- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NHỮNG KÝ ỨC VỤN/TRÒ CHƠI THẾ KỶ

01 Tháng Mười Một 201512:13 CH(Xem: 32959)

 

 

DIEU VAN
Điếu văn -ảnh Internet
 

 

 

Đây là trò chơi thế kỷ, khi nghe tôi tuyên bố thế thì lũ nhỏ trong làng  kéo hết đến chỗ tôi, bấy giờ tôi cũng chẳng hiểu trò chơi thế kỷ là cái quái  gì, chỉ là nghe được từ những cuộc chuyện trò giữa cha tôi và bạn bè ông, rồi tôi tuyên bố ầm lên thế, phải làm vua thì mới làm chủ được lũ nhỏ trong làng, tôi nghĩ ra  trò chơi “vua quan” rồi khoác lên  nó một cái tên thật kêu: trò chơi thế kỷ, sự việc lập tức quyến rủ bọn nhỏ trong làng, đại ca cứ làm vua, còn lũ em làm quan, những thằng nịnh hót lập tức xưng em với tôi, và gọi tôi là đại ca, nếu tôi thấy trong các các buổi diễn tuồng ở làng, vua trẻ không râu, vua già có râu, thì trong trò chơi thế kỷ của tôi, có lúc tôi làm vua trẻ, có lúc tôi lại làm vua già, người ta phải tốn tiền mua sắm râu vua, mua sắm mũ áo cho vua quan, còn tôi thì chỉ bắt lũ dưới trướng của tôi bỏ công sức ra làm những thứ ấy, tôi nói là lũ dưới trướng, có nghĩa khi bày ra trò chơi ấy thì tôi đã tự xưng là vua, mày là đồ ngu, chỉ râu thứ dân mới ngắn, còn râu vua thì phải dài, nghe chưa, tôi tát tai một thằng dưới trướng khi thằng đó làm bộ râu vua ngắn củn cỡn, cái từ thứ dân là tôi  học được từ những cuộc chuyện trò giữa cha tôi và bạn bè ông, râu vua thì chỉ đơn giản làm bằng tàu lá chuối, lũ bay là một lũ ngu, tôi chửi mấy đứa dưới trướng không biết chằm mũ vua, ai đời chằm mũ vua bằng lá mít mà chằm mũ quan bằng lá bàng, vua là con trời nên mũ áo phải bằng lá bàng sang trọng, nghe chưa, mấy thằng đó ăn mỗi đứa năm bạt tai của tôi,và chảy máu mũi, chảy máu mũi là hình thức phổ biến tôi dùng để răn đe lũ dưới trướng, còn tôi thì vô cùng thích thú với cái từ con trời học được từ những buổi trò chuyện giữa cha tôi và bạn bè ông, thằng con tôi đang chơi trò chơi thế kỷ đó, một hôm đang cùng lũ nhỏ chơi trò vua quan ở ngoài vườn thì nghe ở trong nhà cha tôi khoe với bạn bè ông, phải nói bấy giờ hai lỗ mũi tôi cứ nóng bừng lên, hết thảy lũ bay phải quì xuống, tôi vừa phừng mũi, vừa hét, tôi ngồi trên ghế, hét, còn lũ nhỏ trong làng, cái đám quan lại dưới trướng mũ áo chỉnh tề thì quì dưới đất, cũng có rất nhiều đứa co cưỡng không quì, không quì thì coi chừng bị học máu mũi đó nghe chưa, tôi ngồi trên ghế, hét, nhưng có rất nhiều đứa chẳng hề hấn trước cách răn đe tôi đã tăng thêm cường độ thiệt hại, hãy lột hết áo mũ chúng đi, tôi hét như điên, và lập tức những thằng quì lột hết áo mũ những thằng không quì, có nghĩa là tôi đã đuổi chúng xuống làm thứ dân, tôi có nhìn thấy những ánh mắt bất ưng của chúng, nhưng dường như là chúng rất sợ sức vóc của tôi, thứ sức vóc có vẻ mập mạnh nhất đám nhỏ trong làng, có nghĩa, hết thảy cái lũ vừa bị cách chức răm rắp lùi ra xa phía sau, và răm rắp quì xuống, và cái buổi sáng sau buổi sáng ấy tựa như thứ định mệnh khắc nghiệt đối với tuổi thơ tôi, tôi quyết định là trong buổi sáng ấy lũ dưới trướng bắt đầu xưng con với tôi, và gọi tôi là hoàng thượng, tôi đang sửa soạn ban bố thứ pháp lệnh  ấy thì thằng cháu ngoại ông Hích bỗng xuất hiện, cũng về sau mới biết đó là cháu ngoại ông Hích, còn bấy giờ thì tôi nhìn thấy một thằng con trai có vẻ mập mạnh hơn tôi, cắp tay sau đít,  đủng đỉnh bước đi bốn phía chỗ bọn tôi đang chơi trò chơi thế kỷ, e mày là thằng nào, tôi thét, và ngoắc tay ra lệnh cho thằng đó tới chỗ tôi ngồi, tôi định là sẽ cho thằng đó một bài học, trước cho hả giận, sau để răn đe lũ dưới trướng, nhưng thằng đó mới đúng là con trời, vừa bước tới trước tôi nó đã giáng cho tôi mấy chục bạt tai, thì cũng đoán  vậy thôi, chứ thật ra chỉ bị cái bạt tai đầu tiên tôi đã đổ xưống khỏi ghế vua, kể từ lúc này tao là vua, chứ chẳng phải mày, nghe chưa, tôi nằm dài trên đất và nghe như có tiếng ai vọng lại từ cõi chết, thực ra thì tôi chưa chết, chỉ thấy mình đang chảy máu mũi, bấy giờ tôi nghe đau cả ngoài da thịt lẫn trong lòng.

 

 NGUYỄN THANH HIỆN

2013-2015

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
14 Tháng Năm 201511:28 CH(Xem: 31800)
Trăng đang vỡ trên ngọn đồi ký ức Bóng tim tôi vướng nhánh giao mùa Tiếng hát ai vỡ tràn đêm đắng Tôi vỡ vô vàn trong ánh trăng xanh
14 Tháng Năm 201510:01 CH(Xem: 30860)
Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Nguyễn Việt Thanh với lối viết nhẹ nhàng và sâu lắng sẽ đưa chúng ta trở về nông thôn Việt Nam bằng những “Ao làng”, “Nắm lá ngày Đoan ngọ”, và lối đánh bắt cá độc đáo của rất ít người và bây giờ cũng không còn ai sử dụng nữa đó là “Bơi dể”. Chúng tôi trân trọng gởi đến quí văn hữu và độc giả những tản văn của Nguyễn Việt Thanh.
14 Tháng Năm 20159:40 CH(Xem: 34828)
Chúng tôi lên Thăng Long Tết Ất Mùi, mặt hồ Dâm Đàm mỏng như ý nghĩ khoa cử trong đầu Kiệt. Kinh sư đầu triều Lý mang sắc đẹp bán khai dữ dội của những cánh rừng bàng chưa phát quang. Kiệt hay đứng ở bờ nước, mắt dõi theo những cuống sen già trôi quả quyết về hướng Cấm Đình. - Nay mai đỗ đầu tiến sĩ thì ngồi nhà mát ăn bát vàng.
14 Tháng Năm 20159:34 CH(Xem: 30962)
Trong số mười người chúng tôi bị bắt bởi chiến dịch khủng bố mùa thu tháng 9 năm 2008 thì Ông Nguyễn Kim Nhàn là người duy nhất hiện vẫn đang còn bị tù đày. Tôi thường gọi những người dân oan như ông, như chị Trần Ngọc Anh, chị Phạm Thị Lộc, vợ chồng chị Cấn Thị Thêu... là “dân oan hóa dân chủ” vì họ đã không chỉ dừng lại ở việc đòi quyền lợi chính đáng cho bản thân và gia đình mình, mà đã tham gia vào các công việc, các phong trào đấu tranh vì Nhân quyền, Tự do và Dân chủ.
14 Tháng Năm 20155:55 CH(Xem: 33843)
Là những người viết văn đã nhiều năm tham gia Hội Nhà Văn Việt Nam (HNVVN), đã góp sức xây dựng Hội qua thời chiến cũng như thời bình, đã đau xót trước sự xuống cấp ngày càng nghiêm trọng của Hội trong những năm gần đây và tích cực góp ý với Hội để khắc phục tình trạng ấy; đến hôm nay, nhận thấy tình trạng suy thoái của Hội đã trở nên không thể cứu vãn nếu không có sự thay đổi nhiều điều căn bản trong điều lệ và tổ chức của Hội để Hội thực sự là một tổ chức nghề nghiệp tập hợp những người viết muốn xây dựng một nền văn học Việt Nam đích thực, tự do, nhân bản;
14 Tháng Năm 20155:36 CH(Xem: 34019)
Ngày 05.05.2015 nhà văn Võ Thị Hảo đã tuyên bố từ bỏ hội Nhà văn Việt Nam, cùng ngày tổ chức này gạch tên 9 nhà văn khác đang sinh sống tại TP Hồ Chí Minh trong phiên họp bầu đại biểu đi dự đại hội toàn quốc. Dân Luận (DL) đã trao đổi với nhà văn Võ Thị Hảo (VTH) về vấn đề mà chị coi là một vụ Nhân Văn Giai Phẩm mới...
14 Tháng Năm 20153:44 CH(Xem: 36805)
Trong phiên bỏ phiếu bầu đại biểu đi dự Đại hội toàn quốc diễn ra ở TP. HCM ngày 5/5, lãnh đạo Hội Nhà văn Việt Nam (HNVVN) đề nghị những người tham dự gạch tên chín người sinh sống ở TP. HCM và tham gia Văn đoàn độc lập. Những tưởng hành động này là "đòn giáng mạnh" vào các hội viên của Văn đoàn độc lập, tuy nhiên nó đã gây một hiệu ứng ngược khi hàng loạt những nhà văn, nhà thơ nổi tiếng khác Tuyên bố từ bỏ Hội nhà văn VN (DL)
13 Tháng Năm 20155:54 CH(Xem: 30845)
Với Nguyên Ngọc và Văn đoàn Độc lập, vấn đề còn nguyên. Làm gì với tự do đã giành lại sau khai trừ rồi ly khai? Làm gì với mục đích độc lập tách rời ra khỏi Hội? Ra khơi, lên đường, hay lo ngại “phạm pháp” sẽ khiến nhòa nhòa trong vận hành của hệ thống? Tháng 5-1954, hai chữ “Độc lập” thét vang trong lồng ngực của năm mươi ngàn binh sĩ chiến thắng trận Điên Biên, để cuối cùng là một nền độc lập hà khắc trong toàn trị. Tháng 5-2015, “vì một nền văn học Việt Nam tự do, nhân bản” in đậm trên trang web của Văn đoàn Độc lập. Công chúng trông chờ câu trả lời.
13 Tháng Năm 20154:31 SA(Xem: 31096)
Qua tháng tư rồi Anh có trở về ngày bình thường Như đi bác sĩ, làm tình và các thứ Mình lại hẹn nhau mùa điên năm sau
13 Tháng Năm 20154:22 SA(Xem: 30604)
LTS:Cận cái chết, nhìn cái chết ... một tâm trạng đau buồn, ray rứt. Những ra đi vĩnh viễn, mất mát và bấu víu vào mất mát. Nuối tiếc. Trịnh Duy Kỳ đến với Hợp Lưu lần đầu với 28,5 với những cái trên. Xin giới thiệu đến độc giả.