THƠ MÙA ĐÔNG VIẾT TẶNG MÙA XUÂN
Rét
Và lạnh
Mùa đông đang tái tê
Gió buốt da buốt thịt
Mưa không ngớt dầm dề
Ngõ vắng
Đường vắng
Nhà vắng
Mở cửa nhìn ra sân
Dưới làn mưa lâm thâm
Một chồi biếc mùa xuân đang hé
Đất trời sao lạ thế
Một mầm non ôi một mầm non
Le lói một tình yêu âm thầm
Le lói một niềm vui lặng lẽ
Những ngày đông buốt giá
Trái tim ta máu vẫn đỏ tươi
Không thể mất đi nụ cười
Không thể mất đi niềm hân hoan sống
Những thước phim “cuộc đời” náo động
Và “âm thanh, màu sắc” tuyệt vời sao...
(1-2015)
ĐÊM TUY HÒA
Thành phố đẹp bên bờ biển đẹp
Phải thế chăng nên thao thức suốt đêm
Dù chẳng có một người thân thích
Lá cứ rơi xào xạc bên thềm
Đêm thao thức đêm sao khó ngủ
Tiếng xe ai lao vút trên đường
Ta nằm đếm từng giọt buồn tí tách
Đêm mênh mông sóng dào dạt canh trường
Đi cũng lắm đến nhiều vùng đất
Ở mỗi nơi thấy mỗi vị mặn mòi
Ào ạt gió giữa không gian tinh khiết
Ta nằm đây đôi mắt mở nhìn trời
Trời Tuy Hoà tịch mịch thẳm sâu
Lòng ta buồn biết gửi về đâu
Một đêm thức rồi lại hai đêm thức
Làm sao ta có được phép mầu
Để thời gian trôi nhanh trôi nhanh
Nhất là đêm những đêm khó ngủ
Tuy Hoà biển và Tuy Hoà phố
Chầm chậm ở trong mình một chút nhớ rồi ư
(TP Tuy Hoà, Đêm 28/8 / 2014)
ĐỘNG VÀ TĨNH 2
Lâu quá rồi
Bạn quên ghé chơi nhà
Lâu quá rồi
Những chuyện vặt vãnh làm rời rã tâm hồn ta
Rời rã
Thân xác ta
Cho dù
Ngày nào ta cũng lao đi như tên bắn
Trên chiếc xe chuồn chuồn ớt bé nhỏ dông khắp phố phường
Có gì quan trọng đâu mà ta tìm kiếm
Có gì tha thiết đâu mà ta ngóng trông
Lâu quá rồi
Tâm vẫn không tĩnh được là sao
Hỏi đất thấp
Hỏi trời cao
Lâu quá rồi
Sao tâm ta không hề yên tĩnh
Ta nợ nần gì kiếp trước
Ta nợ nần gì kiếp này
Ta như người nông dân cần mẫn bên luống cày
Không cầu mong gì ngoài cánh đồng trĩu hạt
Không cầu mong gì ngoài những vòng tay ôm
Thật chặt.
Để cả khi sống và lúc chết
Ta không còn giật mình tỉnh giấc giữa đêm.
Khi ấy có thể
Lòng ta cũng đã yên
Tâm ta cũng dịu lại
Tất cả đã tĩnh rồi
Như mũi tên lao đi ngày ngày
Sẽ không còn cần nữa...
(Đêm 13/10/2014)
TÌM XUÂN
Tôi đi tìm
Tuổi đôi mươi rơi ở đâu rồi
Tuổi ba mươi
Bốn mươi
Và năm mươi nữa
Năm tháng cứ xếp chồng lên nhau
Ngộp thở
Từ một cô gái
Rồi thiếu phụ
Rồi người đàn bà
Tóc đã hoa râm
Ôi thời gian
Không kịp nhớ - đã đêm
Không kịp quên - đã sáng
Tôi ơi
Thôi đừng tìm đừng tiếc
Cây si ngàn tuổi gió thổi vẫn reo
Tôi đi tìm tôi ở đâu
Khi trước mặt mỗi ngày ta sống
Hoa vẫn nở thơm lừng ngõ vắng
Tiếng ríu ran lũ trẻ nô đùa
Nhịp sống mỗi ngày tấp nập đi qua
Tôi là đấy tìm đâu cho mệt
Và năm mới - mỗi mùa Xuân lại đến
Như si già
Ngàn tuổi
gió thổi
Vẫn reo...
(12/2014)
Nguyễn Thị Hồng Ngát
- Từ khóa :
- Nguyễn Thị Hồng Ngát