- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Ông Truyền Khai Mở Thời Kỳ Mới: Gác Kiếm Là Tự Sát

14 Tháng Mười Hai 201412:57 SA(Xem: 29523)

TranVanTruyen
Các nhà lãnh đạo cộng sản rất sính chứng minh tính khoa học trong các suy nghĩ, lời nói, việc làm của họ.

Mỗi khi tung ra quyết định gì, các lãnh tụ không chỉ khẳng định đó là điều duy nhất đúng, mà còn phải đúng trên khắp địa cầu, trong mọi thời đại, và ở tất cả mọi nước.

Chính vì vậy mà đất nước Việt Nam dù vào thời kỳ chưa có giai cấp công nhân vẫn bị nhồi nhét vào cho vừa cái khuôn "nhà nước công nông do giai cấp công nhân lãnh đạo" đưa từ Liên Xô về vào thập niên 1930; dù không có cái gọi "giai cấp địa chủ bóc lột" trong xã hội và văn hóa Việt Nam vẫn phải rặn cho đủ con số chỉ tiêu địa chủ để hành hình trong chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất, rập khuôn Thổ Địa Cải Cách bên Trung Quốc vào thập niên 1940; dù chẳng có mấy đảng viên biết Khrushnev muốn gì bên ngoài các bài bản học tập và bức tường bưng bít thông tin của đảng CSVN vẫn có chiến dịch bài trừ các "phần tử xét lại" tại Việt Nam chỉ vì Mao Trạch Đông nhân danh chống chủ nghĩa xét lại tung chiến dịch loại trừ các đối thủ Bành Đức Hoài, Lưu Thiếu Kỳ, Đặng Tiểu Bình,... bên Tàu.

Ai cũng tưởng ở đầu thế kỷ 21 này, kiểu bắt chước điên cuồng đó khó có thể xảy ra nữa, nhưng xem ra lịch sử cộng sản lại đang tái diễn.

Tại Trung Quốc, lãnh tụ Tập Cận Bình tung ra chiến dịch “đả hổ diệt ruồi” từ khoảng giữa năm 2013. Khác với những chiến dịch chống tham nhũng để biểu diễn mà đời chủ tịch đảng CSTQ nào cũng có, lần này, họ Tập phá bỏ luôn cái qui ước bất thành văn đã có suốt từ thời Đặng Tiểu Bình. Đó là không đánh các ủy viên trung ương đảng sau khi họ đã về hưu, bất kể họ là ruồi hay hổ. Chỉ đánh họ khi còn tại chức.

Tập Cận Bình đánh mọi thứ hổ không thuộc phe cánh của mình dù tất cả các quan chức, theo các quan sát viên quốc tế, đều có mức tham ô chẳng kém gì nhau. Trong quân đội, đã có bốn "con hổ lớn" cùng bị khai trừ khỏi Đảng và cùng đi tù một lúc: các tướng Từ Tài Hậu, Lý Đông Sanh, Tưởng Khiết Mẫn và Vương Vĩnh Xuân; chưa kể Thượng tướng Quách Bá Hùng.

Các con hổ cực lớn khác bên ngoài quân đội bị làm thịt phải kể đến Bí thư tỉnh Trùng Khánh, Bạc Hy Lai, và cựu trùm công an - an ninh, Ủy viên Bộ Chính Trị Chu Vĩnh Khang. Bạc Hy Lai cùng vợ con và nhiều thủ hạ đã ngồi tù từ nhiều tháng qua. Còn Chu Vĩnh Khang vừa bị khai trừ khỏi đảng ngày 5.12.2014 và đang chờ ngày ra tòa.

Điều đáng nói là phần lớn các con hổ bị lột da cho đến nay đều là tay chân đắc lực của cựu lãnh tụ Giang Trạch Dân. Nói cách khác, vòng dây thòng lọng của họ Tập đang xiết nhỏ dần quanh cổ ông Dân dù ông đã về hưu hơn 1 thập niên. Ngay cả Hồ Cẩm Đào, người tiền nhiệm của họ Tập, cũng không được ngồi yên. Ông Tập đã bắt đầu đánh các con hổ cao cấp thuộc Đoàn Thanh Niên CS, nơi được xem là hệ phái riêng của Hồ Cẩm Đào.

Thế là tại Việt Nam, luật bất thành văn tương tự cũng bất ngờ biến mất. Trong mấy thập niên qua, các cựu lãnh tụ từ Nguyễn Hà Phan đến Lê Khả Phiêu, sau khi bị thanh toán quyền lực xong và phải rút về hưu thì họ được để yên dưỡng già. Nhưng Trần Văn Truyền đã khai mở một thời kỳ mới, thời kỳ không tha cả các con cọp đã rụng răng.

Tổng thanh tra chính phủ Trần Văn Truyền từng là Ủy viên Ban chấp hành Trung ương Đảng CSVN trong nhiều khóa. Trong nhiều năm, ông từng hét ra lửa và từng có vô số quan chức lễ mễ đem quà đến tận cửa để xin ông "khoan hồng". Các manh mún tố cáo ông tham nhũng đều bị đánh bạt ngay và các thủ phạm bị "chăm sóc" tới tận xương tủy.

Nhưng nay, khi không còn vũ khí trong tay và các đồng minh lẫn đồng chí của ông đều bỏ chạy, ông Truyền loay hoay chống đỡ ngày càng yếu dần rồi chính thức đành chịu làm con dê tế thần đầu tiên.

Với cánh cửa Trần Văn Truyền đã mở, nhiều người tin rằng con hổ về hưu kế tiếp bị đem ra lột da sẽ là cựu chủ tịch UBND Hà Nội, Hoàng Văn Nghiên, người đang có các biệt thự và khối tài sản ngang tầm với ông Truyền. Nhưng có lẽ đáng quan tâm hơn cả là các nguồn tin đang nhắc đến tên ông Nguyễn Bá Thanh và khối tài sản của gia đình ông tại Đà Nẵng. Ông Thanh đã lỡ tay và lỡ miệng chọc giận quá nhiều phe nhóm quyền lực và quyền lợi. Các nhóm này vẫn còn lo lắng về người từng đòi “bắt hết, nhốt hết” khi mới ra Hà Nội làm Trưởng ban Nội chính Trung ương. Và đó là lý do mà ông Thanh vẫn núp tại Mỹ để "chữa bệnh" chưa dám về. Ông cũng chẳng dám chữa tại các nước Đông Nam Á hay tại láng giềng Trung Quốc vì chẳng muốn theo chân Tướng Quý Ngọ.

Trong bức tranh xổ tung các qui ước bất thành văn hiện nay, một số nguyên tắc đã trở thành đương nhiên trong hàng ngũ đảng viên cao cấp để bảo vệ bản thân, gia đình và khối tài sản của họ:

1. Tuyệt đối không giữ tài sản tại Việt Nam. Khẩn cấp tẩu tán tài sản ra nước ngoài. Cũng không giữ tiền của tại chỉ một nơi mà thường phải ít nhất tại 2 nơi trong số các quốc gia ở Bắc Mỹ, Châu Âu, và các đảo quốc. Trong số con cái phải có ít nhất một đứa sống hẳn và xin làm công dân chính thức tại những nước có hệ thống pháp luật nghiêm chỉnh.

2. Phải giữ ghế quyền lực tối đa. Quyết không từ chức. Đẩy lùi ngày nghỉ hưu càng xa càng tốt. Vì ngày rời ghế quyền lực là ngày tài sản của mình chính thức trở thành miếng mồi ngon cho cả bầy kên kên đang chờ đợi.

3. Phải giải quyết "tận gốc" các cá nhân và phe nhóm thù địch trong những ngày còn quyền lực trong tay. Quyết không để chúng trả thù khi mình đã "mất kiếm".

Chẳng cần ai thúc giục nhưng rõ ràng giới lãnh đạo Việt Nam đang theo dõi từng đòn phép của đồng chí Tập Cận Bình và còn theo sát hơn nữa cách đối phó của các đồng chí còn lại.

Ngô Đình Thu

Nguồn: RadioCTM

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Tư 20154:32 SA(Xem: 33616)
Bất ngờ, chị đến gần la lớn. Chào, ông thiếu úy đồn trưởng. Người xe thồ giựt mình sém phun cọng mì, mắt nhìn lấm la lấm lét xung quanh. Tám năm trong tù ra, giờ mới có người gọi ông là thiếu úy. Lạy chị, đừng gọi tôi như rứa. Tôi mới được…từ trại cải tạo về…trả quyền công dân thôi.
09 Tháng Tư 20154:54 CH(Xem: 34353)
Người đàn ông cán sự xã hội rất nhanh nhẹn và hoạt bát, thao thao bất tuyệt với giọng Bắc nhưng vẫn là âm gốc Huế. Anh dí dỏm kết luận bài học công dân đầu tiên: "Xin nhớ cho đây không còn là ở Việt Nam nữa, quý vị bây giờ đang ở trên đất Hoa Kỳ, đã có hoàn toàn tự do, kể cả tự do phê bình tổng thống hay quốc hội, nhưng - anh ta ngưng lại một chút như để tự tán thưởng bằng một nụ cười riêng thú vị: nhưng quý vị sẽ không có tự do trốn thuế. Trốn thuế ở Mỹ thì chỉ có ở tù và được coi là tội nặng nhất..."
09 Tháng Tư 20154:07 CH(Xem: 32609)
Chúng ta đang trên đường đi về phía những ước mơ Nên câu thơ mãi xanh tươi dưới vòm trời khái niệm Mang theo hành trang tình yêu Nào dám nghĩ đó là viên kẹo ngậm Nên sự chỉ định nào cũng đều tối nghĩa phải không em?
09 Tháng Tư 20153:54 SA(Xem: 33127)
Tôi ngồi nhìn thằng bạn chơi games trong căn phòng của nó, một buổi trưa nóng bức, hơi nóng hầm hập nằm bên ngoài ô cửa kính đóng chặt, khung cửa thỉnh thoảng rung lên vì gió. Trong phòng máy lạnh chạy đều đều mang theo một làn hơi mát có tác dụng phụ khiến người ta khô mũi. Ngày chủ nhật, hai thằng con trai chẳng có gì làm ngoài việc nhìn nhau chơi games.
09 Tháng Tư 20153:19 SA(Xem: 34764)
Ới cha ơi, sao nhà cao cửa rộng cha không ở, cha lại bỏ con bỏ cháu mà đi, ới cha ơi! - Ới cha ơi chúng con ăn ở với cha như bát nước đầy sao cha lỡ bỏ chúng con mà đi cha ơi! Phướn, người con thứ hai phủ phục xuống quan tài cha khóc nức nở, tiếng khóc không lâm li nhưng cũng đủ làm cho lòng người đến viếng đám ma xao động mà thêm thương tiếc cho ông Phượng
09 Tháng Tư 20152:57 SA(Xem: 31817)
Dì Cúc nê cái bụng bầu bảy tháng lặt lè chăm vườn hoa cúc trắng. Chỉ có Dì mới được sờ vào hoa, bất kể ngày đau ốm. Hai hàng hoa cúc trắng tạo thành lối đi zích zắc, rắc rối như cuộc đời của dì, chạy từ ngõ tận hiên nhà. Bây giờ chòm xóm đã quen dần cái bụng lúp xúp của dì. Dăm tháng trước, tin dì có bầu chấn động cả thị trấn nhỏ bé có duy nhất một con lộ. Dì không có chồng lẫn bạn trai mà có bầu...
09 Tháng Tư 20152:43 SA(Xem: 32411)
hắn chờ vờ chàng vàng một hồi cũng nặn ra hình tượng những con chữ. mặt. cắt không còn một hột máu
09 Tháng Tư 20152:34 SA(Xem: 34341)
Nếu cụ Nam Cao còn sống, cụ sẽ bình là đôi lứa xứng đôi. Ở nước Việt mình bây giờ, đại gia và người đẹp chân dài luôn là một cặp phạm trù gắn bó hữu cơ. Không phân biệt đâu là chủ thể, đâu là khách thể.
26 Tháng Ba 20153:34 SA(Xem: 32825)
Ngôi nhà ấy tuổi đã hơn 100 năm, đó là tất cả những ký ức thuộc về người xưa: ông cố, ông nội và ba hắn. Nơi ấy vẫn còn lưu giữ những kỷ niệm phai mòn như con ngựa gỗ cũ được ông nội gọt đẽo từ thứ gỗ gụ đen cứng. Thời gian đã đã phủ một lớp bụi mờ trắng mỏng trên những đường vân gỗ, từng cái kèo cột, cả bộ ngựa ba mảnh đặt cạnh gian giữa nhà trên.
24 Tháng Ba 201510:37 CH(Xem: 32643)
Những bài thơ không yêu nhau Giấu cái nguýt dài trong mắt nhìn hờ hững Bài thơ tương tư vì sao Quên mất mặt đất mình đang đứng Triệu năm lạc lối về