- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Những Bài Thơ Tháng 4

28 Tháng Tư 20162:53 CH(Xem: 27834)


TOA TAU 2
Thời gian - ảnh Internet

 



SAU 40 NĂM

 

Những con đường bụi mù của xã châu thành

Ương trên thời gian, nứt toặc thành phố

Người sống tranh dần chổ nằm của người đã khuất

Nứt đồi, nứt sông , nứt ngõ nhỏ dẫn đến những nắm mồ…

 

Thưa dần người thiền định.

Ồn ào , lắm kẻ Nam Mô

Vai nạn nhân luôn luôn là vai chính

Kịch bản vừa viết vừa ăn mì tôm.

 

Thời đại thừa thông tin nhưng thiếu miếng ván hòm

Người ta cầu cơ dùng tiền làm vật dẫn nhập

Dối trá trơn tru, sự thật lấp bấp

Những hồn ma còn không nhớ nổi nguyên nhân cái chết của mình  .

 

Những đứa trẻ chăn trâu

Bỗng như kỳ tích hóa thành những bậc thánh minh

Thao thao bất tuyệt bảo ban chúng sinh

Cho con gì giao phối với con gì để đơm hoa kết trái.

 

Thương nhân một thời bị khinh khi gọi là thương lái

Nhưng mộng làm giàu lại len lỏi đến nhưng cơn mộng tinh

Thành phố của anh, thị xã của tôi, quê quán chúng mình

Mang gương mặt căng phồng như mặt người không nếp gấp.

 

 

THÁNG TƯ

 

Tháng tư tôi thấy ngày năm cũ

Ào ạt mồ hôi ướt đẫm về

Có ai ngồi hát mà như khóc

Oi nồng đưa ngóng hạt mưa rơi

 

Tháng tư nào chẳng hoa phượng đỏ

Nở để như chừng nắng thêm đau

Thiên đàng địa ngục hai hàng rẽ

Một mẹ làm sao máu khác màu

 

Tháng tư mơ thấy người như lũ

Theo suối về sông biển thật buồn

Người đi vượt sóng cùng quỹ dữ

Căn cớ nào? Từ bỏ quê hương

 

Tháng tư mang nỗi buồn thế kỷ

Ngạo ghễ tung bay đỉnh cột cờ

Giang sang có quy về một mối

Lòng người sao cứ mãi hư vô

 

Tháng tư nhăn nhúm bàn tay mẹ

Chiu chắt ngày thêm tuổi vẫn buồn

Đứa con xa ngắc từ năm đó

Binh đao gươm giáo mãi dỗi hờn

 

Tháng tư đâu có tôi tình chi

Mà sao khi nhắc lại thầm thì…

 



BUỔI TRƯA ĐẦU HÈ CÚP ĐIỆN

 

Cả thành phố nhỏ như đang sôi lên trên lò lửa

Cúp điện!

Nước máy nhỏ từng giọt như nước đái thằn lằn..

 

Niềm vui sướng thì phải đợi đến tận thế kỷ sau

Nhưng cũng chưa chắc gì có được?

Mong ước đành gởi gắm vào cầu trời, khấn phật

Cơn mưa đầu mùa ngóng mãi cũng chẳng thấy rơi

 

Nhà còn thau nước nhỏ, con trai bố cứ bơi

Cứ vẫy vùng

Cứ la hét

Cứ tưởng tượng những gì con mong ước

Trí tưởng tượng trẻ thơ là thứ duy nhất đời mình có được

Mà chẳng cần phải trao đổi bán mua

Mặc xác

Cúp điện

Cúp nước

Và những lời nguyện cầu rơi vào thinh không.



THÁI BÌNH


 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 107818)
H ọ đã lặn ở một chiều sâu nhất mà họ có thể làm được. Họ không nói gì được với nhau. Người cha bao giờ cũng bám sát cạnh con, cái khoảng cách giữa hai người trước sau chỉ dài bằng đúng một chiều dài của người cha. Ông vừa lặn vừa nghĩ, một là cả hai cha con cùng thoát, hai là một mình nó thoát. Nhất định không phải chỉ một mình ta. Nó còn trẻ, nó cần sống hơn mình.
21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 108409)
d ấu vết bàn chân trên lối đi không màu nhiều nỗi buồn trong anh đã nhập viện không có chỗ nằm sao nỗi buồn không chết ngay trên đường nhập viện mà đòi theo cái chết khốn nạn đời anh
21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 112282)
B iển tràn vào thành phố dải Phù Tang mặn chát lệ mùa khô ... Họ đã chết nhưng những nhành hoa Anh Đào vẫn thăng hoa nỗi khốn khó trước ngọn Phú Sĩ
20 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 99893)
T ôi trở về ngôi nhà của gia đình sau hơn hai mươi năm xa cách. Ngôi nhà chừng như không thay đổi mấy ở mặt tiền. Vẫn ba gian tường quét vôi trắng, điểm một vài khung cửa khép hờ, một chái bếp ở hiên sau và mảnh sân con vuông vức nơi lối ra vào. Dấu tích của thời gian chỉ ẩn hiện lờ mờ từng đốm ố trên vách tường cũ, đã ngả màu cháo lòng và loang lổ đây đó như những vệt mụt nhọt thâm sâu...
19 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 90183)
. . Với tôi, thơ không rao truyền một ngôn ngữ nào to tát: thơ chỉ là tâm sự, là “một chút riêng tư”trao gởi người thân, bạn bè, những kẻ đồng hành biết, và sẽ quen.” . . .
17 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 72310)
C húng tôi tiếp đón những người khách đầu tiên của chương trình 500 lịch sử phỏng vấn, với niềm hân hoan xen lẫn xúc động. Tưởng rằng sẽ rất bỡ ngỡ và khó khăn khi phỏng vấn một người lạ về những gì rất riêng tư, thế nhưng mọi việc đã trôi qua thật êm đềm, nỗi thương đau cũng như niềm hạnh phúc của từng người đã được chia sớt trong ân cần và thương cảm.
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 71929)
.. . M ắt thuyền của Nguyễn Xuân Tường Vy là một minh chứng về kiếm tìm và kiến tạo bản sắc của một cây bút. Mười hai tác phẩm của chị đã cho tôi những trải nghiệm thú vị. Khi dấn bước vào con đường văn chương chữ nghĩa, có lẽ ai cũng mong cho mình sẽ có được bước khởi đầu thuận lợi. Song con đường đến thành công thường luôn chứa đựng nhiều thử thách. Một khi được tôi luyện qua thử thách, mỗi cây bút sẽ trưởng thành hơn, vững vàng hơn: “ Có thể vượt qua thế giới lớn lao của loài người, không phải bằng cách tự xóa bỏ mình đi mà bằng cách mở rộng bản sắc của chính mình ” (R. Tagor)
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 86423)
N hư nhiều người, khi đọc bài “Tìm Thăm Nguyễn Hữu Đang” của Phùng Quán, chúng tôi rất xúc động. Cụ là một người xuất sắc về đủ mọi lãnh vực: văn chương, khoa học, chính trị, thông thạo nhiều thứ tiếng, mà suốt hơn 50 năm qua đã bị đọa đầy đến cùng cực...
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 113829)
Ơ i Hoài Khanh đang còn ở Biên Hoà tóc bạc phơ nhớ đêm giáng sinh nào lên Đà Lạt thăm Thiện Ơi Hoàng trúc Ly khuất mặt những câu thơ Thiện ngợi ca bởi Thiện là thi sĩ là hoạ sĩ lạ lùng kia đã đi qua rồi đi cho hết một đêm hoang vu trên mặt đất (7) Thiện đã về Thiện đã tới.
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 95912)
N hà văn, nhà thơ, nhà tư tưởng, dịch giả, giáo sư, cư sĩ Phật giáo Phạm Công Thiện vừa qua đời vào ngày 8 tháng 3 tức thứ ba vừa qua tại Houston Texas, hưởng thọ 71 tuổi, theo Cáo bạch của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ cũng như sự xác nhận của gia đình.