- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

LỤC BÁT NGUYỄN THỊ BẠCH VÂN

28 Tháng Mười Hai 20174:35 CH(Xem: 24035)

LỤC BÁT NGUYỄN THỊ BẠCH VÂN
Sóng - photo NTBV

Xưng tội với đêm

Tôi đi làm lễ hai ngôi
Chúa không ban phép cho người thứ ba
Người vừa xưng tội thưa cha
Trên môi bánh thánh lòng tà dương say

Ngón nào đeo nhẫn vào đây
Xoè tay mười ngón buồn ngây ngất buồn
Dấu chân chạm ngõ hoàng hôn
Mưa sương trãi ngọn tóc hờn lẽ đôi

Làm sao người trả lại tôi
Cơn đau dốc ngược một thời xuân xanh
Bao nhiêu năm lễ phục sinh
Chúa sống lại, chỉ có mình tôi chôn

Nhà thờ một gốc cây buồn
Đưa tay làm dấu sinh tồn cho ai
Ba trăm sáu mươi lăm ngày
Năm mười hai tháng đọa đày chúa ơi

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

bài thơ muộn

Hôm nay soi mặt trong gương
Giật mình mới thấy mình thương lấy mình
Mái đầu rụng hết bình minh
Đôi môi đôi mắt thình lình xám trơ

Sớm mai lịch xé một tờ
Trên vầng trán cũng đậm mờ vết chim
Bàn tay gân guốc nằm im
Nghe từng đường chỉ nối liền cơn đau

Năm nay mà hỏi năm sau
Bao nhiêu con giáp sẽ vào thiên thu
Gối đầu một giấc phù du
Sao còn vương vấn lời ru muộn màng

Chiều chiều nhớ cữ lang thang
Phố đi theo phố ,mình hoang với mình.
Làm thơ con chữ thất tình
Vỗ tay vào giữa cõi khinh bạc người

Ngẩng cao đầu hỏi ông trời
Bao giờ mây sẽ qua đời hỡi ông
Bao giờ mưa nắng thay lòng
Và bao giờ nữa mình không là mình

Nguyễn thị Bạch Vân

 

Độc thoại với thơ

Đông về gọi gió hồ nghi
Lạnh lùng chăn gối vô tri lạnh lùng
Đêm nay nghe nhớ vô cùng
Cái đêm rượu rót tương phùng mềm môi

Sầu tôi cũng kịp ra đời
Dã tràng vun mãi tình tôi dã tràng
Vòng tay như thể ơn ban
Mắt môi mở cổng đa đoan tôi vào

Chiêm bao lạc dấu tìm nhau
Đớn đau tôi chỉ đớn đau một mình
Đêm sâu trở giấc tội tình
Thắp hương độc thoại cho mình bài thơ

Tôi ru tôi đến bao giờ
Tháng năm hờ hững có chờ đợi đâu
Tôi chờ đói rách đêm thâu
Nồng hương ngày ấy đã lâu Không còn

Nguyễn thị Bạch Vân

 

Ý kiến bạn đọc
03 Tháng Giêng 20183:01 SA
Khách
Thơ của Cô hay quá. Làm thế nào để sưu tập cho đủ một tập thơ. Nếu được thì cô gởi cho tôi.. Tôi hiện ở California.
Đa tạ.
KCC
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Mười Hai 20153:37 SA(Xem: 29186)
Khi chúng ta không còn online/ Trong mùa Giáng Sinh này / Thành phố vẫn ngủ và thức dậy / Một nơi không còn nghe thấy tiếng gà gáy / Em chỉ cảm nhận được lời cỏ cây / Xanh trong lời anh từng nói / Nhớ em /
18 Tháng Mười Hai 20153:13 SA(Xem: 27970)
Mọi thứ đều trở nên vội vã em lật lại ngày bao dung để chúng ta cùng già đi trong ngàn năm tuổi đợi chờ rong ruổi anh sẽ kể cho em nghe thật nhiều về lá thu chẳng kịp vàng năm ngoái em lật lại ngày khỏa lấp những mạc ngôn
18 Tháng Mười Hai 20153:00 SA(Xem: 28057)
/Mai mốt rồi thôi buồn cũng cũ / Mộng chút rong rêu phủ lại mình / Rồi cũng ngày qua mùi gió chớm / Trong tàn thư cũ mùa đau thương /
18 Tháng Mười Hai 20152:49 SA(Xem: 26206)
Em muốn chết một thời gian? / Cho trái tim không còn yêu thương nhớ nhung rạo rực / Em muốn cất trong trái tim mình giấc ngủ thật sâu / Em mang vào cõi nhiệm màu /
17 Tháng Mười Hai 201512:10 SA(Xem: 30218)
Yết giá mình bằng ba bài thơ / Đừng đòi nhau chùm hạt dẻ / Những bài thơ buồn như ngày Em Nắng Trời tạ thế / Hay cũng có thể buồn như hoàng hôn chú mục đồng bên sông /
14 Tháng Mười Hai 20153:07 CH(Xem: 31654)
Nhà văn Phùng Nguyễn, tên thật Nguyễn Đức Phùng, sinh năm 1950 tại Quảng Nam, là anh cả trong một gia đình đông anh em. Học xong tiểu học trong một làng quê, năm 1961 cậu học sinh Nguyễn Đức Phùng thi đậu vào lớp Đệ Thất trường trung học Trần Quý Cáp, Hội An. Ba năm sau đó Phùng theo gia đình vào Sài Gòn 1964.
13 Tháng Mười Hai 20152:14 SA(Xem: 29748)
Cợt đùa theo lời vấn an em / MỈm cười cố che niềm bối rối / Vùng đất chiêm bao anh tưởng nhầm đất mới / Buổi chiều ngồi nhìn hoàng hôn trên cánh bay /
08 Tháng Mười Hai 201512:36 SA(Xem: 27724)
Anh viết cho em / thân phận thời đại chúng ta / những cặp mắt ngày nhắm đêm mở / chằ/m chằm nhìn về quá khứ / không cho tương lai thở / những gốc cây bứng rễ / èo uột sinh sôi trên vùng đất mớ /
28 Tháng Mười Một 20153:58 SA(Xem: 29763)
Thời gian không là liều thuốc chữa tương tư / Thời gian chỉ làm tình yêu thêm nếp gấp / Những năm tháng tưởng quên / Cứ tăng dần từng số đếm /
24 Tháng Mười Một 20151:30 SA(Xem: 28817)
nếu tình yêu như nỗi đau là có thật / hãy để em mang nó đến vùng đất của người chết / đặt nó vào lòng bóng tối /