- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

HỒN MAI, HỎI THĂM NƠI VÔ CÙNG

12 Tháng Hai 20162:02 CH(Xem: 26444)



hon mai- nhat
Mai Hoa - ảnh N.H.A.T.




HỒN MAI

Có điệu hò nào vừa rơi cuối năm
Em tôi buồn nhớ thuở xa xăm
Giấy hoa bút lục năm nào ấy
Gửi vài dòng thơ vào nhớ thương

Ngày ấy mưa xuân lớt phớt thềm
Huế vắng thênh thang phố êm đềm
Hoa mai mười tám vàng chúm chím
Nở giữa hồn nhiên em môi xuân

Trời Huế chiều nay màu ngọc lam
Ngày đi theo phố đẫm hương trầm
Bãi Dâu mênh mang làn mây trắng
Nhắn lòng người qua chớ vội vàng

Huế đêm trăng muộn, mùi sương tan
Lãng đãng hồn mai mỏng cánh vàng
Mê mải ngắm gì mà ngơ ngác
Lành lạnh buốt rứt ngõ sông xa

Cuối năm bất chợt màu lưu luyến
Mong chút hồn mai thật bình yên
Người xưa còn đó mùi thơm thảo
Giấy hoa bút lục thuở hồn nhiên?

n.h.a.t

 


HỎI THĂM NƠI VÔ CÙNG

Tôi sẽ hỏi thăm tuổi mới của tôi
như mọi khi thường hỏi thăm những ngày đang bước dần về nơi đến
thời gian bảo tôi rằng:
chờ đợi
như ngày xưa cô chưa kịp đọc tiếp những trang cổ tích
cơn buồn ngủ thật hiền
chẳng nếm được điều mừng vui trong sự kết thúc của đám chữ đang múa vu vơ
Cô Tấm đã bước ra từ quả thị khi chưa kịp ngả màu vàng mơ,
chưa học được điều tàn nhẫn từ bà hoàng hậu

Tôi lại hỏi thăm tôi vào một ngày đẹp trời
khi phố không mưa mà lành lặn một cách vô cớ
hỏi thăm từng giấc xanh
vỗ về những mái nhà chưa lợp xong mùa trước
từ đôi mắt loạn thị
gói lại điều xa xăm vô cùng

Tôi lại hỏi thăm nơi vô cùng
trong điều chưa được kết thúc từ nhiều năm trước
những đám chữ vu vơ đang nhảy múa cho đến khi mái tóc rối lại
từng tế bào âm thanh gãy đứt trong đêm im lặng để chia lìa thế giới
Đó là khi tôi rất nhớ tiếng cười

Tôi hỏi thăm nơi vô cùng
đường về có còn xa quá?
Tiếng cười của tôi ngày ấy chẳng được lưu giữ ở nơi nào

NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Tám 20151:25 SA(Xem: 32063)
“ Tôi nhìn người đàn bà qua lớp gương mờ - tái nhợt như một cái xác chết di động. Gương mặt người đàn bà còn tinh tươm những trăn trở, héo úa. Cơn hoảng loạn còn in sâu vào đồng tử, nó trao tráo như mắt của một con cá đang mắc vào chiếc lao móc.”
04 Tháng Tám 20151:15 SA(Xem: 34070)
Em khóc trên ngực anh bằng đôi mắt của ngàn năm về trước nơi chúng mình gặp nhau miệng vực thấy cánh sao rụng xuống lưng chừng
02 Tháng Tám 201511:48 CH(Xem: 31122)
Cô chờ cho thời gian trôi dần tới nửa đêm, trong căn phòng không bật đèn bóng tối như đang trùm lấy tất cả; nằm trên tấm nệm mỏng, cô nhìn lên trần nhà. Một con thằn lằn đang ẩn mình trong bóng tối thỉnh thoảng lại chắc lưỡi khe khẽ. Đêm tưởng chừng như tĩnh lặng nhưng lại ẩn chứa trong mình vô vàn âm thanh.
02 Tháng Tám 20152:00 SA(Xem: 32668)
Nguyễn Đình Toàn có bút hiệu ban đầu là Tô Hà Vân nhưng thành danh với tên thật và cũng là bút hiệu chính thức sau này; sinh ngày 6 tháng 9 năm 1936 tại huyện Gia Lâm, bên bờ sông Hồng, ngoại thành Hà Nội. Di cư vào Nam 1954, Nguyễn Đình Toàn bắt đầu viết văn làm thơ, viết kịch, viết nhạc, cộng tác với các tạp chí Văn, Văn Học
01 Tháng Tám 20153:20 CH(Xem: 32364)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Đoàn Khuê định cư ở Canada, anh có một lối viết thật đặc biệt... Nói một cách khác là Đoàn Khuê viết "trúng tim đen" và thật hay. Chúng tôi hân hạnh mời quí bạn đọc và văn hữu cùng đi vào thế giới tạp bút của tác giả "Tạp bút, tìm tôi".
01 Tháng Tám 20153:37 SA(Xem: 33260)
Sàigòn ngày trở lại. Bầu trời nắng vẫn một màu bơ vơ. Tôi đi giữa dòng người xuôi ngược, giữa những hàng quán, những ánh nhìn căng thẳng, giữa những bước chân vội vã. Tôi nhìn Sàigòn vừa quen, vừa lạ - cái đã vỡ tan - cái mới dựng lên - tất cả đều xa khuất như không thể nắm giữ, cũng chẳng thể lìa bỏ.
21 Tháng Bảy 20154:54 CH(Xem: 28592)
Căn phòng im như một góc quá khứ, dù Má chỉ mới rời nhà chưa quá một tuần. Mây ngồi lên chiếc giường đôi, chỗ Má vẫn nằm. Tấm chăn phủ giường xô lệch, chiếc xe đẩy tay của Má đứng xéo góc với tủ đựng quần áo, soi bóng cô đơn trong tấm gương.
19 Tháng Bảy 20152:31 SA(Xem: 32257)
Ai cũng có những bí mật của riêng mình sống để trong dạ, chết mang theo, cả một cuộc đời rồi đào sâu, chôn chặt. Huống chi đó lại là bí mật của người mình yêu thương.
19 Tháng Bảy 20151:15 SA(Xem: 31426)
- Cô hát hay lắm. - Ông làm tôi giật mình. Ông ở đâu đến? Ông rình rập tôi? - Xin lỗi cô, tôi không rình rập cô, tôi đang nằm chỗ kia thì giọng hát của cô theo gió đến với tôi. Giọng cô hay lắm. - Thật không? - Giọng hát cô đã ru tôi ngủ được một lúc. - Ông nói gì? - Xin lỗi, tôi quên là đối với người Mỹ thì một giọng hát dở mới làm người khác ngủ gục nhưng trong văn hóa Việt của chúng tôi thì chỉ những giọng hát hay mới có thể ru người nghe vào giấc mộng.
19 Tháng Bảy 201512:43 SA(Xem: 33523)
chủ nhật già nua màu xám tôi con lắc ngã nghiêng đời đêm tôn nghiêm níu gọi về đi một cõi rong chơi