- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NĂM BÀI THƠ THÁNG NĂM

05 Tháng Năm 20163:39 SA(Xem: 29712)

DC 3
tranh Nguyễn Trung

Lối thoát


Tôi sẽ chỉ cho bạn về lối thoát bí mật
Tôi đã cất giấu trong mùa hè
Nơi khu vườn của ngoại tôi, dưới gốc cây trứng cá
Những mùa hè êm đềm mắt nhung trong những chậu cây thược dược đỏ
Và những buổi sáng sương rưng rưng
Tôi rất nhớ những câu chuyện của ông lão mù hát rong
đã bị lấp vào ở đó
Theo gót chàng Asin tôi thở
Có cô bé cười giữa chấp chới gươm đao
Bầu trời lúc ấy có nhiều sao lắm là sao
Một ngôi sao ước
Một ngôi sao mơ
Một ngôi sao sợ
Một ngôi sao hãi
Một ngôi sao rụng
Một ngôi sao rời
Một ngôi sao rong chơi
Một ngôi sao thích đọc thần thoại rồi vụt sáng cười ngô nghê đến lạ
Rồi mất hút dưới gốc cây trứng cá

Bầu trời hôm nay không sao
Tôi sẽ chỉ cho bạn về lối thoát bí mật
Tôi đã cất giấu trong mùa hè

 

Chạm vào bóng tối

Xin em đừng chạm vào
Lời của ánh trăng kia yếu đuối
Giấc mơ đã ngủ trên võng nhện
Dài một thế kỷ chênh vênh

Xin em đừng chạm vào
Đôi tai của lão nghệ sỹ mù
Đang nuốt trọn khúc âm dương
Từ lời sương mù đang lắng
Từ lời Hải Hạc sầu bi

Xin em đừng
Chạm vào ngõ ngách phân ly
Lời tôi khô như mái ngói
liệt từng lớp đau thương
Xin em
Chạm vào mắt nhung
Vuốt giùm nỗi buồn tôi lần cuối
Xin em chạm vào bóng tối
Để hát
Vài lời bồng bềnh từ mái tóc khô

Xin em chạm vào bóng tối
Hát tôi nghe
Về giấc mơ của loài hoa hiên rực vàng đầy ngõ
Tôi làm sao nghe được
Tôi làm sao nuốt được
Như lão nghệ sỹ mù kia?
Tôi nghe rổn rảng
Khúc âm dương vỡ trên mái ngói
Trăng vỡ trên mái ngói
Giấc mơ hoa hiên vỡ trên mái ngói
Tôi rổn rảng
Rơi
Trên thế kỷ dài dài mắc nhện.

 

Sự im lặng

Người đang truy điệu sự im lặng
của thế giới tôi
một bông hoa đang khát
không thể cất lên tiếng nói
người có truy điệu thế giới tôi
nhớ leo lên từng bậc tam cấp
ngước nhìn thế giới tôi
trước khi sự im lặng ngã màu

Có điều gì đó đang truy điệu
sự im lặng đang truy điệu tôi
tôi đang truy điệu sự sợ hãi
trước khi sự sợ hãi ngã màu
như củ khoai tây vừa gọt trong nhà bếp

Sự im lặng đang chảy ra từ ô cửa nhỏ
sự im lặng chảy ra từ những cái chuồng có những song chắn nhỏ
tôi không cấm được nụ cười
tôi không cấm được nước mắt
sao người truy điệu sự im lặng của tôi?

 

 

Đi tìm Mưa

Cô gái bước lên từng bậc thang âm
Nơi lầu Bình Yên gần cuối góc đường Đoàn Thị Điểm
Cô muốn ghi chép từng giọt cafe Mưa
trước khi mùa bông sầu đâu nở
Cô gái đi tìm mưa
Mưa ở đường phượng bay
Mưa trôi theo tiếng chuông Cyclo ra Thượng Tứ
Tháng ba này có mùi sương tang trắng
Mưa tách cô ra
Và ngửa cổ
Uống
Cô chui vào Mưa
Uống từng giọt nắng giấu trong chiếc áo ấm có màu be sáng
Thèm được chơi trò đuổi bóng
Mưa tách cô ra
Và ngửa cổ hát
Cô uống mưa
Tháng ba mùa này vẫn mùi tang trắng
Từng cái tên nằm trọn trong giọt mưa
Từng con số nằm trọn trong giọt mưa
Từng gương mặt xoay tròn trong giọt mưa

Thời gian nằm trọn trong giọt mưa
Rớt rớt
Mưa tách cô ra
Cô đi tìm Mưa
Mưa đi tìm cô
Uống từng giọt buồn giấu trong cuốn sổ cô vừa ghi chép

Mưa bước lên từng bậc thang âm
nơi góc lầu Bình Yên gần cuối đường Đoàn Thị Điểm
Như những kẻ thích đuổi bóng
Mưa tách cô ra
Giọt giọt
Từng sợi tóc
Tan
Trong màu Bình Yên cô hát

 

Bên trong ấy có gì?

Trong ngôi nhà của nhà thơ
Những sợi chỉ thơ đang khâu từng con hẻm nhỏ vòng vèo để nới rộng mái nhà
Những sợi chỉ thơ đang khâu lại căn phòng nóng bức
Những bài thơ phồng rộp
Đang cố khâu lại màn hình điện thoại samsung bị vỡ nát
Rất nhiều mối tình đang chờ sự cảm ứng
Bên trong ấy có gì?
Những đôi môi phồng rộp
Làm thơ thật sốt ruột

Trong ngôi nhà của nhà thơ
Có ánh trăng lạnh vừa mới chết
Những ngọn đèn vừa đủ mờ
Để thấy
Bên trong ấy có gì?
Nhiều giấc mơ đang bị co rút
Nhiều giấc mơ bị rữa nát
Tôi ngồi cúi xuống hốt ánh trăng đổ vào tán lá
Từng bông trăng nở
Trắng như hoa nguyệt quế

Trong ngôi nhà của nhà thơ
Sáng nay
Có rất nhiều bài thơ đã bị chết cóng
Hôm qua bài thơ ấy nghĩ gì?

 

NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 99236)
Về Mùa biển động... V ới đôi mắt tinh tường, cái nhìn thàng hậu (nhân bản) Nguyễn Mộng Giác đã xây dựng lại cuộc đời của nhiều gia đình, nhiều nhân vật trong thế hệ những người đã sống hoặc lớn lên ở trong Nam, thời kỳ chia đôi đất nước... Là nhân chứng có con mắt bao quát và sâu xa, ông nhìn và viết lại xã hội miền Nam trước 1975, thuật lại biến cố Phật Giáo những năm 60, biến cố Mậu Thân thập niên 70, biến cố 30 tháng tư 1975, thuật lại cuộc di tản, thuật lại cuộc đời tha hương trên đất Mỹ.. .
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 96688)
Hồn tôi ngây ngây như người nhọc nhằn leo núi, lúc lên tới đỉnh chỉ thấy những khối đá tảng xù xì rêu phong, và nhìn trở xuống là một vực thẳm đầy mây". ( Tha hương , Văn Nghệ xuất bản 1989, trang 1849). Đó là hình ảnh nhà văn Nguyễn Mộng Giác với Mùa biển động.
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 72451)
M ùa biển động tập 5, Tha hương là tập cuối, dày nhất, hơn 600 trang, quan trọng nhất và được độc giả mong đợi, để biết số phận nhân vật sẽ ra sao, qua cuộc «đổi đời» tháng 4-1975.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85783)
H ồi xưa, mẹ tôi thường theo mùa mà gọi những người đàn bà bán hàng rong vào nhà để mua hàng của họ. Mùa sen, mẹ tôi mua sen để lấy nhụy ướp trà, mùa cà cuống, mùa cốm, mùa sắn dây…
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 92129)
T ôi có thể kể một câu chuyện giống như diễn tiến tự nhiên của cuộc sống. Tất nhiên điều đó không có hại gì cho sự nghiệp văn chương của tôi. Trừ phi tôi muốn dây dưa bằng những thứ ì xèo người ta gọi là vạ miệng. Con chữ giết người. Sự sứt mẻ tinh thần đem đến những mớ bòng bòng rắc rối. Và họa vô đơn chí sẽ có một vài kẻ bắt vạ không lương thiện. Họ làm tổn thương tâm hồn nhà văn của tôi.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 88014)
T ôi thật sự muốn viết đôi dòng tưởng nhớ anh Nguyễn Mộng Giác nhưng ngày qua bốn ngày, vẫn không viết được gì. Nhớ rất nhiều chuyện. Nghĩ rất nhiều chuyện. Âm ỉ âm u.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 91049)
T háng 10, năm 1999, lần đầu tiên tôi gửi bài cho báo Văn Học. Gửi thử thôi. Không có hy vọng báo đăng. Một vài cây viết kỳ cựu trước 1975 bảo tôi, Văn Học, Văn “tuyển” bài lắm. Có người còn dọa, làm thơ phải biết “nhậu”, viết văn phải biết xã giao, phải có quen biết, có gửi gắm,… Đóng cửa như tôi thì viết có mà để giun dế đọc.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 78232)
Một phóng sự ngắn về nhà văn Nguyễn Mộng Giác, người vừa ra đi trong sự tiếc thương của bằng hữu. Mời quý vị theo dõi trong phóng sự sau đây  (video 3 phút).
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 100183)
V ì người tụng một thời Kinh Tôi đi rước nắng về in hiên trời Chiều trông chiều vẫn thảnh thơi Tôi đi hái thuốc về in hiên nhà...
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85158)
T ừ xưa tới nay chúng ta cứ nghĩ rằng sở dĩ con người biết đọc là vì i biết nói, nghĩa là biết tạo ra ngôn từ và phát biểu - còn thú vật vốn không biết nói thì làm sao biết đọc cho được. Thế mà các nhà nghiên cứu phòng thí nghiệm khoa tâm lí và khả năng nhận thức gọi là laboratoire de la psychologie cognitive thuộc trung tâm nói trên, chỉ sau một tháng rưỡi trời khảo sát, đà có thể phủ định điều mà chúng ta hằng tin chắc, khẳng định ngược lại rằng loài vượn babouin tuy không biết nói nhưng biết đọc hẳn hòi.