- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

ĐI VỀ PHÍA NÀO CŨNG THẤY CHIÊM BAO

21 Tháng Mười Hai 20175:23 CH(Xem: 25120)

BIEN NANG- photo UL
Biển Nắng - photo UL



Nguyễn thị Bạch Vân

ĐI VỀ PHÍA NÀO CŨNG THẤY CHIÊM BAO

 

Tất tả trong mỗi buổi sáng
Tôi đi mà không hiểu đi đâu
Giống như sắp có một cuộc hò hẹn
Đi về nơi không có ai chờ

Rộn ràng trong mỗi buổi chiều
Lòng nao nao như sắp có tin ai
Lạnh tràn về đầy trong tay áo
Tay xiết chặt tay chẳng ấm là bao

Xếp vào ba lô biết bao ngọn gió
Cất vào ngăn tim chật hết giấc mơ
Con gió đã thoát ra từ nhịp thở
Những giấc mơ huyễn hoặc bất ngờ

Điểm trang rồi đi xuống phố
Bàn chân bắt nhịp cuộc thăng trầm
Con đường suốt chiều dài thương nhớ
Nằm im nghe tiếng gõ ngàn năm

Còn lại chút tàn tro đem thuỷ táng
Cũng thật thà không rõ là ai
Một buổi sáng vẫn như muôn buổi sáng
Một bàn tay tự xiết chặt bàn tay

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

THÁNG MƯỜI HAI MỘT NỖI BUỒN

Tháng mười hai không còn ai hò hẹn
Bệnh giả đò giống kẻ tương tư
Buồn chạy dài sau lưng cột sống
Con dế mèn cũng hết muốn phiêu lưu

Tháng mười hai kiểm lại tình còn mất
Thấy mùa đông vật vã bởi mùa thu
Những bước đi suốt mùa hè rạo rực
Tình cuối năm còn lại chút sương mù

Tháng mười hai thức ru tình đã ngủ
Lời không tròn câu chữ cũng không ngay
Tôi tỉnh giấc giữa lưng chừng mộng mị
Thấy dường như số phận đã an bài

Tháng mười hai con chim tình bay đậu
Hót thêm vài tiếng nữa rồi đi
Có khắc khoải cũng chỉ là giả tạo
Trên vai tôi vừa rụng xuống xuân thì

Nguyễn thị Bạch Vân

 

BUỔI SÁNG TRONG NGÀY THÁNG CHẠP

Lạnh vào cả giấc chiêm bao
Khi không mà thấy nhớ nhau phát khùng
Lạnh như cái lạnh chưa từng
Bàn tay sưởi ấm giữa chừng đã buông

Gió đông thổi đến chia buồn
Ta nghe từng thớ thịt tuôn ra ngoài
Hai hàng cút áo lung lay
Đôi bầu ngực cứ giục hoài trong đêm

Lạnh như dao cứa vào tim
Bàn tay đau ốm biết tìm tay ai
Cơn ho làm tội hổm rày
Bài thơ câu cuối nắn hoài không ra

Đồi mồi mới trổ trên da
Ngỡ như ai khác đang xa lạ dần
Đâu rồi cái lạnh thanh tân
Đông mười năm nữa buông thân giữa mùa

Tháng này trời đã hết mưa
Sợ chi ướt áo mà chưa chịu về
Hay là cái lạnh đam mê
Đưa ta đứng ở bên lề cuộc chơi ?

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
02 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 35987)
m uốn nói yêu em thật nhiều nhưng sợ lời sẽ bay theo gió bỏ mặc đêm một mình ngày lại hối hả chở nỗi lo về
02 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 37400)
Đ i từ đông sang tây Nhiễm truyền bài ca phù du Chửi em vô ơn chửi anh như thù "Ba trăm ngàn - bao bú"(*)
01 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 36477)
C hẳng vui sao lại cười màn nhung mới của một ca kịch cổ đường trăng sáng vẫn mờ thổ mộ cũ ngựa không quen lối cũ
01 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 35818)
P hố xá hôm nay một buổi sáng trong lành Của Kỷ Nguyên Ánh Sáng Tôi đi phía bên này Anh ở phía không tôi...
01 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 28562)
N gày 15.3.2006 theo Nghi quyết 60/251 của Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc, một cơ chế với tên gọi The Universal Periodic Review (UPR), tiếng Việt là Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát đã được hình thành. Từ đó, cứ 4 năm rưỡi một lần, Liên Hiệp Quốc thông qua Hội Đồng Nhân Quyền (HĐNQ - Human Rights Council) lại có cuộc kiểm điểm các quốc gia thành viên (thí dụ như Việt Nam) về vấn đề nhân quyền, để xem các nước đó có thi hành đúng các hiệp ước quốc tế mà họ đã ký kết hay không.
30 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34173)
m ỗi buổi sáng hoa tươi và giấc mơ của ngày hôm qua bị lãng quên tôi có thể vẽ nó như là cuộc sống vẫn còn một cửa sổ đầy ánh sáng ...
30 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 32415)
E m uống giùm anh ly cafe ngày cuối Quán ven sông lấp lánh nắng hồng
28 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 35718)
e m về đây anh ạ buổi sáng mùa xuân còn kịp đứng hiên nhà bông bưởi trắng ngón cài tha thướt tóc biếc như mây nay khét cháy màu cờ
27 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 36249)
Làm thơ trên đồi mưa Đàn ngựa hí vang trời Mai vàng chưa nở hết Đợi Tết người về chơi.
26 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37757)
C hị chưa bao giờ cất tiếng thở dài khi phải hy sinh cả thời thanh xuân cho mẹ, nhưng với đàn ông, chị đã thở dài thất vọng vì những người đàn ông đến với chị, lúc đầu mãnh liệt như con thú đói tình nhưng rồi họ cứ bỏ chị mà đi. ..