- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ NGUYỄN HUYỀN THOẠI VY

28 Tháng Mười Hai 20152:10 CH(Xem: 27528)
chan dung VY
Nguyễn Huyền Thoại Vy- Đà Nẵng 2015




LTS:  Nguyễn Huyền Thoại Vy là tên thật. Là một giáo viên Ngữ Văn ở Đà Nẵng. Thơ Vy viết từ cảm xúc chân thực, nhẹ nhàng mang những nét trầm buồn, dìu dịu... Hợp Lưu  xin giới thiệu những thi phẩm của Nguyễn Huyền Thoại Vy đến với bạn đọc.

 

TẠP CHÍ HỢP LƯU

 



LỤC BÁT TƯƠNG TƯ

Em đi, bỏ lại hư không
Thả đêm gầy guộc mênh mông chỗ nằm
Anh về khâu một vết dằm
Đường kim vụng dại cũng chầm chậm qua


Tiễn em cạn chén quan hà
Trên tay anh mọc tịch tà rong rêu.
Rồi đây gom những mùa yêu
Vào ngăn sầu rụng để chiều lòng nhau


Em đi đến những mai sau
Gót sen dẫm nhẹ, nát nhàu đời anh...
Rằng tình nghĩa cũng mong manh
Hoa tương tư vẫn ngát xanh bên thềm


Áo ai qua ngõ êm đềm
Màu thiên thanh ấy như em, cũng hiền
Cũng mắt sáng, cũng môi hường
Giống em giống đến lạ thường, em ơi ...

 

(Đà nẵng 9 /2015)

 

 

 

 

 

NĂM CHỮ

 

Xếp thời gian vào biển
Sợ miên miết hải hồi
Xếp thời gian vào cũ
Ngày sẽ biền biệt trôi.


Xếp thời gian vào gió
Mây vội băng ngang trời
Sợ chiều kia lầm lũi
Khuất vào xanh thẳm thôi.


Cất vào trang ký ức
Sợ ố vàng pha phôi
Lũ mối mọt ngả ngớn
Nhắm nháp bữa tiệc đời.


Xếp thời gian vào mưa
Trả tinh khôi về đất
Bao nhiêu là được mất
Cũng là vô thường tên.


Cất thời gian vào đêm
Trăng non thành viên mãn
Hương dạ lan thì thầm
Ủ trong vòng tóc rối.


Đành xếp vào ngăn tủ
Cửa chỉ khép hờ thôi
Đợi thời gian buồn tủi
Nhìn ta, nhếch miệng cười.

 

(ĐN, 5/2015)

 

 

 

THƠ GỬI MÙA ĐÔNG

 

Em chẳng còn tin thời gian nữa đâu
Thời gian tặng ta quả táo dì ghẻ
Nửa tuổi trẻ, bầu trời và hạnh phúc
Nửa kia xanh xao, mỏi mệt, xế chiều


Em chẳng còn tin thời gian nữa đâu
Hoa cúc mùa thu vàng cho ai nữa ?
Mùa đông bắt đầu từ vạt gió xám
Nắng nhón mình qua ô cửa mùa hè


Em chẳng còn tin thời gian nữa đâu
Vầng trăng ấy chẳng phải vầng trăng cũ
Hoa hướng dương đã bao chiều khép nụ
Mặc những lời ngốc nghếch của sẻ nâu.


Em chẳng dại tin thời gian nữa đâu
Những tháng năm qua … bộn bề tuổi trẻ
Ta ngoảnh mặt bước đi cao ngạo thế
Dẫu biết ánh nhìn khắc khoải sau lưng


Có ấu thơ và mảnh vườn be bé
Giấu dùm ta sau cánh cửa mùa thu 
Cất hộ ta cả niềm vui thừa thãi
Cả lặng yên sau những nét môi nhàu


Em chẳng dại tin mùa thu nữa đâu
Nắng mong manh mời đông về nương náu
Bài thơ xưa không đổi được cơm áo
Ngàn ban mai thua cuộc một chiều mưa


Đầu ngõ phố tiếng nói cười đâu đó
Hình như trong veo của tuổi mười lăm?
Cơn gió đi hoang, mảng tường rêu bám
Bóng của đêm hắt khoảng tối vào ngày


Gửi sang đông màu nắng hạ vơi đầy
Mùa cánh én những ngày xuân tươi sáng.
Có loài sâu ngủ quên trên ngày tháng
Sớm mai đây dốc cạn cốc hồi hoàn.

(ĐN, 12/ 2014)

NGUYỄN HUYỀN THOẠI VY

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Hai 20153:55 SA(Xem: 31214)
“Khu rừng này sẽ cho chúng tự do, vậy tại sao chúng vẫn muốn bay khỏi đó. Ông nói với tôi ghét sự trói buộc, vậy tại sao ông không tìm một con dao để cắt những sợi dây đó ra. Hay là…Ông vẫn muốn đứng ở một chỗ để mơ mộng tự do.”
26 Tháng Hai 20151:15 SA(Xem: 31095)
coi phim khiêu dâm một chặp đầu óc bỗng sáng ra đùi. vú và mông có gì lấn cấn nơi câu chữ à phải rồi thơ không đáy tưng bừng chói lọi như gương
18 Tháng Hai 201510:22 SA(Xem: 35082)
Mùa xuân mộng mơ về người yêu đầu Sao không nói với anh về người yêu sau cuối Chợt mắt chiều rất lạ Năm tháng có bao giờ lập lại hôm qua
18 Tháng Hai 201510:16 SA(Xem: 33574)
Ngày ấy mẹ sinh em ra ở làng Hương Hồ bên bờ sông Bạch Yến. Không có con sông nào lặng lờ nước biếc xanh như dòng Bạch Yến, một nhánh của sông Hương tẻ ngang uốn lượn loanh quanh bên làng quê nhỏ nhu mì hiền lành của vùng Hương hồ, tưới mát hết hai triền bờ xanh um, trước khi xuôi về Bao Vinh nhập mình trở lại vào dòng Hương.
18 Tháng Hai 20159:45 SA(Xem: 38291)
Vậy mà đã 40 năm qua đi 1975-2015, với đời người như một cơn gió thoảng, với lịch sử chỉ là một chớp mắt, nhưng lại là một chặng đường rất dài trải nghiệm những tang thương. Thêm một chớp mắt nữa, thế hệ những người cầm bút 1954-1975 đều trở về với cát bụi, một số có thể còn được nhắc tới qua tác phẩm nhưng rồi cũng phải kể tới cuộc sống đầy đoạ và cả những cái chết tức tưởi của họ. Nói tới Văn Học Miền Nam, không thể không có một “cuốn sách trắng/ livre blanc” về thời kỳ đó, một Wikipedia mở, như một “bộ nhớ” cho các thế hệ Việt Nam tương lai.
18 Tháng Hai 20159:32 SA(Xem: 33477)
Anh không về, hèn chi hôm qua, hôm kia, hôm kia kia nữa Con hẻm quen tự dưng nỗi chứng gập ghềnh Bầu trời đêm nay chẳng thắp nổi vì sao Mây cũng giận, khóc oà như trẻ con lạc mẹ
18 Tháng Hai 20159:25 SA(Xem: 31226)
Nắng tô vàng mái hiên chùa Sư về giũ áo gọi mùa xuân lai Nữa đêm rót bát trăng đầy Đánh chuông bát nhã một chày kình thiên
18 Tháng Hai 20159:17 SA(Xem: 32169)
những giây phút đầu của năm thứ bốn mươi hãy nói gì đi em với những thinh lặng bủa vây để rồi tự thương xót thân thể mình đã xanh rêu ký ức nhưng chúng ta đừng minh chứng cho một điều sợ hãi
18 Tháng Hai 20158:26 SA(Xem: 30903)
khóa nồng còn đứng loay hoay thèm nghe thân nhiệt cuối ngày luân lưu vàng mai rụng hết xuân kiều sao còn biếc ngọc tỳ kheo vết buồn
18 Tháng Hai 20156:51 SA(Xem: 29165)
Tết thường được nhắc đến với những món ăn đặc trưng “thịt mỡ dưa hành,” và những mùi hương gây nhớ “thoảng mùi khói pháo thoảng mùi nhang.” Nhưng mỗi đứa trẻ mang theo nó một món ăn một hình ảnh một mùi hương riêng, không hẳn giống như những gì chúng ta thường gợi nhắc.