- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

KHÔNG BIẾT DẬY CON

08 Tháng Mười Hai 201412:03 SA(Xem: 31954)
Nguyen Hoang Nam - che
Che- ảnh Nguyễn Hoàng Nam

 
Có người sợ những câu vè vãi đái

Một khi cóc nhái nó làm thơ

Có những cuộc đời vùi thây tù ngục

Kẻ tâm thần đọc bùa chú Mác-Lê

 

Chúng tôi ra đã ra đi như thế

Lấy mạng mình để đánh đổi tự do

Tưởng được tha khi làm thân xa xứ

Các chú cứ rập rình phục vụ với ranh ma

 

Dù quốc dân đã khỏi vòng nô lệ

Thoát thực dân Tây lại vướng ách Tàu

Thằng dốt thì quyền to hơn chính phủ

Người khôn bị nhốt tựa lưu manh

 

Đừng trách tôi dùng lời thô tục

Bởi đồng ngôn ngữ mới hiểu nhau

Khi bầy đàn đã là xã hội

Lão bảy mươi xơi ngọt gái trăng rằm

 

Đạo với đức là bãi phân tái chế

Người với ngợm là một lũ vô luân

Đám ăn cướp thành anh hùng kinh tế

Mấy chú y tờ làm lãnh đạo quốc gia

 

Cuộc đời luôn là vòng tròn lập lại

“Không ai giàu không ai khó ba đời”

Giòng sử Việt chẳng bao giờ ngừng lại

Và chẳng có gì là mãi muôn năm

 

Khi đất nước đã vào chung thế giới

Mà còn chơi trò bịt mắt với bịt mồm

Hôm qua có người vào xứ Nghệ

Kêu bố ông Hồ không biết dậy con

 

ĐẶNG HIỀN

(Ngày 7-12-2014)

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Tư 20154:32 SA(Xem: 33289)
Bất ngờ, chị đến gần la lớn. Chào, ông thiếu úy đồn trưởng. Người xe thồ giựt mình sém phun cọng mì, mắt nhìn lấm la lấm lét xung quanh. Tám năm trong tù ra, giờ mới có người gọi ông là thiếu úy. Lạy chị, đừng gọi tôi như rứa. Tôi mới được…từ trại cải tạo về…trả quyền công dân thôi.
09 Tháng Tư 20154:54 CH(Xem: 34042)
Người đàn ông cán sự xã hội rất nhanh nhẹn và hoạt bát, thao thao bất tuyệt với giọng Bắc nhưng vẫn là âm gốc Huế. Anh dí dỏm kết luận bài học công dân đầu tiên: "Xin nhớ cho đây không còn là ở Việt Nam nữa, quý vị bây giờ đang ở trên đất Hoa Kỳ, đã có hoàn toàn tự do, kể cả tự do phê bình tổng thống hay quốc hội, nhưng - anh ta ngưng lại một chút như để tự tán thưởng bằng một nụ cười riêng thú vị: nhưng quý vị sẽ không có tự do trốn thuế. Trốn thuế ở Mỹ thì chỉ có ở tù và được coi là tội nặng nhất..."
09 Tháng Tư 20154:07 CH(Xem: 32269)
Chúng ta đang trên đường đi về phía những ước mơ Nên câu thơ mãi xanh tươi dưới vòm trời khái niệm Mang theo hành trang tình yêu Nào dám nghĩ đó là viên kẹo ngậm Nên sự chỉ định nào cũng đều tối nghĩa phải không em?
09 Tháng Tư 20153:54 SA(Xem: 32815)
Tôi ngồi nhìn thằng bạn chơi games trong căn phòng của nó, một buổi trưa nóng bức, hơi nóng hầm hập nằm bên ngoài ô cửa kính đóng chặt, khung cửa thỉnh thoảng rung lên vì gió. Trong phòng máy lạnh chạy đều đều mang theo một làn hơi mát có tác dụng phụ khiến người ta khô mũi. Ngày chủ nhật, hai thằng con trai chẳng có gì làm ngoài việc nhìn nhau chơi games.
09 Tháng Tư 20153:19 SA(Xem: 34711)
Ới cha ơi, sao nhà cao cửa rộng cha không ở, cha lại bỏ con bỏ cháu mà đi, ới cha ơi! - Ới cha ơi chúng con ăn ở với cha như bát nước đầy sao cha lỡ bỏ chúng con mà đi cha ơi! Phướn, người con thứ hai phủ phục xuống quan tài cha khóc nức nở, tiếng khóc không lâm li nhưng cũng đủ làm cho lòng người đến viếng đám ma xao động mà thêm thương tiếc cho ông Phượng
09 Tháng Tư 20152:57 SA(Xem: 31601)
Dì Cúc nê cái bụng bầu bảy tháng lặt lè chăm vườn hoa cúc trắng. Chỉ có Dì mới được sờ vào hoa, bất kể ngày đau ốm. Hai hàng hoa cúc trắng tạo thành lối đi zích zắc, rắc rối như cuộc đời của dì, chạy từ ngõ tận hiên nhà. Bây giờ chòm xóm đã quen dần cái bụng lúp xúp của dì. Dăm tháng trước, tin dì có bầu chấn động cả thị trấn nhỏ bé có duy nhất một con lộ. Dì không có chồng lẫn bạn trai mà có bầu...
09 Tháng Tư 20152:43 SA(Xem: 32323)
hắn chờ vờ chàng vàng một hồi cũng nặn ra hình tượng những con chữ. mặt. cắt không còn một hột máu
09 Tháng Tư 20152:34 SA(Xem: 34134)
Nếu cụ Nam Cao còn sống, cụ sẽ bình là đôi lứa xứng đôi. Ở nước Việt mình bây giờ, đại gia và người đẹp chân dài luôn là một cặp phạm trù gắn bó hữu cơ. Không phân biệt đâu là chủ thể, đâu là khách thể.
26 Tháng Ba 20153:34 SA(Xem: 32641)
Ngôi nhà ấy tuổi đã hơn 100 năm, đó là tất cả những ký ức thuộc về người xưa: ông cố, ông nội và ba hắn. Nơi ấy vẫn còn lưu giữ những kỷ niệm phai mòn như con ngựa gỗ cũ được ông nội gọt đẽo từ thứ gỗ gụ đen cứng. Thời gian đã đã phủ một lớp bụi mờ trắng mỏng trên những đường vân gỗ, từng cái kèo cột, cả bộ ngựa ba mảnh đặt cạnh gian giữa nhà trên.
24 Tháng Ba 201510:37 CH(Xem: 32432)
Những bài thơ không yêu nhau Giấu cái nguýt dài trong mắt nhìn hờ hững Bài thơ tương tư vì sao Quên mất mặt đất mình đang đứng Triệu năm lạc lối về