- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

SÁNG ĐI NGANG NHÀ THỜ

04 Tháng Tư 201811:37 CH(Xem: 27288)



dc 23
Tranh Đinh Cường




Sáng đi ngang nhà thờ


Ngang qua cổng giáo đường xưa
Hồn tôi bất tỉnh giữa mùa phục sinh
Tôi làm dấu thánh bất minh
Trên cao chúa đã tội tình thay tôi

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

Cơn mưa chiều

 

Nghe chừng buồn đã mủ mưng
Ngoài kia gió với cây rừng lang thang
Tựa như một cuộc truy hoan
Ngẩn ngơ ta lại cười khan một mình

 

Lạnh sao mà lạnh cả tình
Ta gom lửa ái hong tình ta khô
Nửa kia lấp một nấm mồ
Chiếu chăn huyệt lộ phụng thờ ma sinh

 

Chiều chiều gióng một bài kinh
Ru trần gian nuối cuộc tình cho không
Lạnh sao mà lạnh cả lòng
Mưa ơi, trút hết giận hờn rồi ngưng

 

Cuộc chơi đã đến lúc dừng
Tìm nhau chỉ thấy một vừng mây tan
Ngoài kia cây gió truy hoan
Ngẩn ngơ ta lại cười khan một mình...

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

Chiều sài gòn tìm quán cà phê cũ

Thèm ly cà phê bụi
Không nhớ quán ở đâu
Cây lộc vừng làm dấu
Bảng hiệu chớm phai màu

Chiều phố xá sài gòn
Có nỗi buồn bất chợt
Có những lời hứa suông
Trăm năm không ràng buộc

Ta lạc một con đường
Tình đã chia trăm ngỏ
Ngã tư đèn còn xanh
Lòng bỗng nhiên bật đỏ

Cách nhau mấy cây cầu
Mà sao lòng xa ngái ?
Chim vỗ cánh thiên di
Ngủ bên đồi tự tại

Chiều sài gòn lơ láo
Tìm quán cà phê quen
Một chỗ ngồi đã lạnh
Gọi tên anh và em

Nguyễn thị Bạch Vân

2018

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Tám 20153:20 CH(Xem: 31925)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Đoàn Khuê định cư ở Canada, anh có một lối viết thật đặc biệt... Nói một cách khác là Đoàn Khuê viết "trúng tim đen" và thật hay. Chúng tôi hân hạnh mời quí bạn đọc và văn hữu cùng đi vào thế giới tạp bút của tác giả "Tạp bút, tìm tôi".
01 Tháng Tám 20153:37 SA(Xem: 32831)
Sàigòn ngày trở lại. Bầu trời nắng vẫn một màu bơ vơ. Tôi đi giữa dòng người xuôi ngược, giữa những hàng quán, những ánh nhìn căng thẳng, giữa những bước chân vội vã. Tôi nhìn Sàigòn vừa quen, vừa lạ - cái đã vỡ tan - cái mới dựng lên - tất cả đều xa khuất như không thể nắm giữ, cũng chẳng thể lìa bỏ.
21 Tháng Bảy 20154:54 CH(Xem: 28182)
Căn phòng im như một góc quá khứ, dù Má chỉ mới rời nhà chưa quá một tuần. Mây ngồi lên chiếc giường đôi, chỗ Má vẫn nằm. Tấm chăn phủ giường xô lệch, chiếc xe đẩy tay của Má đứng xéo góc với tủ đựng quần áo, soi bóng cô đơn trong tấm gương.
19 Tháng Bảy 20152:31 SA(Xem: 31837)
Ai cũng có những bí mật của riêng mình sống để trong dạ, chết mang theo, cả một cuộc đời rồi đào sâu, chôn chặt. Huống chi đó lại là bí mật của người mình yêu thương.
19 Tháng Bảy 20151:15 SA(Xem: 31243)
- Cô hát hay lắm. - Ông làm tôi giật mình. Ông ở đâu đến? Ông rình rập tôi? - Xin lỗi cô, tôi không rình rập cô, tôi đang nằm chỗ kia thì giọng hát của cô theo gió đến với tôi. Giọng cô hay lắm. - Thật không? - Giọng hát cô đã ru tôi ngủ được một lúc. - Ông nói gì? - Xin lỗi, tôi quên là đối với người Mỹ thì một giọng hát dở mới làm người khác ngủ gục nhưng trong văn hóa Việt của chúng tôi thì chỉ những giọng hát hay mới có thể ru người nghe vào giấc mộng.
19 Tháng Bảy 201512:43 SA(Xem: 32975)
chủ nhật già nua màu xám tôi con lắc ngã nghiêng đời đêm tôn nghiêm níu gọi về đi một cõi rong chơi
19 Tháng Bảy 201512:29 SA(Xem: 29413)
Ta dám thề rằng hương ngày cũ Đã theo ai vào tận giấc mơ Sớm mai trách cứ thiên hà một Vì sao sót lại ngày ham chơi
19 Tháng Bảy 201512:10 SA(Xem: 30040)
từ tía sang đỏ tự phê mặt mũi một đống cắc kè thầy bói bảo anh này có phong cách búa rìu cho ngồi ghế kiểm sát
18 Tháng Bảy 201511:56 CH(Xem: 33670)
Cứ bỏ đó,cứ để lòng thanh thản Mưa chiều nay lất phất gió muôn chiều Cười với lá mùa xuân hay mùa hạ Phía cuối đời sẽ vỡ lẽ tình yêu.
18 Tháng Bảy 201511:31 CH(Xem: 29811)
Sự nghiệp viết điếu văn của tôi bắt đầu từ Tạ Văn Thế, Thế trước đây học Văn khoa, công tác ở công ty mai táng quận, đã từng giữ đến chức trưởng phòng tổ chức nhân sự và thuộc diện quy hoạch cán bộ nòng cốt nhưng sau đợt bình chọn người đi tham quan, học tập kinh nghiệm ở nước ngoài, mặc dù ba năm liền là chiến sĩ thi đua nhưng vẫn bị loại nên Thế bất mãn và xin về nghỉ mất sức.