- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TỎ TÌNH, TRONG SÂN GA

21 Tháng Mười Hai 20171:21 CH(Xem: 24444)



kt 9
Tranh Khánh Trường

 



LTS: Thất tình và thất bại thường làm cho thơ trở nên cũ và chua chát, nhưng với Nam Nguyên, với những dòng thơ của người viết trẻ này, chúng ta tìm thấy sự nhẹ tênh và mới tinh, truyền cảm và sâu lắng...


"Đừng cho lũ mòng biển ăn bánh mì
Bạn phải mất bốn năm
Để nhìn đôi mắt chúng: đôi mắt của tự do
Đôi tay bạn: đôi tay của quá khứ

...

Và cả đời nhìn chúng bay đi"

TCHL



TỎ TÌNH

 

Giữa việc muốn làm và không muốn làm
Tôi chọn cách không làm

 

Để không nôn khi đi tàu lượn 
Rớt kì thi, không quay bài

 

Giữa việc muốn làm và không muốn làm
Trước em! Thề có Chúa
Ba lần, đóa hoa trên tay

 

Ba lần, phòng em khóa cửa

 

 

CUỘC CHIA LY

 

Đừng cho lũ mòng biển ăn bánh mì
Bạn phải mất bốn năm
Để nhìn chúng trưởng thành

 

Với bộ lông trắng muốt
Với vụn bánh mì rơi

 

Đừng cho lũ mòng biển ăn bánh mì
Bạn phải mất bốn năm
Để nhìn đôi mắt chúng: đôi mắt của tự do
Đôi tay bạn: đôi tay của quá khứ

 

Và cả đời nhìn chúng bay đi

 

 

 

19 GIỜ

 

Không còn tiếng mở cửa xe của anh ta trước nhà em lúc 19 giờ
Không còn cái hôn tạm biệt lên trán, đôi mắt em khép lại, trong tiếng nhạc du dương

 

Anh nghe Trái Đất rùng mình, sau lớp chăn dày là tiếng thở nặng nề của em, như chiếc mụn thịt trong người, anh toan vứt đi.

 

Nhưng anh sợ em sẽ chết

 

Là thứ thần dược, anh quỳ dưới chân Chúa tạ ơn 
Chịu mọi cơn đau, anh cầu xin được xức dầu và tắm cho em
Thứ dầu làm đôi mắt em mở ra, nhưng mắt anh cay

Thứ dầu làm đôi tay anh bỏng rát

 

Là những suy nghĩ, chúng nhọn như lưỡi dao, lao khỏi đầu anh và lao vào em
Trong căn phòng giờ là căn phòng của bóng tối
Trong thân thể giờ là thân thể của nỗi buồn


Như em tự đánh rơi bản thân, và anh ước em rơi thật chậm

Trước đôi mắt anh, những mảnh vỡ 
Của hai cuộc đời, nhưng chỉ một con người

 

Như cách em sống bằng hơi thở anh
Và anh yên lặng


Mở cửa ra, trên chiếc xe của mình

 

 

TRONG SÂN GA

 

Họ đã đọc tên chuyến tàu thứ ba
Và lần nào em cũng giả vờ đang đợi ai đó

 

Anh không đến
Chỉ có vợ anh

 

Cô ta đánh em
Nhưng em không khóc

 

Cho đến khi bắt gặp ánh mắt hèn nhát từ anh

NAM NGUYÊN

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
13 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 36364)
N ói anh nghe một chút về vui Cũng nói anh nghe tại sao em buồn Anh sẽ nhớ, mặc cho buổi chiều mù mờ sương Mặc cho alzheimer thấp thoáng
13 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 35067)
Mẹ chưa bao giờ biết đến ngày Valentine! Mẹ chờ con về đã 40 cái Tết Mẹ vẫn hàng đêm nguyện cầu cho con
13 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 37412)
k hông phải là u sầu của những ngày không nhau trong em mùa nầy chói chang màu nắng bởi hôm qua hai tâm hồn chết lặng đuối một lần trong yêu dấu nồng say
13 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 36276)
"Tối nay em mệt Không nấu gì cho ngày Valentine.  Anh đi ăn ngoài nha!..." Tin nhắn anh đọc vội trên bàn làm việc...
09 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 36701)
P hước Tường ơi em về đây tựa lưng vào núi để khỏi ngó thấy mặt trời dần lặn phía sau tựa vào nôn nao
09 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 36891)
T ôi vẫn muốn cài một bông hoa đỏ lên áo mình trên ngày tháng đang trôi qua cuộc đời rong ruổi ngược xuôi vẫn như còn nằm bên mẹ trong nôi
08 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 34214)
g ió ở đâu mà quay về biển rộng mân mê làn tóc một chiều dỗ nụ hôn vừa đủ ấm một đêm mưa
07 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 37476)
B ức họa năm xưa cùng đêm cũ Trăng lại là trăng mới em ơi Đọng ở vườn em từng nhánh lộc Khuya về sương gió hỏi tương tư
06 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 39038)
đ ừng mang tất cả về đây những thứ mà em chưa bao giờ ăn hết mùa xuân vẫn non tơ như một kẻ đói lòng
06 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 37330)
C hiều an ủi mà hương mướp đi hoang Quê rất nhớ, bay bằng hai chiếc lá Phố rất nắng, trôi bằng nghìn người lạ Bữa tôi về, khóc miết cái răng khôn!