- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

ĐỌC LẠI BÀI THƠ THÁNG TƯ

05 Tháng Tư 201812:48 SA(Xem: 29224)

1064050_473105986110117_1095963887_o
Photo ĐH



YÊU NƯỚC LÈO

 

Em cứ tưởng tượng nhiều thứ

Chuyện anh chát chít với ai

Chuyện đêm khuya ngồi viết cho ai

Chuyện yêu đương mù mịt và không chịu yêu nước lèo

 

Em bảo thế giới chung quanh anh ồn ào son phấn

Không trầm lặng sâu sắc

Không tư tưởng nghệ thuật hay thích chuyện con heo

Không trăn trở văn chương, không làm thơ vắt dòng

 

Rất thích chụp hình nghệ thuật đẹp sang

Mà không biết tạo dáng, ánh sáng lung tung

Không văn hóa Hà Nội, không thật thà miền Nam

Chỉ gàn gàn miền Trung Việt kiều hay cãi

 

À có lần em nói anh đặc biệt

Đặc biệt chân quê khi anh đọc thơ

"Anh có bao giờ thôi nhớ em"

Chỉ tại anh run quá nên đọc sót chữ "kia"

 

Em bảo sao anh không quan tâm đến chính chị

Mà suốt ngày cứ việc chính em

Gió lạnh ngoài kia mang theo mùa đông băng giá

Cái lưỡi bỗng cà lăm như sức nặng bốn nghìn năm kéo tới

 

Đả đảo cái ngu

Ngu... hu hu hu

Em cười và bảo

Anh nói... giống kiểu lưu manh chính trị

 

 

Đặng Hiền

 

BÀI THƠ THÁNG BA

 

Tìm bài thơ tháng ba bỏ lên

Như là khuyến mãi cho liều thuốc bổ cuộc tình

Thấy em cười tươi như men rượu

Không than già vì nhờ đông trùng hạ thảo

 

Hình như nhân loại đã được cứu

Không còn sợ bệnh đường loại hai

Thấy bạn loay hoay tìm đường cứu nước

Bằng gánh hàng rong thuốc  đắng như niềm đau

 

Thôi đành tặng nhau huyền thoại

Cho qua một khiếp phù sinh

Hát câu thơ người xưa

Nô lệ ngàn năm cùng nội chiến từng ngày

 

Tìm bài thơ tháng ba

Nghe nhói đau âm u  bóng tối

Thời gian đã làm trò ảo thuật bằng những câu khẩu hiệu điên mê

Mà học hoài không thuộc chữ yêu thương.

 

Đặng Hiền


 

XIN THAY QUỐC TỔ

 

Có đơn xin vào quốc tịch

Có đơn xin ra

Chưa thấy mẫu đơn nào

Xin thay Quốc tổ

 

Vậy mà có kẻ

Hô hào xin nhận

Đất nước người làm Tổ quốc thứ hai

Và màu cờ là trò hề thay đổi

 

Chuyện cuộc đời cười ra nước mắt

Phải tra lại tự điển mấy lần

Tổ quốc,Tổ quốc là gì?

Truy tìm định nghĩa chữ đớn đau

 

Khi mà từ nội đến ngoại

Luôn sống bằng huyền thoại

Và anh hùng chỉ là nạn nhân

Của đám đông hèn nhát

 

Viên thuốc giảm đau là hy vọng

Trên chuyến viễn hành tuyệt vọng

Tự do như hơi thở như khí trời

Có ai rao bán tự do

 

Trang sử nào ghi dân ta Man di

Thực dân nào khoác hoàng bào khai hóa

Lời rao tâm thần

Xin thay Quốc tổ...

 

Đặng Hiền




ĐÀN ĐIẾM BUÔN

 

Khi em thay màu áo
Màu son môi vẫn hồng
Chỉ tình tỉnh như không
Dù lòng buồn quá mạng

 

Có câu hỏi lan man
Bạn làm gì để sống
Làm thơ không phải nghề
Chợt buồn như bất lực

 

Hôm nào tung quảng cáo
Bán tòan thuốc cường dương
Chính chuyên cùng trăng gió 
Đạo đức che loạn tình

 

Có rất nhiều thứ giả
Nhưng giả hại thần kinh
Là lăng loàn trí tuệ
Là trí thức giả hình

 

Khi em thay màu áo
Và khoát đủ màu cờ
Ơi em buồn không hở
Tự do đàn điếm buôn…

 

Đặng Hiền


ĐỌC LẠI BÀI THƠ THÁNG TƯ

Qua tháng tư rồi
Anh có trở về ngày bình thường
Như đi bác sĩ, làm tình và các thứ
Mình lại hẹn nhau mùa điên năm sau

Không biết cơn điên có cần sáng tạo
Như tái tạo biển đảo làm phi trường rồi bay lên
Thôi đừng nói giải phóng, quốc hận và thắng thua
Khi mà tình yêu giới hạn

Khi em bảo anh
Phát biểu không đường đi xuống
Lập lại nhiều lần con chữ a a...
Đoạn kết với hò reo và chết hết

Bên kia biển có thằng con đỉnh cao trí tuệ
Nó bảo lùa người vào trại tù là nhân văn
Ừ thì ác và ngu
Cớ sao tiếng cười chúng ta nhốm cùng nước mắt

Những ngày cuối tháng tư
Em ngủ suốt ngày chỉ thức dậy để ăn rồi lại ngủ tiếp
Vì không thích nghe ồn ào
Dù ở Sài gòn lớn hay nhỏ

Bài thơ đi xuống
Rớt sâu vào trong mắt bạn
Cơn đau lưng quặn đau từ ánh mắt
Những tia hy vọng lóe lên như bóng pháo bông chợt tắt

Qua tháng tư rồi
Anh có trở về ngày bình thường
Như chơi trò thả bong bóng bay
Thiên đường xa mù bu lô bu loa… điên.

Đặng Hiền

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 96864)
Ô ng nội tôi là người cuối cùng trong dòng họ còn biết chữ nho. Ông có chín người con, 2 trai 7 gái. Ba tôi là con trai trưởng. Cái thời của ông còn nặng nề “trọng nam khinh nữ”. Trước khi mất, ông ngã bịnh một thời gian. Biết mình không sống được lâu, ông cho gọi tất cả những người con từ khắp nơi trở về...
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 112058)
n hững khẩu súng thần công chĩa vào nhau từ hai phía chúng đang nhìn nhau hay đang nhắc về quá khứ của những xác chết đạp lên nhau? chúng đang ôn lại Hương giang cố sự hay đang gục mặt tưởng niệm quyền uy?
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 113386)
LTS: L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Song Ninh là bút hiệu của người thơ đang sống và làm việc tại Sài gòn. Chúng tôi hân hạnh gởi những dòng thơ lạ và lấp lánh như nắng mùa hè của Song Ninh đến với quí độc giả và văn hữu. TCHL
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 96512)
... T ừ phòng tắm bước ra, nàng ngây người nhìn tôi phì phèo điếu thuốc lá, buồn cười thật anh nhỉ, lúc trên ôtô em cứ buồn ngủ rũ ra, chỉ muốn nhanh chóng đến nơi thuê nhà, đến đây lại tỉnh như sáo? Tôi lặng lẽ đốt thuốc. Mỉm cười nhưng không bắt chuyện.
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 96152)
M áy bay hạ cánh ở phi trường Liên Khương, trời Đà Lạt mát lạnh với buổi sáng sớm còn mờ hơi sương. Người đàn ông ngồi bên cạnh trên máy bay hẹn tôi sẽ lấy vé. Rồi anh biến mất trong dòng người. Tôi điện thoại cho Hà đến đón, xe honda 100 phân khối Hà phóng như bay trên con đường lộng gió, hai bên đồi thông bạt ngàn, hoa dã quỳ vàng rực rỡ.
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 118076)
L ẩn quẩn từ một buổi chiều nơi ranh giới của giọt nước nào rất mỏng cơn mưa hối hả sau ngày oi nồng đầu hạ cố làm dịu những cồn cào nơi ngực về một hoang tưởng không tên phập phồng thở
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 79389)
H ải quân Hoàng gia Nhật dạy cho tôi một nghề nghiệp duy nhất: Phi công khu trục. Hủy diệt những kẻ thù của tổ quốc, bay và bắn. Tôi đã sống như vậy suốt 5 năm, trên những vùng trời Trung Hoa và Thái Bình dương. Tôi không biết đến đời sống nào khác ngoài đời sống của người lính.
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 69433)
N hư mọi người đều biết, Victor Hugo (1802-1885) vừa là nhà thơ trữ tình và châm biếm vừa là kịch tác gia cách tân vừa là nhà văn xã hội Pháp thế kỉ XIX rất ư năng động và sung sức, có nhiều tác phẩm đủ ba thể loại đó để đời. Chẳng hạn, chỉ cần nhắc tới cuốn truyện đầm đià nước mắt Les Misérables (Những kẻ khốn nạn – 1862) (1) là ít ai quên, đặc biệt ở Việt nam...
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 95515)
Đ êm úp mặt vào vách, tôi nhớ đến người con gái trên chiếc thuyền nan. Dưới ánh trăng thân thể nàng trắng ngần như tượng sứ. Trong giấc ngủ chập chờn, đôi tay nàng vẫn đều đều khỏa nước, khỏa lấp cả sự day dứt trong tôi. Tôi thấy cả nàng và tôi đều đứng ngoài trò chơi ấy, nàng ngồi bên tôi ngắm những cụm cỏ xanh um buồn bã...
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 116483)
C ần gì phải viện dẫn đến những lời chứng dối Khi đám đông nghe bài giảng trên núi chẳng chút động tâm Khi quân gian đem gươm giáo bắt thầy mình như bắt kẻ cướp Thì những lời chứng dối cũng chẳng ăn thua gì