- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Một hôm, là…Lời Đồn

25 Tháng Hai 20164:11 SA(Xem: 27807)



MOT HOM- AnhDMHanh
Photo Đặng Mỹ Hạnh



Một hôm, là…

Một hôm xé lớp ngọc ngà

Cất mơ mộng ở thiệt xa ngã đời

Đắp thân nắng úa mây rời

Bới cao mái tóc thường rơi giữa chiều

 

Một hôm chạy trốn thương yêu

Cất nhung nhớ ở thiệt nhiều đắng cay

Vá đêm bằng những cơn say

Giữa đồng nước mắt những ngày sắt son

 

Một hôm tháo mảnh eo thon

Cất son phấn ở thiệt tròn cái trăng

Thử đeo ngang gánh nhọc nhằn

Chờ tái sinh một trong ngần chính ta

 

Một hôm cố giọng ơi à

Cất sân si ở thiệt là rất đêm

Giã cho tim cứng môi mềm

Nâng niu cơn ngủ còn êm lúc này

 

Một hôm rồi cũng buông tay

Cất bao nhiêu ở thiệt đầy con sông

 


Chỉ những mùa xuân Lạnh

 

 

Chỉ mùa xuân này thôi
Là hết
Những mùa xuân
Lạnh
Sẽ sống cho mình
Cho kẻ yêu ta

 

Đã qua bao mùa cánh mỏng
Đủ đầy
Hương vị
Thôi làm gai
Cheo leo
Tủi phận
Hoài nghi

Mắt sẽ học
Rơi
Giọt buồn đúng nghĩa

Môi sẽ học
Nói
Tiếng lòng

Làm đàn bà
Yếu đuối…

 

 

Đã...

Anh và em đổ nát rồi
Đống hoang tàn đã thành mồi lửa, buông

Đã đòi nhau hết chuyện buồn 
Đã thôi lấn cấn giữa muôn chuyện đời

Dù nắng mọc dưới mưa rơi 
Thì ta cũng đã rối bời cuộc xuân

Anh và em hãy đơn thuần
Như hôm qua đã đơn thuần biết nhau

 

 

 

Màu Đời ngang mắt

 

Con kiến khoả thân
Gặm mẩu trăng tàn
Vụn rơi lên tóc
Ngọt mùi ve ru

 

Bờ kênh hờn không ngủ
Chờ giọt nước nảy mầm
Đêm xoay mình ôm nhớ
Đôi mắt màu mau quên

 

Lựa từng cơn tóc rụng
Cong như nẻo đường dài
Buộc môi vào gai góc
Bỏ rơi tiếng thở cùn

 

Thổi tay qua ngang mắt
Ta vẫn còn thấy ta
Trong một ngày còn sống
Đang cất tiếng khóc oà

 

 

Chỉ là sương mù trong mắt

Trưa Đà Lạt rớt xuống sáng Sài Gòn
Cổ treo khăn
Tay nắm chặt
Chân đều bước
Tưởng như chẳng thể xa
Nếu đông hoài như thế
Và lạnh hoài như thế
Kẽ tay sẽ cóng nếu hở một đường

 

Trưa Đà Lạt rớt xuống sáng Sài Gòn
Dã quỳ không có
Bất tử chẳng còn trông tan chợ

 

Chỉ sương mù
Trong mắt
Chỉ câu tình
Trong môi
Chỉ nụ cười
Trong gió
Chỉ là
Một giấc mơ
Khi ngày mai
Hết lạnh
...

Trưa Đà Lạt rớt xuống sáng Sài Gòn
Hai ly cà phê
Bỏ muối
Ngọt lừ !

 

 

LỜI ĐỒN.

 

Anh hái một cụm mây. Gắn lên váy em. Váy em màu trắng, mây cũng màu trắng. Nên chả ai thấy được, mỗi bước em đi hạnh phúc đong đưa đong đưa trên mông. Họ chỉ thấy em vừa đi vừa cười, té cũng cười mà khóc cũng... cười.

Hôm qua trời âm u. Áng mây chuyển màu chực khóc. Em cũng muốn khóc. Vì không biết làm thế nào giữ được hạnh phúc sắp rơi. Người ta nhìn thấy, trên váy trắng là những đốm xám. Trên khuôn mặt là những đốm xám. Xung quanh em là những đốm xám. Họ cười mai mỉa đi qua.

Hôm nay mưa. Anh tan vào mây. Mây tan trên váy trắng. Váy trắng tan vào da thịt em. Em tan vào nỗi nhớ. Nỗi nhớ tan vào nước mắt. Nước mắt tan vào mưa. Mưa tan vào người ta…

 

Du Uyên.

 

 

Ý kiến bạn đọc
21 Tháng Năm 20168:24 SA
Khách
Lâu quá không thấy thơ cô này nhỉ?
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
03 Tháng Mười Hai 20143:26 SA(Xem: 32476)
Đêm sũng nước đọng từng vệt lớn ẩm mờ mịt, trên cửa kiếng. Khi cô len mình được vào phòng qua khe cửa sổ rất hẹp, cô gần như ngạt thở. Anh khép hờ cánh cửa, không mở toang như mọi lần, có lẽ vì trời đã trở lạnh. Anh nằm đó, dưới ánh sáng hắt ra từ thân hình của cô, từng đường viền lóng lánh trên gờ cơ thể, như không thật.
01 Tháng Mười Hai 20145:39 CH(Xem: 32626)
Trận mưa đêm qua khiến hai mươi lăm người ở Thung Lũng Già Nua bị sét đánh. Chết tươi và đen như quỷ. Trong số đó, có con mụ Trung, người có thể xem là kẻ thù của gia đình họ. Bao nhiêu năm, nhưng hận thù vẫn ăn sâu vào máu của họ.
01 Tháng Mười Hai 20145:02 CH(Xem: 34759)
trên con thuyền nan thật nhẹ chẳng động tiếng buông mà se tím nỗi buồn em về vén sợi tà vương mái thề rét buốt
30 Tháng Mười Một 20144:10 CH(Xem: 34422)
LTS: Nhà văn Đỗ Hoàng Diệu trở lại với bạn đọc bằng tác phẩm “Hầm Mộ” sau một thời gian khá lâu từ tập truyện “Bóng Đè” được xuất bản tại Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh được gởi đến quí bạn đọc và văn hữu trích đoạn tác phẩm “Hầm Mộ” của Đỗ Hoàng Diệu. Tạp Chí Hợp Lưu
12 Tháng Mười Một 20144:11 SA(Xem: 34075)
Chiều cuối năm ở xứ tuyết lạnh buồn và dài thê thảm. Nắng lạnh nhưng gay gắt. Những mảnh tuyết như hàng vạn tấm gương phản chiếu ánh trời tàn. Nhà tù liên bang Lost River nằm đìu hiu, trơ trọi gần sát biên giới Canada.
12 Tháng Mười Một 20143:58 SA(Xem: 36740)
Họ đã dong cánh buồm và nói với sự hèn nhát rằng họ quá sợ hãi mà bỏ chạy một ngày kia biển sẽ cạn và con thuyền sẽ chẳng mãi ra khơi
11 Tháng Mười Một 20143:44 SA(Xem: 32067)
Chỉ có niềm khao khát mãnh liệt mới thôi thúc con người vượt lên trên chính họ, vượt qua nỗi sợ hãi, để bằng một hành động dũng cảm tự giải thoát chính mình.
11 Tháng Mười Một 20143:00 SA(Xem: 32199)
Khi cô mở mắt ra, đã thấy con thuyền chỏng chơ cập sát vào sàn nước nhà mình. Lặng không một chớm chòng chành. Nước mắt cô ứa ra từng giọt nặng chĩu. Doi đất phía bên kia chỉ còn là một vệt mờ mờ phủ trong màu xanh dừa nước và bần Đước. Đã hết thật rồi.
11 Tháng Mười Một 20142:52 SA(Xem: 32391)
xuất áo trắng vô thường che chi đời mộng mị chiều lây lan tà dương lây cả hồn vô ý
04 Tháng Mười Một 20141:18 CH(Xem: 29720)
Nguyễn Tấn Dũng vừa phê duyệt một dự án trị giá trên 411 tỷ đồng nhằm "cung cấp 24 kênh truyền hình, phát thanh phục vụ người Việt Nam ở nước ngoài" trước năm 2020.