với một nụ cười. Ra khỏi phi trường em gái tôi nói cho tôi hiểu, anh ta nháy mắt với bạn đồng nghiệp đứng kề là không có tiền kẹp vào passport đó.
12 Tháng Giêng 20153:10 SA(Xem: 33766)
Mai sau khâm liệm nụ cười người theo cổ mộ chẳng cười trần gian huơ bàn tay nắm nửa gang nửa hụp lặn giữa thế gian lầm bầm
09 Tháng Giêng 201512:49 SA(Xem: 32996)
Cách đây ít lâu tôi đọc một bài viết của nhà nghiên cứu Nguyễn Khắc Mai với tựa đề “Hầu chuyện với anh Trương Tấn Sang” bài viết của ông xoay quanh hiện trạng của đất nước. Như một lời nói thẳng, nói thật, một lời tâm tình dựa trên câu nói mớm của ông Trương Tấn Sang khi tiếp xúc cử tri tại Sài Gòn. Ông Sang nói: “Chúng tôi sẵn sàng nghe những ý kiến cay đắng”.
08 Tháng Giêng 20153:15 SA(Xem: 33480)
Lạ như câu chuyện kể Về một nơi nào đó mà anh không biết được Những tưởng tượng lùng bùng trong hai hàng nút áo Em dừng lại ở nút thứ ba
08 Tháng Giêng 20153:01 SA(Xem: 33000)
Tuyền về làm vợ anh Lâm, bởi vì anh Lâm hỏi Tuyền, bởi vì Ba ưng gả Tuyền, bởi vì những năm đó Tuyền có tương lai gì hơn là một người chồng mà cả Ba và Tuyền đều không dám chắc là tương lai đó sẽ đến.
08 Tháng Giêng 20152:37 SA(Xem: 33027)
Anh đường đột gửi mail cho em, vì, anh không thể nào chịu đựng được sự giày vò hơn nữa. Từ hôm gặp lại em đến nay, biết hoàn cảnh của em hiện giờ, tự nhiên anh thấy trong người làm sao ấy.
08 Tháng Giêng 20152:05 SA(Xem: 33435)
Những câu chữ suối trào bổ ngửa, nhả ra bay, bơi, trôi ròng về biển những câu thơ va đầu vào đá