- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

EM CÒN CẦM GIỮ GIÊNG HAI

27 Tháng Giêng 201712:18 SA(Xem: 26551)
21083789_10212140600803440_756841293069317845_o
ảnh Hoang Thi FB


EM CÒN CẦM GIỮ GIÊNG HAI

 

Em thả tóc bay theo cầu sông Hàn

Đứng một mình chuyện trò với gió

Chuyến phà xưa ngày tháng nguôi quên

Giêng hai về em còn cầm giữ

 

Đà Nẵng và những chiều tháng chạp

Trong mắt ai buốt lạnh đìu hiu

Gởi hàng cây bên đường tiếc nhớ

Bước chân em hiu quạnh lối về

 

Có nhói tim xưa khi ở sân bay

Nói lời cuối chia hai tình vĩnh biệt

Mùa xuân hình như cũng không về

Để cả đời ai hoài nhớ tiếc

 

Em thơ ngây mang trái tim của Chúa

Bảng lảng hồn rung những hồi chuông

Dể tôi buồn quê nhà từ độ

Vết thương chưa khép kín ưu-phiền

 

Tôi dấu tình tôi trọn kiếp lưu-đày

Lênh đênh trời tháng giêng dông bảo

Thương em giờ năm tháng không vui

Bên trời tuyết nhuộm

hàng phong đỏ màu trụi lá

 

Gọi em về mùa xuân cầm giữ

Trong mắt người "lệ-đá" trăm năm

Gởi lại người mối tình xưa cũ

Giữ lại trong tôi một ký-ức buồn !

 

Huy Uyên

(01-2017) 

 

 

NÓI CHUYỆN VỚI NGƯỜI BẠN H.O.

 

Bạn vẫn ngồi hoài ghế đá trước hiên siêu thị

Mùa xuân đã chuyển xanh màu lá

Nắng ngọt thêm tình đất LittleSaigon

Tháng giêng sương chiều ngậm sửa

 

Dỗ dành tim nơi đất người bão tố

Màu táo hồng rưng rức môi ai

Chút Huế về chạy quanh nổi nhớ

Vắt sầu Cali lên vai

 

Đã xưa lắm rồi quên người,môi hôn

Mưa chan đầy trời tháng chạp

Cớ sao hai mắt bạn buồn

Tháng ngày phế hoang còn mất ?

 

Cố nhân quên ngày gãy súng

Tim lính xưa đem gởi quê người

Bốn mươi năm hơn cỏ cây héo rụng

Ngày héo tàn thân xác tả tơi !

 

Lòng còn thèm mùi da thịt đàn bà

Nổi trôi đời cây cỏ dại

Tóc xưa đầu tóc bạc sương sa

Cầm lòng đứng bên đường dành dỗ

 

Nước mắt khô mòn lệ đá

Cô đơn cuối cùng bủa vây

Nắng LittleSaigon cháy lòng mà nhớ

Trời Cali hình như màu mây

 

Bao năm rồi đã cố nguôi quên

Không còn ra ngồi ghế đá

Thiên Chúa xưa cũng đã quên bạn buồn

Đời chinh nhân một đời cơ cực .

 

Hạnh phúc từ lâu đóng cửa

Xếp lại Tổ Quốc cuối đường

Đám tang,bể dâu,khói lửa

Băng bó từ đầu những vết thương

 

Bài hát mùa xuân quá buồn

Ở đây cây phong,bạch dương,liễu rũ

Đêm thức dậy thì thầm

Người chiến binh xưa từng đêm giông bão

 

Ngậm ngùi đặt nhánh ô liu 

Xuống tầng địa ngục !

 

Huy Uyên

(1-2017)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31727)
J . Maulpoix. nhận xét: Thơ là thứ đối tượng của ngôn ngữ khó khăn, một sự dũng cảm, một công việc vĩ đại và biến hóa, đề xuất hay bắt buộc, là sự cô đọng tối đa của sự kiện ngôn ngữ tập trung trong một không gian thu hẹp.
20 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 37134)
T rong ký ức em, trong giấc mơ về anh và lúc giật mình về cô gái mang giày đỏ Ừ quên, chuyện tình mình chỉ có thế Thôi, em giấu bầu ngực căng tròn sau chiếc áo ngực hình cánh bướm Em giấu bí mật đôi mình trong câu chuyện với người đến sau…
19 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34959)
C hiếc xe hơi sang trọng hẳn chở một cán bộ quan trọng nào đó về xã tham quan hoặc công tác, anh Chấn nghĩ vậy và cuống quýt bắt con trâu cố vượt qua đám sình lầy để nhường đường cho xe ô tô. Anh Chấn lo sợ, mồ hôi đổ ra ướt đầm lưng áo.
18 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36068)
T ôi đưa tin Nhà văn Phạm Viết Đào bị bắt lên blog Đưa tin mà vẫn không tin Một nhà văn bị bắt Cũng như tôi đã không tin một nhà báo bị bắt có tên là Trương Duy Nhất. Ôi đất nước tôi "Chơi công an đi bắt quân gian/ béng beng"
16 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 39157)
LTS: Khánh Trinh là bút danh. Có lẽ Khánh Trinh là người viết trẻ nhất trong Tạp chí Hợp Lưu hiện nay. Khánh Trinh sinh ngày: 30/08/1991. Quê ở Quế Sơn, Quảng Nam. Hiện là Phóng viên truyền hình tại Sài gòn. Thơ của Khánh Trinh lạ một cách tự nhiên và nồng nàn như tuổi trẻ…Chúng tôi hân hạnh giới thiệu những sáng tác của Khánh Trinh đến với quí độc giả và văn hữu khắp nơi. (TCHL)
16 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 27595)
" ...Có thể coi đây là bài viết cuối cùng của nhà báo Vũ Ánh. Và cũng là một "tình cờ định mệnh", chủ đề của bài là tự do báo chí, một vấn đề ông quan tâm hầu như suốt cuộc đời làm truyền thông của ông. Chúng tôi xin đăng lại bài này như một nén hương kính viếng ông, đồng thời bày tỏ, qua ngòi bút của ông, niềm ao ước sớm có tự do báo chí trên đất nước Việt Nam.” (Diễn Đàn Thế Kỷ)
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 24669)
Vô cùng thương tiếc Nhà báo Vũ Ánh  Vừa tạ thế tại quận Cam, California, U.S.A. vào ngày Thứ Sáu, 14 tháng Ba, 2014. Hưởng thọ 73 tuổi.
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 32482)
Sống trọn vẹn đời mình như đã muốn, phải là, điều ấy đẹp như một bài thơ dù là bài thơ đắng. Xin mượn lời Vũ Hoàng Chương tiễn một nhà thơ để giã biệt Vũ Ánh: Người thơ nằm xuống đó hiên ngang Như một câu thơ trắng thẳng hàng Đẩy mãi bàn chân tìm đất đứng Ngoài ba chiều cũ sắp tan hoang .
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36691)
N hững ngày này, năm Bảy Lăm, tháng Ba, ”Mặt Trận Miền Tây Vẫn Yên Tĩnh”. Đơn vị tôi là một tiểu đoàn Địa Phương Quân (TĐ 497/ ĐP Tiểu Khu Châu Đốc), vẫn trấn đóng trên ngọn 554 thuộc núi Giài, Thất Sơn, Châu Đốc. Bộ Chỉ Huy đặt tại Ba Xoài.
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 47304)
Với đại đa số người Việt đương thời, chẳng có gì quí hơn một cuộc sống no đủ, yên lành. Luật sinh tồn là khuôn thước có hàng ngàn năm lịch sử. Giấc mộng độc lập, tự chủ người Việt nào chẳng thầm mơ ước. Nhưng những người có viễn kiến không thể không nhìn về giai đoạn hậu-thuộc-địa. Một nước “độc lập” trên giấy tờ, truyền đơn, khẩu hiệu—nhưng thực chất độc tài, chuyên chế, nghèo khổ, lạc hậu, người cầm quyền trở thành những kẻ cướp ngày, công khai có vũ khí và được “luật pháp” bảo vệ—chưa hẳn đã đáng mong ước, trông đợi hơn một chế độ lệ thuộc ngoại nhân. Đó là chưa nói đến hiểm họa đời kiếp từ phương Bắc.