- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ NGUYỄN ĐĂNG KHƯƠNG

08 Tháng Bảy 20162:49 SA(Xem: 28863)


BIEU TINH MOT MINH
Biểu tình một mình- photo Internet


KÝ ỨC CHIẾC ẤM ĐẤT

 

Ta nói với người cái sôi sục của lửa u ám sớm mai gay gắt buổi chiều

ẩn trong đắng chát dược tính cựa mình

hai phần ba cuộc đời ta hát bằng giọng phì phò uất nghẹn

ta nghe lời biển nói

bông hoa lạc mùa khóc mẹ

ta đi qua đời này bằng những dấu vân tay

trái khô rụng mùa mưa ẩm ướt

mộng bám đất mấy trăm năm

ký ức người xa xăm đồi cỏ

kìa xanh hơn

qua đồi kia lại thấy cỏ đồi này

 

Ta tìm mình chỉ gặp lại cỏ cây nói bình minh khuất sau tay áo

bầy chim ra đi mang theo tuổi thanh xuân cùng tiếng thủ thỉ trong chiếc tổ từ lâu im bặt tình lau sậy oằn mình hơi ấm

anh trở lại làm gì trong tiếng dấu rêu xanh

bạn nói ta đốt đời ta bằng một que diêm

phải ta biết từ môi lửa này cái sục sôi khởi điểm

 

Ta tìm mình chỉ gặp lại những mảnh vỡ của ông lò ông táo dưới gốc lũy tre sau góc vườn chìm khuất

gặp triết lý dân nông thà rằng cho nát giỏ

bầy chuột khôn ranh ngồi ăn trên bẫy rập sáng ra hết mồi mà bẫy có sập đâu

ta sẽ làm tan những hạt sỏi trong hai trái thận em bàn chân đau nhảy qua bờ bệnh tử

cho ý niệm phân thân

môi xuân tròn đầy ta là siêu đất đang nung.

 

 

NGẪU TƯỢNG

 

Ngư phủ cuối cùng đẩy kỳ vọng

sông thốc tung

đôi chim lớn từ tóc ông bất động

 

Nước không làm ai say

rắn hổ mang rít lòng giếng cổ

điểm mù ánh sáng hoài nghi

 

Màu lam ngủ thung sâu

lay lắc tiếng cồn cào vỏ ốc

chạy trốn vào vô minh

 

Thông cuộn tóc Cao Nguyên

mưa nối bình minh ráng chiều 

bụi gai nguyện cầu âm ĩ 

 

Họp đảo an mềm mại

vượt đường biên linh ảnh

nhìn ảo giác

rùa giữ bí mật đáy hồ

 

Sóng tranh

bầy sơn cẩu quần nhau

phương pháp chế ngự thị giác

 

Đóng chặt thể xác

hương ngoài người

đi trên mặt nước, lượn cõi vô hình

để trở về với ban mai sạch bệnh.

 

 

NHÌN QUA Ổ KHÓA

 

Mang chất giọng ngọt ngào của gà mẹ

trên đỉnh quyền lực

chim cắt giương đôi mắt ước

 

Tươi xuân nắng xanh

bọn bọ chét vây quanh

giọt mật vàng óng ánh

 

Đôi mắt hờ khép

sau chuyến lãm du

thấy bụi lồng lộn trong chiếc ba lô

 

Phoóc môn bảo quản bộ xương

thông tin cho hay rằng

nhan sắc ấy từng là hoa hậu.

 

                                   

Nguyễn Đăng Khương

Bến Tre, tháng 6 năm 2016.

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 99284)
Về Mùa biển động... V ới đôi mắt tinh tường, cái nhìn thàng hậu (nhân bản) Nguyễn Mộng Giác đã xây dựng lại cuộc đời của nhiều gia đình, nhiều nhân vật trong thế hệ những người đã sống hoặc lớn lên ở trong Nam, thời kỳ chia đôi đất nước... Là nhân chứng có con mắt bao quát và sâu xa, ông nhìn và viết lại xã hội miền Nam trước 1975, thuật lại biến cố Phật Giáo những năm 60, biến cố Mậu Thân thập niên 70, biến cố 30 tháng tư 1975, thuật lại cuộc di tản, thuật lại cuộc đời tha hương trên đất Mỹ.. .
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 96725)
Hồn tôi ngây ngây như người nhọc nhằn leo núi, lúc lên tới đỉnh chỉ thấy những khối đá tảng xù xì rêu phong, và nhìn trở xuống là một vực thẳm đầy mây". ( Tha hương , Văn Nghệ xuất bản 1989, trang 1849). Đó là hình ảnh nhà văn Nguyễn Mộng Giác với Mùa biển động.
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 72483)
M ùa biển động tập 5, Tha hương là tập cuối, dày nhất, hơn 600 trang, quan trọng nhất và được độc giả mong đợi, để biết số phận nhân vật sẽ ra sao, qua cuộc «đổi đời» tháng 4-1975.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85829)
H ồi xưa, mẹ tôi thường theo mùa mà gọi những người đàn bà bán hàng rong vào nhà để mua hàng của họ. Mùa sen, mẹ tôi mua sen để lấy nhụy ướp trà, mùa cà cuống, mùa cốm, mùa sắn dây…
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 92233)
T ôi có thể kể một câu chuyện giống như diễn tiến tự nhiên của cuộc sống. Tất nhiên điều đó không có hại gì cho sự nghiệp văn chương của tôi. Trừ phi tôi muốn dây dưa bằng những thứ ì xèo người ta gọi là vạ miệng. Con chữ giết người. Sự sứt mẻ tinh thần đem đến những mớ bòng bòng rắc rối. Và họa vô đơn chí sẽ có một vài kẻ bắt vạ không lương thiện. Họ làm tổn thương tâm hồn nhà văn của tôi.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 88081)
T ôi thật sự muốn viết đôi dòng tưởng nhớ anh Nguyễn Mộng Giác nhưng ngày qua bốn ngày, vẫn không viết được gì. Nhớ rất nhiều chuyện. Nghĩ rất nhiều chuyện. Âm ỉ âm u.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 91108)
T háng 10, năm 1999, lần đầu tiên tôi gửi bài cho báo Văn Học. Gửi thử thôi. Không có hy vọng báo đăng. Một vài cây viết kỳ cựu trước 1975 bảo tôi, Văn Học, Văn “tuyển” bài lắm. Có người còn dọa, làm thơ phải biết “nhậu”, viết văn phải biết xã giao, phải có quen biết, có gửi gắm,… Đóng cửa như tôi thì viết có mà để giun dế đọc.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 78287)
Một phóng sự ngắn về nhà văn Nguyễn Mộng Giác, người vừa ra đi trong sự tiếc thương của bằng hữu. Mời quý vị theo dõi trong phóng sự sau đây  (video 3 phút).
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 100481)
V ì người tụng một thời Kinh Tôi đi rước nắng về in hiên trời Chiều trông chiều vẫn thảnh thơi Tôi đi hái thuốc về in hiên nhà...
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85334)
T ừ xưa tới nay chúng ta cứ nghĩ rằng sở dĩ con người biết đọc là vì i biết nói, nghĩa là biết tạo ra ngôn từ và phát biểu - còn thú vật vốn không biết nói thì làm sao biết đọc cho được. Thế mà các nhà nghiên cứu phòng thí nghiệm khoa tâm lí và khả năng nhận thức gọi là laboratoire de la psychologie cognitive thuộc trung tâm nói trên, chỉ sau một tháng rưỡi trời khảo sát, đà có thể phủ định điều mà chúng ta hằng tin chắc, khẳng định ngược lại rằng loài vượn babouin tuy không biết nói nhưng biết đọc hẳn hòi.